Chương 35: Công pháp về tay

Không khí trong hội trường lúc này đang trực chờ sục sôi, ai nấy đều nhìn chằm chằm tới thanh phi kiếm, nhất là những kiếm khách, kiếm sĩ. A Diệt biết bản thân mình không có cửa tranh dành với những kẻ tại nơi đây, nên hắn chỉ quan sát để tăng thêm kiến thức mà thôi. Nhưng phải công nhận sức hút của bảo cụ Hoàng giai thượng phẩm quá lớn, bản thân hắn cũng rất động tâm.

“Giá khởi điểm của thanh La Lưu Kiếm này là 300 nguyện thạch hạ phẩm, hoặc 3 nguyên thạch trung phẩm! Mỗi lần lên giá không được ít hơn 10 nguyên thạch, xin mời các vị nguyên hữu bắt đầu ra giá.”

Ngay khi lão già vừa dứt lời, thì đã có vô số tiếng ra giá vang lên khắp nơi trong hội trường, giá của thanh phi kiếm này được tăng lên với tốc độ rất nhanh!

“310 nguyên thạch.”

“Ta ra 330!”

“Nguyên mỗ nguyện bỏ ra 370 nguyên thạch, xin các vị nguyên hữu nhường lại vật yêu thích.”

“Hừ, Nguyên gia nhà ngươi là cái thá gì chứ? Ta ra 400 nguyên thạch!”

Bản thân A Diệt cũng chỉ biết ngậm ngùi cười trừ, với số nguyên thạch mà hắn có thì xa xa không thể chạm tới được. Nguyên thạch hạ phẩm trong giới chỉ của hắn cũng chỉ khoảng 350 viên, còn trung phẩm thì hắn còn chưa trông thấy bao giờ, chứ đừng nói là sở hữu.

Sau một hồi tranh dành giằng co, thì thanh phi kiếm đó đã được bán đi với giá 450 nguyên thạch. Cái giá đó được coi là tương đối cao, so với một món bảo cụ Hoàng giai thượng phẩm loại công kích.

Vật phẩm thứ hai là ba viên đan dược, chúng mang màu vàng nhạt có kích cỡ ngón tay cái, xung quanh nổi lên giao động nguyên khí. Vật phẩm này cũng đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, giờ đây không ít kẻ đã không còn lưu luyến thanh phi kiếm kia nữa, mà chuyển mục tiêu sang ba viên đan dược này.

Lão già lên tiếng: “Đây chính là 3 viên Tấn Thăng Đan, có tác dụng giúp nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh như chúng ta, cấp tốc tăng thêm một tầng tu vi trong khoảng thời gian ngắn tu luyện!”

“Giá khởi điểm mỗi viên sẽ là 200 nguyên thạch hạ phẩm, mỗi lần nâng giá không được dưới 10 nguyên thạch, mời các nguyên hữu bắt đầu.”

Nghe những tiếng hô hào nâng giá xung quanh, khiến A Diệt cũng cảm thấy nhói hai bên màng nhĩ. Dù sao thì đan dược đó chính là trực tiếp giúp bản thân tăng lên thực lực, chứ không phải ngoại vật như bảo cụ, vì vậy có vô số kẻ muốn tranh đoạt nó tới tay.

Diệt Chúng Sinh không quan tâm lắm, vì bản thân hắn đã có một viên Tấn Thăng Đan như vậy rồi, đây chính là thứ quý giá mà tên họ Lâm được gia gia của hắn ban cho. Tên đó có tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 3, chắc hẳn hắn tính khi đạt tới tầng 3 viên mãn, sẽ dựa vào viên đan dược này để trùng kích lên tầng 4.

Nhưng gã họ Lâm đó không biết một điều rằng, rào cản từ tầng 3 lên 4 và 6 lên 7, Tấn Thăng Đan sẽ không hề có tác dụng. Chúng chỉ có thể giúp bạo tăng tu vi tại những tầng thông thường khác, nếu tu vi càng thấp thì khi phục dụng sẽ càng có nhiều tác dụng. Đồng dạng cũng không thể dùng được nhiều lần loại đan dược này, vì từ viên thứ hai dược lực sẽ càng kém đi.

Ngón tay cái của A Diệt xoa xoa lên giới chỉ, hắn nghĩ thầm: “Vài tháng qua ta cũng đã củng cố vững chắc tu vi tại tầng 1 rồi, lần này sau khi công pháp tới tay, thì cũng nên phục dụng Tấn Thăng Đan để sớm ngày nguyên lực đạt tới tầng 2 thôi.”

Lúc này, ba viên đan dược trên sân khấu, cũng đã được bán đi với mức giá trên 300 nguyên thạch mỗi viên.

Những vật phẩm lên đài đấu giá tiếp theo đều là các dược tài quý hiếm, bảo cụ, nguyên kỹ, trận đồ lợi hại, khiến họ Diệt được mở mang tầm mắt, hiểu biết thêm rất nhiều thứ. Có những vật khiến hắn ta động tâm, nhưng vì giữ tiền để đấu giá công pháp, nên hắn không hề mở miệng ra giá một lần nào, hoàn toàn là ngồi đây xem náo nhiệt.

Cuối cùng thứ mà A Diệt chờ đợi cũng đã xuất hiện, trên bảy tấm khay gỗ được thị nữ đem lên trên sân khấu, là bảy quyển trục phát ra quang mang đủ mọi màu sắc. Hội trường đang lắng xuống lúc này lại sôi trào lên trở lại, nhiều người rục rịch như thể muốn nhảy lên trên sân khấu, thu lấy mấy bộ công pháp đó về tay vậy.

“Trên đây chính là bảy bộ công pháp nhị phẩm, có đều cho bảy nguyên tố cơ bản, phong, lôi, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Trong hàng ngũ công pháp nhị phẩm thì bảy bộ công pháp này đều nằm tại nửa trên!”

A Diệt cũng đã kích động không kém gì những người xung quanh, quá nửa nguyên sĩ ở đây là tán tu hoặc có bối cảnh thấp. Đa số bọn họ đều tu luyện công pháp nhất phẩm, nếu có nhị phẩm cũng thuộc loại thấp kém nhất trong đồng giai. Vì vậy sau khi biết được thông tin của 7 quyển trục kia, thì vành mắt ai nấy đều đỏ lên.

Lão già trông thấy cảnh tượng này thì cười nhẹ đắc ý, rồi chậm rãi lên tiếng: “Giá khởi điểm của mỗi bộ công pháp trên là 200 nguyên thạch, thể lệ vẫn như những lần trước, mời các nguyên hữu ra giá.”

Tức thì giá của cả bảy bộ công pháp đều được đẩy lên với tốc độ rất nhanh, đặc biệt là hai bộ hỏa hệ và lôi hệ, vì trong thất hệ thì hai thuộc tính đó có sức công kích cùng uy năng bá đạo nhất.

Họ Diệt cảm thấy an tâm phần nào, vì bộ công pháp mộc hệ mà hắn nhắm tới, được đẩy giá lên chậm nhất. Điều này cũng dễ hiểu, vì nguyên tố mộc thiên về hồi phục và sinh mệnh dẻo dai, chứ cả công kích lẫn phòng thủ đều kém hơn các thuộc tính khác.

Mộc nguyên tố kém nổi bật như vậy, nên nhiều nguyên sĩ tuy có nguyên lực thuần túy hợp với hệ mộc nhất, nhưng lại chọn tu luyện công pháp các hệ khác. Nên hiện tại số lượng đối thủ tranh dành quyển trục thuộc tính mộc với A Diệt, cũng chỉ có lác đác vài người khi giá trị của nó đã được nâng tới gần 300 nguyên thạch.

A Diệt không quan tâm những nhược điểm của mộc thuộc tính lắm, dù sao hắn cũng muốn bản thân có thể vững bước trên con đường tu hành, nên sinh mệnh dẻo dai hơn hắn càng ưng ý. Hơn nữa vì sở hữu nguyên mạch hạ đẳng nhất dẫn tới tu vi tăng tiến cực kì chậm, nên hắn cũng chẳng muốn tu luyện công pháp trái hệ, làm tăng thêm khó khăn cho bản thân nữa.

Sau cùng, Diệt Chúng Sinh đã lấy được bộ công pháp đó về tay, với cái giá phải trả là 320 nguyên thạch. Giá tiền này có vẻ khá là tiện nghi cho hắn, vì mấy bộ công pháp khác đều bán đi với giá cao hơn, thậm chí quyển trục hỏa hệ và lôi hệ còn chạm mức 400 nguyên thạch!

Giờ đây họ Diệt lại về với cái cảnh nghèo rớt, nhưng có được bộ công pháp không yếu trong tay, hắn cũng cảm thấy an tâm phần nào. Tới đây buổi đấu giá cũng đã sắp kết thúc, sau vài món vật phẩm nữa được mang lên, thì bảo vật áp đáy hòm của hội đấu giá lần này cũng đã xuất hiện.

Ngay khi vật phẩm đó được thị nữ bưng lên trên sân khấu, tấm vải che phía trên còn chưa được mở ra, thì trong người A Diệt đã xảy ra dị biến. Hắn vội vã ngưng thần quan sát bên trong thân thể mình, thì phát hiện luồng chất lỏng thất thải luôn bao quanh Nguyên cầu tại đan điền, lúc này bỗng nhiên bạo động.

Tuy tình trạng này không gây nguy hại gì cho cơ thể hắn, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy thứ năng lượng bảy màu này có dị động.

“Chẳng lẽ... là bị vật phía trên kia tác động tới?”

Hắn liền ngẩng mặt lên nhìn vật phẩm đang được giới thiệu phía trên sân khấu, đó là một viên đá cỡ bàn tay màu đen tuyền, trên hòn đá có những đường vân bảy màu phát ra hào quang chói lọi.

Nghe những lời giới thiệu của lão già, khiến họ Diệt cũng cảm thấy chấn kinh như bao người đang có mặt tại nơi đây.

“Đây chính là thất thải thạch, nó có khả năng giúp ta tìm tới được nơi có ‘thất thải hồ quang’ trong truyền thuyết!”

“Tương truyền, chỉ cần ngâm mình trong thất thải hồ quang thì thân thể có thể lành lại mọi thương thế, kể cả những nội thương nghiêm trọng nhất. Hơn nữa còn giúp tẩy sạch tạp chất trong cơ thể, củng cố vững chắc tu vi, giúp thoát thai hoán cốt. Đặc biệt hơn nữa, có khả năng giúp nguyên sĩ phá vỡ rào cản cảnh giới dễ dàng hơn!”

Nghe lão già nói một hồi về những tác dụng thần kì của thất thải hồ quang, khiến không ít kẻ rục rịch. A Diệt cũng rất bất ngờ, nhưng không phải hắn bất ngờ vì tác dụng của thất thải hồ quang, mà bất ngờ vì hắn biết rõ vị trí của cái hồ đó ở đâu, bản thân hắn còn từng ngâm mình trong đó một khoảng thời gian dài.

“Thất thải hồ quang mà bọn họ đang nói tới, chính là cái hồ trên đỉnh trụ trời, tại sâu bên trong dãy núi Hoang Sơn sao?”

Hắn chăm chú nghe ngóng tin tức xung quanh và tiến hành suy tư, thì xác thực thất thải hồ quang, cùng với cái hồ nước bảy màu hắn từng ngâm mình chính là một!

“Tuy ngâm mình trong hồ nước đó kiếm được rất nhiều chỗ tốt, nhưng cũng không đến mức như những người ở đây đang bàn tán chứ. Chẳng lẽ lúc đó mình chưa vận dụng hết được uy năng của hồ nước kia?”

Khi họ Diệt còn đang nghi hoặc, thì cuộc đấu giá cuối cùng này cũng đã chính thức bắt đầu, giá khởi điểm của thất thải thạch rất cao, đúng như dự đoán của bao người nơi đây.

Chỉ có một vài ông lớn cạnh tranh với nhau mà thôi, dù sao giá của vật phẩm này vượt quá số tài sản mà những nguyên sĩ ở nơi đây đang có. Hơn nữa cũng không phải cứ có thất thải thạch trong tay, là có thể tìm được tới nơi thất thải quang hồ tọa lạc, chỉ là xác suất sẽ cao hơn chút ít mà thôi.

Diệt Chúng Sinh quan sát cảnh tượng những kẻ có bối cảnh lớn đang kịch liệt tranh dành, cái la bàn chỉ dẫn tới nơi chứa thất thải hồ quang, mà không khỏi cười thầm.

“Các ngươi tốn bao nhiêu nguyên thạch cùng công sức, để có thể tìm thêm chút ít manh mối về cái hồ nước bảy màu đó, trong khi ta thì biết rõ nó nằm ở đâu ha ha.”