"Nhìn cái gì thế? Nghiêm túc như vậy?" Sau khi An Tuấn Phong về đến nhà, phát hiện tiểu thê tử cuộn tròn trên ghế sa lon, che miệng cười hết sức vui vẻ.
An Tuấn Phong cởϊ áσ khoác xuống, tiến lên cười hỏi: "Lại thấy chuyện gì thú vị?"
Phùng Thiên Linh cười liên tục, đưa điện thoại di động đến trước mặt An Tuấn Phong, tay chỉ nội dung trên màn ảnh, nhỏ giọng nói: "Tự ngươi nhìn a."
An Tuấn Phong nhận lấy di động của nàng, chỉ quét mắt một cái liền có thể nhìn đến nội dung tin tức ở phía trên.
Tràn màn hình đều là chuyện Lạc Huyền Ca ở phim trường không tôn kính tiền bối, nhưng tình huống hiện tại đều xảy ra đảo ngược.
Cố Tầm Tuyết phát ra một trang thanh minh, nói thẳng thân phận đệ tử ngoại môn của Vương Cao Nghị, phối hợp một đoạn văn bày tỏ rằng, tuy hai người này đều phát triển ở giới giải trí, nhưng mà Vương Cao Nghị chỉ cần còn kiên trì dùng danh tiếng Cổ Võ để sinh hoạt, thì nên làm việc dựa theo quy củ Cổ Võ.
Vì vậy fan hâm mộ Vương Cao Nghị là những người đầu tiên mờ mịt, bọn họ đích xác không nghĩ đến vụ này.
Ngay sau đó fan hâm mộ Lạc Huyền Ca cùng fan CP của hai người An Lạc liền bắt đầu oanh pháo Vương Cao Nghị, ép Vương Cao Nghị ở xa nơi núi rừng bị người đại diện mang đi thanh minh.
Đêm đó sau khi kết thúc quay phim...
Vương Cao Nghị hai tay cầm lễ vật người đại diện mang đến từ bên ngoài, suốt đêm đi đường núi, đến rạng sáng mới chạy tới đoàn phim Lạc Huyền Ca.
Giờ phút này Lạc Huyền Ca đã ăn no bữa sáng, nàng đang cùng Trương Dĩ Vân thảo luận, thương lượng một chút xem màn diễn này rốt cuộc nên diễn thế nào.
Thấy Vương Cao Nghị đến, Trương Dĩ Vân ngược lại rất kinh ngạc, dẫu sao núi cao đường xa, sáng sớm như vậy đã tới, chắc hẳn buổi tối phải chịu đựng đêm đen đi không ít đường núi.
Lạc Huyền Ca nhìn đồ vật hắn cầm trong tay, liền hiểu đại khái ý đồ của Vương Cao Nghị.
"Yo, Tiểu Vương a. Sao ngươi lại tới đây?" Trương Dĩ Vân cười hỏi đối phương.
Vương Cao Nghị sứng sờ chần chờ một hồi lâu, sau đó hắn nhìn về phía Lạc Huyền Ca, nói với Lạc Huyền Ca: "Tiền bối, ta hôm nay tới là vì những chuyện trên mạng kia..."
"Tiền bối?" Lạc Huyền Ca nhướn mi nhìn về phía hắn, nụ cười trên mặt ý vị sâu xa.
Vương Cao Nghị nghĩ bụng Lạc Huyền Ca sợ là đang cố ý muốn làm khó hắn, vì vậy vội vàng thả thấp tư thái, tiến lên khom người cười ha hả nói: "Lạc Huyền Ca tiền bối. Hôm nay ta tới là vì những chuyện trên mạng kia, ngày đó ta cũng không phải cố ý muốn quấy nhiễu các ngươi, càng huống chi sau khi ngươi nói quấy rầy đến các ngươi, ta cũng lập tức đi ngay phải không? Bây giờ những chuyện này huyên náo sôi sùng sục trên mạng, không chỉ ảnh hưởng đến hình ảnh của chúng ta, càng gây không ít phiền toái cho cả đoàn phim và Cổ Võ."
Vương Cao Nghị thấy Lạc Huyền Ca và Trương Dĩ Vân đều không phản ứng hắn, trong lòng quýnh lên liền nói: "Càng huống chi tất cả chuyện này đều là những người trên mạng đổ dầu vào lửa, mới để cho hiểu lầm giữa chúng ta trở nên càng lớn hơn."
Trương Dĩ Vân một tay cầm kịch bản, một tay khác chống trên bàn, thân thể hơi nghiêng, khóe mắt treo ý cười nhìn Vương Cao Nghị.
Lạc Huyền Ca rất là không hiểu nhìn về phía Vương Cao Nghị, cau mày hỏi: "Không phải có câu, fan hâm mộ làm thần tượng trả tiền sao? Chuyện lần này trên căn bản đều là fan hâm mộ của ngươi quạt gió thổi lửa a."
Trương Dĩ Vân cũng lập tức phụ họa một câu: "Tiểu Lạc lời này không sai, tin tức trên mạng ta cũng có nhìn, không ít người la hét muốn nàng cút khỏi giới giải trí. Còn nói cái gì nữ hán tử chỉ biết múa thương lộng đao, không có nửa điểm tài nghệ cũng dám xông vào giới giải trí, chuyện khác ta không phát biểu ý kiến, nhưng mà fan của ngươi lại có thể nói Tiểu Lạc không tài nghệ?"
Trương Dĩ Vân ra một phen thoại, người bên cạnh nghe thấy, cũng đều vểnh tai chê cười Vương Cao Nghị.
Vương Cao Nghị không giữ được thể diện, nhưng cũng không muốn buông tha như vậy, dẫu sao Cố Tầm Tuyết bên kia đều đã phát thanh minh.
Hắn chỉ đành tiếp tục mặt dày nịnh nọt Lạc Huyền Ca.
"Lạc tiền bối, ta... ta biết cái gì gọi là fan hâm mộ làm thần tượng trả tiền, ngươi nhìn xem ta không phải đang tạ lỗi với ngươi sao?" Vương Cao Nghị xách đồ vật trong tay, thả vào trước mặt Lạc Huyền Ca để cho nàng thấy đồ tốt càng tin tưởng hắn hơn một chút.
Lạc Huyền Ca như có điều suy nghĩ gật đầu: "Ta có hơi hiểu rồi, nhưng mà... chuyện đã qua lâu như vậy, sao bây giờ ngươi mới tới xin lỗi?"
Trương Dĩ Vân cũng theo chiều gió nói mấy câu, dù sao hiện tại nàng có vấn đề rất lớn trên phương diện tình cảm, đang cần một chuyện có thể để cho nàng phân tán sự chú ý.
Vương Cao Nghị không ngừng giải thích, nếu không phải ngại vì đoàn phim quá nhiều người, hắn đều sắp muốn quỳ xuống dập đầu một cái kêu mấy tiếng bà cô cầu tha cho.
Lạc Huyền Ca cũng không hứng thú ngược đãi loại tiểu nhân vật này, thời điểm nàng đang định gật đầu trả lời Vương Cao Nghị, Trương Dĩ Vân đột nhiên nói: "Không đúng a, chuyện này rất kỳ quặc, tại sao thời điểm Tiểu Lạc bị bôi đen, ngươi ở trong núi lớn không có nguồn tin tức không thể đính chính cho nàng, mà hiện tại đến phiên mình bị đen, tin tức liền tức thì linh thông? Ta thấy chuyện này có điểm quái dị, không thể để cho fan hâm mộ của ngươi mất công bị người dùng làm mũi giáo, chuyện này xem ra cần cẩn thận điều tra lại mới được."
Lạc Huyền Ca đã quyết định tha thứ Vương Cao Nghị, nhưng mà Trương Dĩ Vân đột nhiên chen vào nói, Lạc Huyền Ca nhìn ra Trương Dĩ Vân bây giờ đang có hứng chơi ác.
Nàng cười lắc đầu một cái, để cho Trương Dĩ Vân quyết định chuyện này.
Trương Dĩ Vân hiển nhiên rất hưng phấn nhận lấy, chuyện tình cảm của nàng hết sức không thuận lợi, mà Hứa Thiến thì luôn luôn lạnh nhạt nàng, trừ không muốn cùng một chỗ thì chính là không thể cùng một chỗ, điều này làm cho nàng cảm thấy rất thống khổ rất phiền não. Bây giờ có Vương Cao Nghị đưa tới cửa cho nàng tìm thú vui, nàng dĩ nhiên hết sức hưng phấn.
Hai người lúc còn trẻ bởi vì đủ loại nguyên nhân mà không thể không tách ra, trong lòng Hứa Thiến khẳng định vẫn không bỏ được nàng, nhưng mà nàng thật không nghĩ ra, tại sao Hứa Thiến cho tới bây giờ vẫn như cũ không chịu cùng nàng cùng một chỗ.
Khi đó Hứa Thiến đột nhiên rời khỏi làm nàng rất khó chịu rất thương tâm, thậm chí đau buồn suýt nữa lựa chọn kết liễu cho xong, nhưng mà sau đó trong lúc vô tình thấy được chân tướng, nàng lại biến thành căm hận, Hứa Thiến đột nhiên rời khỏi, kết hôn chớp nhoáng, hơn nữa từ đầu đến cuối không muốn đối mặt với chuyện này.
Thái độ của Hứa Thiến làm cho Trương Dĩ Vân rất khó chịu, cũng nghĩ không ra hiểu không rõ, nàng từng tìm Hứa Thiến nháo lên, cũng từng mặt dày mày dặn không chịu buông tha, nhưng hết lần này tới lần khác đều bị nàng làm cho hỏng bét hết thảy.
Hứa Thiến không có bất kỳ liên lạc với nàng nữa, thậm chí bất kỳ tiết mục đoàn phim nào, Hứa Thiến đều tận lực tránh nàng, cho dù bị đắp lên tiếng xấu nữ nghệ sĩ thích hủy hẹn thả chim bồ câu nhất, nàng cũng không ngại.
Có thể khi đó nàng liều chết dây dưa mang tới cho Hứa Thiến rất nhiều phiền nhiễu, nhưng mà phần yêu của nàng đối với Hứa Thiến chung quy vẫn không thay đổi.
Nàng hy vọng Hứa Thiến có thể trở về bên cạnh mình, nhưng bây giờ không biết nên làm thế nào tiến hành tiếp, là tiếp tục chai mặt bám đuổi chọc cho Hứa Thiến phản cảm chán ghét, hay là trầm mặc xuống từ nay cách biệt hai đường?
Trương Dĩ Vân mù mờ, Hứa Thiến kỳ thực nội tâm cũng không xác định.
Hứa Thiến đối Trương Dĩ Vân có áy náy, lại không biết bản thân có còn yêu như ban đầu hay không.
Ai cũng đều khuyên nàng quay đầu lại nhìn Trương Dĩ Vân, những năm nay nữ nhân kia luôn luôn trông nom nàng chờ nàng kỳ thực trôi qua rất khổ cực.
Nhưng hết thảy những thứ này đối với nàng mà nói cũng khác gì một loại giày vò đâu.
Nàng không biết sau khi cùng Trương Dĩ Vân cùng một chỗ, hai người có còn tình yêu không thay đổi, nồng nhiệt như ban đầu hay không, nàng cũng không biết các nàng ở bên nhau về sau những người khác có phản đối hay không, tuy rằng Hứa Như bày tỏ tiếp nhận hơn nữa ủng hộ, nhưng mà Tiểu Manh thì sao?
Thậm chí người nhà Trương Dĩ Vân, bọn họ liệu có còn như năm xưa lấy chết bức ép?
Thực tế chính là thực tế, ép ngươi không thở nổi, chỉ muốn trốn tránh.
Những năm gần đây, nàng đưa ra lý do là đường diễn không giống Trương Dĩ Vân, cho nên rất khó gặp nhau trong phim.
Dẫu sao cũng là nữ phối cổ trang cùng với nữ phối hiện đại, trừ phi đạo diễn muốn quay phim hỗn xuyên, hiện đại cùng cổ đại đều có, nếu không các nàng rất khó gặp nhau trong cùng một đoàn phim.
Nàng cũng không biết, lạnh nhạt đối phương lâu như vậy, một khi nàng đáp ứng, Trương Dĩ Vân liệu có thể thật sự yêu bản thân như nàng nói hay không.
Cuộc sống chính là thực tế như vậy, nàng không có trái tim trẻ trung như các con gái, cũng không có quyền thế tiền tài như Mạnh ảnh đế, nàng chỉ có thể ngụy trang bản thân, núp ở trong một góc không người vừa rơi lệ vừa nhớ nhung người kia.
...
Nhìn Vương Cao Nghị ảo não rời khỏi, Lạc Huyền Ca cười xấu xa nhìn về phía Trương Dĩ Vân.
"Không ngờ tiền bối cũng có thời điểm ác như vậy."
Trương Dĩ Vân lật kịch bản một cái: "Trong lòng khó chịu mà, ngược người khác một chút bao giờ cũng có thể vui vẻ. Có cơ hội hóa giải áp lực, ta tại sao không làm đây? Bao tải trút giận đưa tới cửa, không ngược uổng phí."
"Tiền bối vui vẻ là được rồi." Lạc Huyền Ca không đánh giá nhiều, nàng thu thập đồ vật trên bàn, sau đó lại hỏi Trương Dĩ Vân: "Vậy ngươi chuẩn bị lúc nào ngược xong?"
"Chờ bộ phim này kết thúc đi. Thứ người như vậy nên để cho hắn suy sụp một chút, làm chuyện mình nên làm, ngày ngày ở trong đoàn phim nhảy tới nhảy lui, chỉ biết tự cho mình là đúng. Không để cho hắn lo lắng đề phòng một hồi, đoàn phim cách vách sợ là có một số người không vui." Trương Dĩ Vân rất là nhân từ nói.
Lạc Huyền Ca còn chưa kịp phát biểu quan điểm, đã bị đạo diễn kéo đi tiếp tục quay phim.
Mà bên kia, Vương Cao Nghị băng qua từng ngọn núi cao, cuối cùng trở lại đoàn.
Nhưng ở đoàn phim nhận được không ít ánh mắt xem thường, thậm chí Giang Hải Khê thấy hắn chạy về, cũng không có sắc mặt tốt, ngược lại giận dữ hỏi: "Thân là nam số một của đoàn phim, ngươi có thể có chút tốt chất nghề nghiệp hay không? Quả thực không được thì thu dọn đồ đạc cho ta, ngôn luận trên mạng hiện tại biến thành cái dạng gì, trong lòng ngươi tự hiểu rõ. Có bao nhiêu người đang lên án thay đổi nam số một, loại thời điểm này ngươi còn dám chạy ra khỏi đoàn, ngươi là ngại nơi này ít phiền toái quá sao?"
"Không, không phải..." Vương Cao Nghị khoát tay lia lịa, muốn cùng đạo diễn giải thích.
Bất đắc dĩ Giang Hải Khê đã tức giận đến nghe giải thích không lọt, hắn phất phất tay bắt đầu đuổi người: "Được rồi, không có nhiều thời gian rỗi nghe ngươi nói bậy như vậy, nhanh đi chuẩn bị bắt đầu quay."
"A, vâng vâng vâng." Vương Cao Nghị vội vàng cụp đuôi đi thay đổi quần áo.
Xa xa Lý Điềm nhìn một màn này, cười đến toàn thân run rẩy, mà An Nhược Thủy thì không phản ứng quá nhiều, lạnh lẽo nhìn sau đó nhẹ giọng nói: "Thấy hắn như vậy, sợ là ở bên chỗ Tiểu Lạc cũng chịu tội không ít."
"Đó là đáng đời, ai bảo ban đầu muốn ngáng chân Tiểu Lạc?" Lý Điềm cười trộm: "Cũng may còn có chút đầu óc, biết đi bổ túc, mà không phải giống như họ Hàn đem chuyện huyên náo đến mức tâm tư muốn gϊếŧ hắn cũng đều có."
An Nhược Thủy than nhẹ, nếu như Lạc Huyền Ca không có thân phận Cổ Võ, lần này bị Vương Cao Nghị đen một lần, loại chuyện không tôn trọng tiền bối trong khi làm việc này vết nhơ bao lớn, là người đều có thể hiểu rõ. Chuyện này cho dù giải quyết, cũng sẽ lưu lại điểm đen không thể lau đi trong lòng một số người.
Con đường phát triển diễn xuất của Tiểu Lạc về sau tất nhiên sẽ bị khúc khuỷu.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴