Chương 260: Quốc suy

Bên trong nội môn Tọa Sơn tông bấy giờ chỉ còn quang cảnh đổ nát, lầu các, động phủ, kiến trúc đổ sập. Thi thể chất thành đống, máu nhuộm đỏ đại địa, cả một vùng chỉ toàn mùi tử khí, chiến cục nghiêng hoàn toàn về phe tà sĩ.

Nhưng từ khu vực trung tâm vùng chiến trường tỏa ra một nỗi sợ hãi, nó như cơn ác mộng của tất cả tồn tại dưới Bỉ Ngạn. Vô số tà sĩ đang lần lượt ngã xuống, trước cặp vuốt sắc nhọn của một kẻ không rõ lai lịch, những kẻ biết hắn ta là ai đều đã mất mạng từ sớm.

Luồng lôi quang hắc ám chỉ huy hàng ngàn thi quỷ và cốt nhân, như cơn lũ vỡ đê ập tới toàn bộ tà sĩ, khiến rất nhiều kẻ không kịp trở tay đã mất mạng, thi cốt vô tồn. Gã nam tử tóc trắng đeo mặt nạ lúc này đang bị mười mấy gã tà sĩ vây công, những kẻ này chính là các tu hành giả có thực lực cao nhất tại vùng chiến trường này.

Ác chiến tức thì bùng nổ, cho dù tốc độ cùng sự biến hướng của thần bí nhân có nhanh tới đâu, cũng không thể tránh khỏi toàn bộ công kích nhắm tới được, bị thương là điều hiển nhiên. Nhưng mỗi khi trên thân thể hắn ta có thêm một vết thương không nặng, thì phe đối địch phải đổi bằng một sinh mạng của tà sĩ mạnh mẽ.

Cốt vuốt phá toái đâm xuyên trái tim của một gã, tiễn hắn đi chầu trời, liền có cả chục luồng thần thông bắn về phía này, nhắm thẳng thân ảnh thanh niên tóc bạc. Ý niệm chợt động, liền có mấy tên thi quỷ gần đó lao tới, dùng chính thân thể mình chống lại thế công cuồng mãnh, nháy mắt sau toàn bộ thân thể đã vỡ tan.

Diệt Chúng Sinh không để tâm tới đám tay chân này, chúng có bị nghiền nát tới đâu cũng sẽ tái tạo lại thôi, miễn sao viên bản hạch chưa bị phá hủy. Thân ảnh hắn tiếp tục lướt giữa không trung như thiểm điện, cốt vuốt sáng bạc lóe lên ở phương nào, lập tức nơi đó sẽ có kẻ phải bỏ mạng!

Sau khi tiêu diệt sạch đám tà sĩ tu vi cao dám cản đường, hiệu suốt chém gϊếŧ của hắn càng thêm tăng, vì hiện tại phần lớn tà sĩ chỉ có tu vi sơ kỳ mà thôi. Hắn vận lên nguyên lực, luân chuyển cùng chân ma lực, hai tay bấm quyết thi triển thần thông kết thúc cho tông môn.

“Tọa Sơn Đại Chưởng Ấn!”

Cự chưởng khổng lồ từ trên trời cao hung hăng vỗ mạnh xuống, y như đập chết một đám ruồi bọ. “Ta sẽ dùng số ma lực còn lại để tàn sát, gϊếŧ được thêm bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, như vậy coi như Diệt Chúng Sinh ta đã trả hết công ơn dưỡng giục cho tông môn rồi.”

Qua chừng một nén nhang, từ hơn sáu trăm gã tà sĩ giảm mạnh xuống còn không quá hai trăm người, số còn sống đều đã chạy trốn đi xa, thoát khỏi phạm vi nội môn này.

Trên biển thi hài chỉ có một màu tử khí, huyết nhân họ Diệt đứng cô độc giữa mảnh chiến trường đã trở thành địa ngục trần gian, miệng há lớn thở dốc, tâm thanh thản vì coi như đã báo thù cho rất nhiều đồng môn rồi.

Cố nén cảm giác đau đớn từ vô số thương tích truyền tới, hắn bỏ vào miệng đan dược khôi phục thương thế và thể lực, sắc mặt mới có chút khí sắc hơn. Ma lực đang cạn kiệt chợt tiêu biến, hắn đổi sang sử dụng nguyên lực vẫn còn hùng hậu của bản thân, sau đó phi hành cấp tốc rời đi, từ biệt nơi từng có tên là Tọa Sơn tông này.

Hiện giờ số nhỏ nguyên sĩ và phần lớn tà sĩ đều rải rác khắp nơi, không đâu không có, mới rời xa phạm vi nội môn được mười mấy dặm hắn đã chạm trán một vài tà sĩ rồi. Với tu vi Hiển Hóa cảnh hậu kỳ không hề che giấu như hiện tại, vài ba tên sơ kỳ hắn một đòn thông thường cũng có thể diệt sát, nên không mất quá nhiều thời gian đã đi khá xa.

Nhưng mọi chuyện chưa bao giờ là dễ dàng, con đường đào vong hắn lựa chọn, tiếp giáp với tuyến đường rút lui của quân đội bản tông. Đại chiến tại vùng chiến trường lớn nhất cũng đã kết thúc, phe nguyên sĩ bản quốc thất bại thảm trọng, hiện tại nguyên sĩ Tọa Sơn tông còn sống sót đang chật vật bỏ chạy về tông môn.

Hàng ngàn tà sĩ từ phía chân trời ùn ùn kéo tới, truy sát các nguyên sĩ đang bỏ chạy, nhân cơ hội này muốn diệt cỏ tận gốc. Rất nhiều cuộc chiến diễn ra rải rác ở nhiều nơi, A Diệt bay ngang qua không chút chậm trễ, giờ hắn đã mặc thường phục rồi đeo mặt nạ nên ít ai nhận ra hắn là đồng môn, còn bản thân hắn cũng chẳng rảnh hơi đi cứu những kẻ không thân thích.

Càng rời xa phạm vi tông môn hắn càng bắt gặp nhiều cuộc chiến đấu hơn, có rất nhiều nguyên sĩ đang đào vong thì bị tà sĩ vây gϊếŧ, nhất thời nổi lên ác chiến. Những đại binh với số lượng cực lớn phe địch đang kéo tới ngày một tăng, điều này chứng tỏ vùng biên giới đã bị đâm thủng, Phần Quốc đã trở thành quốc gia của ma tu quỷ đạo!

Đột nhiên A Diệt vội lách người, một tia hào quang sượt qua thân thể hắn, thiếu chút nữa đυ.c thủng một lỗ trên người. Nheo mắt nhìn ra xa, hắn trông thấy một nhóm đông nguyên sĩ bản quốc đang chạy tán loạn, theo ngay sát phía sau là một gã tà sĩ Bỉ Ngạn cảnh, lão ta như đang chơi trò nghiền nát con kiến vậy.

Thầm oán lũ khốn kia sao lại chạy cùng hướng với mình, A Diệt có chút biến hướng muốn chuồn đi ngay lập tức, đột nhiên bị thêm một đòn công kích tìm tới. Bằng thần thức cực nhạy cùng tốc độ bộc phát cao, họ Diệt đã một lần nữa thoát khỏi đòn đạn lạc của gã tà sĩ kia, lúc này đám nguyên sĩ đang cật lực bỏ chạy đã gần chết hết.

Khi trông thấy rõ diện mạo của kẻ kia, họ Diệt càng hoảng sợ hơn nữa, theo thông tin và hình vẽ trên sát lệnh bảng, thì lão ta chính là trưởng lão có thực lực mạnh nhất Ảo Ma tông! Hắn dốc toàn lực bứt tốc bắn nhanh, đến nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh lão ta còn từng gϊếŧ qua, chứ đừng nói là mấy gã tiểu bối như bọn hắn.

Lão già vừa gϊếŧ sạch một nhóm nguyên sĩ đào vong, lúc này đôi mắt hẹp dài nhìn ra xa, có thể thấy rõ một tên thanh niên đang phi hành với tốc độ cực nhanh. Miệng già cười khẩy, thân ảnh hóa thành độn quang, qua vài hơi thở đã xuất hiện trước tuyến đường mà A Diệt đang bỏ chạy, còn tùy ý vung tay gϊếŧ chết hai gã nguyên sĩ cũng chạy đường này.

A Diệt tức thì dừng lại, trước mắt hắn không xa là một lão già đầu trọc, hình thể lùn, hai mắt hẹp như bị mù, khí tức trên thân lão ta đem lại cho hắn cảm giác áp bách rất mạnh!

“Một tên Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, nếu để ngươi xổng mất chắc chắn sau này sẽ đem lại phiền phức lớn cho đám tà sĩ thấp giai, nên tốt nhất bây giờ ngươi nên đi chết đi!” Lão ta vừa dứt câu, tay nâng lên còn chưa kịp ra chiêu, A Diệt đã chợt động bắt người đi xa, còn phóng ra rậm rạp phù bạo cùng các loại đạn nổ tới phía lão.

“Trò trẻ con.” Thân ảnh lão chợt lóe đã bay tới gần A Diệt, cánh tay hung hăng vỗ xuống, một cơn cuồng phong hắc ám mãnh liệt quét tới phía hắn. Bị cuốn vào bên trong vòi rồng khổng lồ, thân thể họ Diệt đang lảo đảo vô định chợt tiêu biến, tại địa phương khác nơi Hạt Ảnh Châu rơi xuống, thân ảnh hắn đột ngột xuất hiện nơi này.

Lão già thấp lùn kia như đã tức giận vì sự trơn trượt của tên tiểu bối đáng ghét này, tốc độ phi hành bắn nhanh, ngay khi tiếp cận liền tung ra một đòn cường đại! Luồng uy áp như cự núi đè ép xuống thân thể khiến A Diệt không thể phi hành, theo sau là một chiếc đầu lâu quỷ khổng lồ há lớn miệng lao xuống, muốn nghiền nát hắn!

Họ Diệt vội vàng tế ra các thủ đoạn phòng ngự mạnh mẽ nhất, tấm nguyên phù phòng ngự cấp Bỉ Ngạn mà Thanh Loan đưa cho giờ cũng dùng tới. Ầm một tiếng, mặt đất rung chấn dữ dội, cát bay đá chạy, khói bụi mù mịt mơ hồ để lộ ra một hố đất cực lớn.

Lão già thả thần niệm xuống muốn xem tên tiểu tử đó đã chết thật hay còn chút hơi tàn, đột nhiên có một luồng công kích bắn tới, khiến lão phải tức tốc thoát khỏi vị trí đang đứng.

“Họ Lạc măng lùn kia, ngươi còn muốn tàn sát đám tiểu bối của quốc gia ta đến bao giờ nữa hả!” Thanh sắc độn quang từ xa bắn tới, hiện ra chính là thân ảnh nữ hài nhỏ nhắn Tọa Thanh Loan, chỉ là lúc này toàn thân nàng ta trông khá chật vật, y phục ám bẩn.

Đối mặt với ánh mắt chứa đầy sát khí của Thanh Loan, lão già họ Lạc thần sắc bình thản, cười khẩy lên tiếng: “Ngươi bớt lớn lối lại, đến Lôi Vạn Minh đệ nhất trưởng lão Tọa Sơn tông các ngươi còn chết trong tay ta, nói gì một con nhóc chưa trưởng thành như ngươi.”

Nghe vậy Thanh Loan càng căm phẫn hơn, vị sư huynh trước giờ luôn nuông chiều nàng giờ đã không còn nữa, chết thảm dưới sự vây công của năm gã Bỉ Ngạn cảnh cự mạnh. “Lấy nhiều khi ít, thủ đoạn tiểu nhân, vậy mà vẫn lớn lối. Nếu chiều cao của ngươi mà tỉ lệ thuận với độ mặt dày thì giờ đã không thấp lùn như vậy.”

“Nha đầu ngươi muốn chết phải không? Còn kém ta một tiểu cảnh giới mà dám hồ ngôn như vậy, xem ta làm thế nào thu thập ngươi!” Lão già thấp lùn như bị lời nói của họ Tọa chọc trúng chỗ đau, sắc mặt tức giận phóng thẳng tới phía nàng.

“Tu vi cao hơn chút thì mạnh lắm sao, hôm nay ta cho ngươi biết thế nào là bậc thầy chiến vượt cấp!” Lời vừa dứt, Tọa Thanh Loan liền gồng mạnh toàn thân, thanh sắc nguyên lực cuồng mãnh bạo phát, thân thể nhỏ bé tức thì hóa khổng lồ rồi biến dạng!

Trước con mắt cả kinh của lão già họ Lạc cùng một vài kẻ gần đó, nữ hài tử nhỏ bé đã hóa thành một đầu cự điểu to lớn đẹp đẽ, toàn thân mang bộ lông thanh sắc bóng mượt, sáu cánh dang rộng ra bộc phát khí tức cường đại!

Con ngươi lão già thấp lùn co rút, sắc mặt biến sắc thốt lên: “Thân thanh sắc, có lục dực, là yêu thú thượng cổ Thanh Loan!”