Chương 14: Thiết Lập Cơ Bản Của Nam Chính.

“Ngay cả nam chính là gì ngươi cũng không biết sao?” Dùng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh mà nhìn Nhậm Ngã Tiếu, mất mấy giây, Triêu Nhiên mới kịp phản ứng lại, hắn là người cổ đại, khả năng rất cao là thật sự không biết những loại xưng hô hiện đại như vậy…

“Nam chính, là từ ngữ để diễn tả một nam nhân mang khí vận to lớn, có thể hiểu đại khái là con cưng của thiên đạo.”

“Đúng, có phải hay không ngay cả thiết lập cơ bản của nam chính, ngươi cũng không biết?”

“Thiết lập cơ bản, đó là gì?” Vẫn còn chưa từ trong câu nói trước của y lấy lại tinh thần, câu hỏi phía sau liền đã khiến hắn không khỏi lộ ra vẻ mặt ngây ngốc.

“Thiết lập cơ bản của nam chính còn có thể là gì ngoài : thăng cấp, đánh quái, nhặt bảo bối. Sơn động, học viện, đấu giá hội. Hoàn thành nhiệm vụ vào phó bản, Tiên Giới, Thần Giới đổi bản đồ.”

( sơn động - n9 thường ngã từ trên núi xuống, sau đó vô tình tiến vào sơn động, nhận được truyền thừa, bí tịch võ công.

‎học viện : nơi bắt đầu của đa số n9 trong truyện đấu khí, võ hồn, huyền ảo,…

‎đấu giá hội : truyện nam tần đa số đều có tình tiết này.

‎đổi bản đồ : n9 trong truyện nam tần thường tu luyện từ thế giới thấp, sau đó lên thế giới có thiết lập cao hơn.)

“Thiên phú kỳ giai, căn cốt tốt, tu luyện một năm thắng mười năm, luyện đan, luyện khí, luyện trận pháp, cũng là chuyên gia trong nhiều mặt.”

“Trong giới chỉ có lão gia gia, nhặt một con chó là thần thú. Thánh nữ, công chúa, bạch phú mỹ, dâng đến tận cửa không cần tiền.”

( Giới chỉ có lão gia gia : motip đình đám một thời của truyện nam tần, điển hình là Đấu Phá Thương Khung.)

Triêu Nhiên lưu loát nói ra một tràng dài, khiến Nhậm Ngã Tiếu nhất thời đều sững sờ tại chỗ. Từng chữ y nói, tách riêng ra hắn vẫn có thể miễn cưỡng nghe hiểu, nhưng vì sao, khi ghép vào chung một chỗ, hắn lại hoàn toàn không lý giải nổi?

Chỉ có cảm giác giống như rất lợi hại…

“Có…khoa trương như vậy sao?” Bất giác nuốt nước miếng, đáy lòng Nhậm Ngã Tiếu liền không nhịn được, trở nên có chút trầm trọng.

Trái ngược hoàn toàn với trạng thái ngưng trọng của Nhậm Ngã Tiếu, khi nghe thấy câu hỏi ‘ngây thơ’ này, Triêu Nhiên liền chỉ xùy cười một tiếng :“Chỉ mới bao nhiêu đó, ngươi liền đã cảm thấy khoa trương rồi à?”

“Có tin hay không, chỉ cần nam chính đi trên đường, vô tình giẫm phải phân chó, bên trong cũng đều có thể ẩn giấu công pháp, bảo vật?”

“…”

Trên đời này, thật sự có loại khí vận nghịch thiên như vậy sao?

“Nhìn sắc mặt ngươi liền biết, ngươi vẫn không phục chứ gì?” Quan sát sắc mặt biến ảo khôn lường của người bên cạnh, Triêu Nhiên liền vỗ vỗ vai hắn :“Không sao, cứ bình tĩnh. Dù sao ngay cả định luật của nhân vật chính ta đều chưa nói ra.”

“Định luật nhân vật chính? Đó lại là cái gì…” Thời khắc này, đã vô thức đi theo dẫn đạo của Triêu Nhiên, Nhậm Ngã Tiếu liền hóa thân thành tiểu bảo bảo ham học hỏi.

“Định luật của nam chính, đó chính là : phụ mẫu tế thiên pháp lực vô biên, gia tộc tế thiên khí vận liên miên, sư phụ tế thiên công pháp nghịch thiên, huynh đệ tế thiên oanh chấn chư thiên, thê tử tế thiên lập tức thành tiên.”

“Mà nam chính của ta, không chỉ không cha không mẹ, không có bằng hữu, lại còn tự tay gϊếŧ sạch gia tộc của mình, ngay cả sư phụ dạy chữ từ nhỏ cũng đều có thể tiễn lên tây thiên…”

“Quan trọng nhất là, cả đời của hắn không thiếu hồng nhan tri kỉ, nhưng cuối cùng lại lựa chọn cô độc sống tới già.”

“Ngươi nói xem, nếu hắn không vấn đỉnh thiên hạ, có phải là có lỗi với định luật này rồi không?” Nói đến việc nam chính phải sống cô độc tới già, Triêu Nhiên cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Dù sao, [ Vô tận sát lục] cũng không thuộc thể loại ngựa giống lưu. Thân là nam chính trong tiểu thuyết hắc ám văn, hắn liền phải có giác ngộ đoạn tình, tuyệt ái.

Nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng tới tốc độ rút đao của hắn. Người xưa có câu, trong lòng không nữ nhân, tu luyện tự nhiên thành.

( ngựa giống lưu : thể loại truyện nam tần mà nam chính thu nu9 bừa bãi, nu9 nhiều đến đếm không xuể.)

“Nếu thật sự giống như lời ngươi nói, vậy thì nam chính này chẳng phải là vô địch, không cách nào diệt trừ rồi à?” Là Đại Đế, Nhậm Ngã Tiếu cũng đã sớm hiểu rõ được khí vận hư vô mờ ảo có ảnh hưởng to lớn thế nào.

Chưa nói đến việc có thể gϊếŧ được hay không, hay gϊếŧ rồi sẽ bị khí vận phản phệ thế nào, thì nếu như thiên mệnh đã định hắn sẽ phải chết trong tay đối phương, như vậy, hắn thật sự có thể nghịch thiên cải mệnh sao?

Nhậm Ngã Tiếu biết rất rõ, hiện tại, trên đời này, người có thể giúp được bản thân, cũng chỉ có một mình phàm nhân ở ngay trước mặt này.

“Ngươi hỏi chuyện này làm gì?” Mơ hồ cảm nhận được gì đó không đúng, Triêu Nhiên cũng không lập tức đáp lời, mà chỉ nghi hoặc hỏi ngược lại hắn.

Nhưng nào ngờ rằng, hắn lại đột ngột dùng hai tay bao trọn lấy bàn tay của y, gắt gao nắm chặt, dùng một loại ánh mắt chuyên chú nhìn y :“Ta chỉ đơn thuần muốn biết mà thôi, có thể nói cho ta biết sao?”

“Chuyện này…”

“Vài ngày nữa ta sẽ đi. Lúc đi sẽ có hậu tạ.”

Ho nhẹ một tiếng, thời khắc này, Triêu Nhiên cũng liền không quản đối phương hỏi chuyện này vì mục đích gì nữa, mà chỉ ra vẻ phóng khoáng phất tay :“Ta nói trước, đây là nể mặt tình nghĩa mấy ngày qua của chúng ta, cũng không phải là vì hậu lễ gì đó đâu…”

“Nhưng nếu được thì hậu lễ chuẩn bị nhiều một chút, ta sẽ miễn cưỡng nhận lấy, không cô phụ ý tốt của ngươi.”

Nhìn thấy bộ dạng rõ ràng vui mừng muốn chết mà còn phải ra vẻ thờ ơ của người trước mặt, cảm thụ bàn tay mềm mại, không hề giống người làm việc nặng trong tay mình, Nhậm Ngã Tiếu cũng không phát hiện, khóe môi của mình đã hơi hơi cong lên.

“Nam chính ấy hả? Tuy nói là khí vận thâm hậu, cơ duyên hơn người, nhưng cũng không phải là không thể gϊếŧ. Dù sao, thiên tài chưa trưởng thành, chung quy cũng không thể lật nổi sóng gió gì.”

“Chỉ cần nhân lúc đối phương chưa phát dục…khụ, chưa cường đại, bóp chết từ trong trứng nước là được.” Vì tránh để Nhậm Ngã Tiếu hiểu lầm ý, Triêu Nhiên cũng chỉ có thể lựa chọn từ ngữ đơn giản, dễ hiểu.

“Đương nhiên, cũng không thể giống mãng phu, gặp được nam chính liền đi lên đánh gϊếŧ được. Dù sao, nam chính khí vận nghịch thiên, sinh mệnh khẳng định sẽ vô cùng ngoan cường, so cá trạch còn phải trơn trượt, lại giống như con gián, đánh mãi không chết.”

“Cho nên, muốn gϊếŧ nam chính, phải có kế hoạch và sự chuẩn bị vô cùng tỉ mỉ…”

**Nam9 khi nhìn thấy khung cảnh nóc nhà lập kế hoạch để ‘gian phu’ gϊếŧ mình :"…" *khóc ngất trong nhà vệ sinh*