Chương 29

"Xin lỗi, tôi không cố ý."

Lục Trần ngay lập tức phản ứng, vội vàng đẩy Tào Tuyên Phi ra. Trên mặt anh, tràn đầy vẻ ngượng ngùng. Sự việc vừa rồi xảy ra quá đột ngột, anh hoàn toàn không kịp suy nghĩ.

"Không sao, là lỗi của tôi, có lẽ là tác dụng của thuốc quá mạnh, tôi thực sự không nhịn được." Tào Tuyên Phi dịu dàng nói, vừa nói vừa liếc nhìn Tào An An một cái.

"Chị đây khó khăn lắm mới có cơ hội thoát kiếp FA, mà em lại chẳng có chút tinh ý nào hết sao? Không biết đi ra ngoài để chị tự nhiên một chút à? Cứ phải làm rùm beng lên!"

"Để xem chị có trừ tiền tiêu vặt tháng này của em không!"

"Tào An An, đỡ chị em lên giường nằm trước đi." Lục Trần ra lệnh.

"Hừ! Tất nhiên là tôi đỡ chị tôi, chẳng lẽ anh lại muốn tranh thủ lợi dụng?"

Tào An An trừng mắt lườm, rồi dìu Tào Tuyên Phi mặt mày không vui trở lại giường.

"Tào tiểu thư, cô cởϊ áσ ra rồi nằm sấp xuống." Lục Trần nói tiếp.

"Cởϊ áσ? Phì! Anh là đồ dê xồm, đúng là lòng lang dạ sói mà!"

Nghe lời này, Tào An An lập tức nhảy dựng lên.

"Đừng hiểu lầm, tôi cần dùng kim bạc để ép độc tố trong cơ thể chị cô ra, nếu không thì cô ấy sẽ càng ngày càng khó chịu, đến mức không thể kiểm soát bản thân." Lục Trần giải thích.

"Thật không đấy? Anh đừng có lừa tôi?" Tào An An mặt mày nghi hoặc.

"Chuyện này tôi làm sao có thể nói dối?" Lục Trần có chút bất lực.

"Thôi được, tôi tạm tin anh một lần, nhưng anh phải quay lưng lại, không được nhìn lén!" Tào An An cảnh cáo.

"Được."

Lục Trần không nói gì thêm, lập tức quay lưng lại.

"Chị! Mặc đồ lót vào trước đi, không thể để tên này lợi dụng được!" Tào An An đưa cho chị mình một bộ đồ lót.

"Haha... em thật là chu đáo đấy, cô em gái tốt của chị!" Lời của Tào Tuyên Phi gần như phát ra qua kẽ răng.

"Tất nhiên rồi! Để em giúp chị!"

Tào An An cười đắc ý, nhanh chóng giúp chị mình mặc đồ chỉnh tề.

"Chị nghĩ em có thể ra ngoài được rồi đấy, đừng làm ảnh hưởng đến việc chữa bệnh của Lục tiên sinh." Tào Tuyên Phi ra hiệu bằng ánh mắt.

"Không được! Lỡ như anh ta có ý đồ xấu thì sao? Em phải ở đây canh chừng!" Tào An An lập tức từ chối.

Tào Tuyên Phi khóe mắt giật giật, bị cô em gái ngay thẳng này làm cho dở khóc dở cười.

Cô em này sao lại không hiểu chuyện gì cả?

Không được! Phải tìm thời gian dạy dỗ lại thôi!

"Lục tiên sinh! Đã xong rồi, anh có thể quay lại."

Sau khi nhận được sự cho phép của Tào An An, Lục Trần cuối cùng cũng quay lại.

Lúc này, Tào Tuyên Phi đang nằm sấp trên giường, để lộ phần lưng trắng nõn mịn màng.

Phần eo và lưng của cô gần như nối thành một đường cong hoàn mỹ, trông chẳng khác gì một tác phẩm nghệ thuật tinh tế đến mức tận cùng.

"Còn ngẩn người ra đó làm gì? Mau bắt tay vào làm đi!"

Tào An An đứng bên cạnh nhìn chằm chằm.

Lục Trần lấy lại bình tĩnh, lấy kim bạc ra từ phía sau rồi ngồi xuống bên giường, bắt đầu châm cứu cho Tào Tuyên Phi.

Loại thuốc kí©h thí©ɧ lần này tuy mạnh, nhưng may mắn phát hiện kịp thời, nên việc điều trị cũng không quá khó khăn.

Vấn đề duy nhất là cơ thể của Tào Tuyên Phi quá quyến rũ.

Thêm vào đó, sau khi bị kí©h thí©ɧ, dáng vẻ yêu kiều của cô khiến tâm trí người khác khó mà giữ vững.

May mắn là định lực của Lục Trần rất tốt, ánh mắt chỉ tập trung vào các huyệt đạo, mới có thể chống lại được sự quyến rũ này.

Khoảng một nén hương sau.

"Hà..."

Lục Trần không nhịn được thở phào một hơi, thu lại toàn bộ kim bạc trên lưng của Tào Tuyên Phi.

"Tào tiểu thư, độc tố trong cơ thể cô đã được giải, phần còn lại của thuốc, chỉ cần uống nhiều nước là không sao."

"Cảm ơn Lục tiên sinh đã ra tay giúp đỡ." Tào Tuyên Phi cười dịu dàng.

Khuôn mặt xinh đẹp hoàn hảo của cô vẫn còn chút dư vị, trông ngọt ngào như rượu ngon, nhìn vào khiến người ta say mê.

"Chị! Nhanh mặc quần áo vào!"

Tào An An không nói hai lời, lập tức quấn chị mình thật kín.

Sợ rằng chị bị lợi dụng.

"Tào tiểu thư, loại thuốc kí©h thí©ɧ mà cô trúng phải không phải là loại bình thường, rất giống với loại cổ độc mà Tào lão đã trúng trước đây, nếu không đoán sai, chắc chắn là do cùng một người gây ra." Lục Trần bỗng nói.

"Thảo nào tôi cứ thấy có gì đó không ổn." Tào Tuyên Phi trầm ngâm gật đầu.

"Tào tiểu thư, cứ tiếp tục như thế này không phải là cách, khi thì trúng cổ độc, khi thì trúng độc dược, không thể phòng bị hết được. Để ngăn ngừa hậu họa, tốt nhất nên nhanh chóng tìm ra kẻ chủ mưu đứng sau!" Lục Trần nói.