Chương 20: Nam Chính Trước Hết Đặt Cho Mình Một Mục Tiêu Nho Nhỏ.

Phó gia tuy ở trong vương triều cũng xem như là thế gia vọng tộc, nhưng nếu đặt ở toàn bộ thiên hạ, thì căn bản lại chẳng tính là gì.

Sau khi mẫu thân hắn qua đời, bọn họ lựa chọn đón hắn về Phó gia, kỳ thật cũng chỉ là vì lòng riêng.

Bởi vì bọn họ muốn cùng hưởng khí vận trên người hắn, đem khí vận trời sinh của hắn chuyển đến cho Phó gia, để Phó gia một lần nữa phát dương quang đại.

Chỉ là, mất 17 năm ròng rã nuôi dưỡng hắn, nhưng dù đã tìm kiếm khắp thiên hạ, bọn họ vẫn như cũ không thể tìm được phương pháp đánh cắp khí vận trên người hắn.

Cuối cùng, còn biến thành nuôi ong tay áo, dưỡng ra một con sói đòi mạng.

Có lẽ là khí vận thâm hậu làm ra trợ giúp, trong lúc cơ duyên xảo hợp, vốn là bị nhi tử của cữu cữu đánh đập, ném vào trong núi hoang, Phó Tử Tranh lại vô tình tiến vào trong một tòa động phủ, nhận được vô thượng truyền thừa của ma tộc.

Không chỉ thức tỉnh Cửu U Tà Thể, nhận được một quyển Đế Kinh, mà còn trị được chứng si ngốc bẩm sinh!

Sau khi đầu óc trở nên linh mẫn, biết được cơ duyên bản thân vừa tiếp nhận, một khi để thế nhân biết được, sẽ dẫn đến sóng to gió lớn thế nào. Đồng thời cũng biết rõ, hiện tại không phải thời cơ thích hợp để trả thù.

Nên cố đè xuống sự kinh hỷ cùng lòng thù hận, Phó Tử Tranh cũng liền lựa chọn tiếp tục giả ngốc, yên lặng đề thăng thực lực.

Ngày mà thực lực của hắn siêu việt ngoại tổ phụ của bản thân, đó cũng chính là ngày hắn tự tay huyết tẩy Phó gia.

Phó gia trong một đêm máu chảy thành sông, ngay cả một đứa trẻ ba tuổi cũng đều không thể may mắn thoát thân.

Dù sao, Phó Tử Tranh là một người rất mang thu, hiển nhiên sẽ không thể nào quên được, đứa trẻ này là như thế nào phun nước bọt lên mặt mình, còn châm chọc chính mình là cẩu tạp chủng, vu oan giá họa, khiến bản thân chịu hơn mấy mươi roi…

Nhìn xem vẻ mặt cao cao tại thượng, ngang ngược bá đạo thường ngày của bọn họ, nay đã bị thay thế bằng vẻ khủng hoảng cùng sợ hãi, chật vật tựa như chó nhà có tang, khóc lóc quỳ xuống van xin mình, đáy lòng Phó Tử Tranh vẫn lạnh lùng như một tảng băng, không chút dao động.

Bởi vì hắn đã sớm nhìn thấu, tất cả bọn họ, từ già trẻ lớn bé, cho đến chủ nhân hay người hầu, bên dưới lớp da người mỹ hảo đó, đều chỉ là một đám ác ma với linh hồn buồn nôn, đáng ghê tởm, dơ bẩn đến cùng cực.

Hắn gϊếŧ bọn họ, chỉ tựa như gϊếŧ vài đầu súc sinh, trong lòng hiển nhiên cũng sẽ không xuất hiện một chút cảm xúc dư thừa gì.

Nếu có, thì cũng chỉ là cảm thấy bẩn tay.

Sau khi diệt đi Phó gia, trước đó, đã từ trong truyền thừa nhận được phương pháp đúc luyện vũ khí. Phó Tử Tranh rất nhanh liền bắt đầu triển khai kế hoạch đã chuẩn bị từ lâu của mình.

Đó chính là đem huyết nhục và hồn phách của đám thân nhân cùng chung huyết thống này, chế tạo ra một thanh ma kiếm ẩn chứa hận ý trùng thiên, chỉ cần hấp thụ tiên huyết càng nhiều, thì sẽ ngày càng trở nên mạnh mẽ!

Có Đế Kinh trong tay, tu vi của Phó Tử Tranh có thể nói là tiến bộ thần tốc. Đồng thời, nương nhờ vào khí vận hùng hậu mà một nửa huyết mạch Kỳ Lân mang tới, mặc dù đã bị truy nã, hắn vẫn luôn có thể hóa nguy thành an.

Trong quá trình lưu lạc thiên nhai này, Phó Tử Tranh đã trải qua đủ loại nhân sinh muôn màu muôn vẻ. Tỷ như cùng vô số kỳ nhân dị sĩ đấu trí đấu dũng, cướp đoạt cơ duyên và tài nguyên đến tăng cường thực lực.

Mỗi một lần nhảy múa trên lưỡi đao, gây thù chuốc oán với các thế lực khác nhau, dù cho sau đó, tình trạng của bản thân đều thê thảm không chịu nổi, nhưng chỉ cần vẫn còn một hơi, Phó Tử Tranh liền sẽ đem mối thù đó ghi khắc, làm thành động lực vươn lên của mình.

Đồng thời, cũng từ trong thất bại rút ra kinh nghiệm.

Chỉ là, dù cho tính cách biến thành có thù tất báo, nhưng Phó Tử Tranh cũng không phải là mãng phu, não bị rút gân. Đại đa số thời gian, hắn cũng sẽ không chủ động đi trêu chọc một chút thế lực mà mình không đắc tội nổi.

Nhưng đó cũng là lý do, khiến Phó Tử Tranh thật sự không hiểu được, bản thân và Thí Thần Điện rốt cuộc là có thù oán gì…

Còn nhớ, cách đây không lâu, sau khi trải qua đủ loại trắc trở, tấn thăng Phong Vương cảnh, biết tin Thần Tinh đại hội sắp sửa cử hành, Phó Tử Tranh mới chuẩn bị đi xem cuộc vui một chút.

Tiến vào Ký Châu, dọc đường trải qua một vài chuyện nhỏ nhặt, mãi đến khi biết được, ba người xếp hạng đầu trong Thần Tinh đại hội, có thể đạt được cơ hội tiến vào Âm Dương cổ mộ, Phó Tử Tranh rốt cuộc mới có chút dao động, lựa chọn đăng ký tham dự.

Bởi vì sao? Âm Dương cổ mộ, chính là nơi táng thân của Âm Dương Đại Đế đã từng quát tháo phong vân thời kỳ thượng cổ! Bên trong tuy nguy hiểm trùng trùng, nhưng đồng dạng, cơ duyên cũng là nhiều đến kinh người.

Dẫu đa số đồ tốt đều đã bị đám thượng vị giả của hai tộc nhân ma vơ vét gần hết, nhưng thịt muỗi chung quy cũng là thịt, số đồ vật còn thừa lại, đối với một tán tu như hắn, quả thật vẫn là một con số thiên văn.

Chỉ là, làm Phó Tử Tranh không ngờ được chính là, đếm ngược một ngày trước khi Thần Tinh đại hội bắt đầu, hắn lại bị một đám cường giả thần bí truy sát.

Bon họ, mỗi người đều tu vi thâm hậu, chí ít cũng vượt qua hắn năm, sáu đại cảnh giới, kỹ năng chiến đấu lại càng điêu luyện khôn cùng. Mỗi một mặt đều là đơn phương nghiền ép.

Hơn nữa, bọn họ còn là đột ngột đánh lén, căn bản là không cho hắn cơ hội trở tay. Vừa xuất hiện liền chính là sát chiêu, cùng thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.

Thậm chí, không chỉ điều động hai vị Chí Tôn, mà ngay cả Đế cấp trận pháp cũng đều mang ra, chiếu cố hắn!

Có trời mới biết, cảm xúc của Phó Tử Tranh giây phút đó, căn bản là chẳng khác nào người chơi mới vừa vào game, liền đã vô duyên vô cớ bị một đám quái vật level 100 bao vây, đè xuống đất ma sát.

Toàn bộ quá trình, ngoại trừ mộng bức cũng chỉ còn mộng bức.

May mắn thay, trong lúc Phó Tử Tranh thập tử vô sinh, sắp sửa bị đế trận vây khốn, chết dưới chưởng phong, thì một mảnh tàn hồn không rõ thân phận vẫn luôn giấu sâu trong Đế Kinh cũng đã đột ngột hiện ra.

Uy thế của Đại Đế trên người tàn hồn trong nháy mắt liền bộc phát, thay Phó Tử Tranh gánh chịu một chưởng của Chí Tôn cảnh cường giả.

Đồng thời, trước khi tiêu tán giữa thiên địa, nó còn dùng toàn bộ sức mạnh sót lại, miễn cưỡng xé ra một lỗ hổng nhỏ trên đế trận, đẩy hắn rời đi.

Sau khi chật vật từ trong Đế trận trốn ra, lại phải lập tức vận dụng bí pháp nghịch chuyển thời không, đánh đổi cái giá to lớn để đem bản thân dịch chuyển đến một nơi khác, trạng thái cơ thể của Phó Tử Tranh, cũng đã sớm là đèn cạn dầu tắt.

“Thí Thần Điện…Đại Thiên Ma Đế…Mặc kệ ngươi phái người đến gϊếŧ ta là vì lý do gì. Nhưng đau khổ phải chịu ngày hôm nay, chỉ cần ta còn sống, ngày sau, nhất định sẽ hoàn trả lại lên người của ngươi gấp trăm, gấp ngàn lần!”

“Ta sẽ róc xương lột da, phế bỏ đan điền, chặt đứt tứ chi của ngươi, để ngươi sống không bằng chết, chỉ có thể giống một con côn trùng, hèn mọn sống tiếp.”

“Quan trọng nhất, ta còn sẽ bắt ngươi chứng kiến, ta là như thế nào dùng từng đao, từng đao một gϊếŧ sạch cả nhà ngươi, sau đó lại đem nữ nhân của ngươi, người ngươi yêu nhất, XXOO một vạn lần!”

**Triêu Nhiên : *nuốt nước miếng* Cái đó…có thể hay không đừng trả thù kiểu như vậy, tâm của ta có chút hoảng…

–N9 : Quân tử nhất ngôn, nói XXOO người hắn yêu một vạn lần, liền chính là một vạn lần, chỉ hơn không thiếu!

**Nên hiện tại truyện phải thêm tag Ntr à?