Chương 25

Lục Trinh sa sầm mặt, nhưng nhìn thấy kim truyền dịch trên mu bàn tay cô, lại bất đắc dĩ thở dài, lần này không so đo với cô nữa.

"Còn hỏi hay không?"

"Hỏi!"

Thẩm Mộc Ly nghĩ đến nghi vấn trong lòng, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

"Anh có nɠɵạı ŧìиɧ..."

Còn chưa nói xong, điện thoại của Lục Trinh vang lên, cắt ngang lời cô.

Ở vị trí của cô, vừa vặn có thể nhìn thấy tên người gọi đến.

Là Tô Tuyết Lạc.

Lục Trinh nhíu mày, nhưng ngay sau đó đã đi ra ban công bên cạnh nghe điện thoại.

Mặc dù không biết họ đang nói gì, nhưng sắc mặt Lục Trinh lại dần dần u ám.

Chưa kịp để cô hoàn hồn, ánh mắt sắc bén của Lục Trinh đột nhiên nhìn sang, chạm phải đôi mắt mông lung sương mù của cô!

Khoảnh khắc đó, bầu không khí thoải mái vừa vất vả tạo ra trong phòng bệnh lập tức đóng băng.

Khiến người ta lạnh sống lưng.

Ngay sau đó, Lục Trinh cúp điện thoại, quay trở lại phòng bệnh.

Vẫn giống như lúc nãy, ngồi bên giường bệnh, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Nhưng cả hai đều im lặng, ngầm hiểu không nhắc đến câu hỏi vừa rồi nữa.

Sự im lặng đến nghẹt thở.

Cho đến khi Thẩm Mộc Ly truyền dịch xong, họ xuống lầu đến khoa sản, Lục Trinh không đưa cô đến phòng làm việc của bác sĩ, mà lại kéo cô đến phòng bệnh VIP.

Điều khiến Thẩm Mộc Ly ngạc nhiên là, Tề Oánh và trưởng khoa cũng ở đó.

Ngoài ra, trước giường bệnh còn đứng vài nhân vật có thể coi là chuyên gia trong ngành.

Tim cô thắt lại.

Có một linh cảm chẳng lành.

Tô Tuyết Lạc khóc nức nở, khăn giấy trên tay đã ướt đẫm nước mắt, khi nhìn thấy Lục Trinh bước vào, cô ta liền bật khóc thành tiếng.

"A Trinh, họ muốn em bỏ thai, em không muốn!"

Cô ta vừa lên tiếng, những người khác mới phát hiện Lục Trinh và Thẩm Mộc Ly đang đứng ở cửa.

Lục Trinh là một nhân vật nổi tiếng, tin đồn trong bệnh viện cũng bay đầy trời.

Nghe nói Thẩm Mộc Ly vì chuyện của Lâm Miểu mà đích thân cầu xin Lục Trinh, còn mượn danh nghĩa là bác sĩ điều trị chính của Tô Tuyết Lạc để uy hϊếp.

Lục Trinh chưa bao giờ là người có thể bị uy hϊếp, lúc đó liền tức giận vô cùng, mắng Thẩm Mộc Ly một trận.

Thẩm Mộc Ly nhát gan, bị dọa đến ngất xỉu.

Lục Trinh là một doanh nhân có trách nhiệm, liền đích thân đưa cô đến cấp cứu.

Bây giờ hai người họ cùng xuất hiện, ngược lại không khiến mọi người nghi ngờ gì.

Chỉ có đáy mắt Tề Oánh lóe lên vẻ lo lắng, thở dài một hơi gần như không thể phát hiện.

Lục Trinh bước vào trong, các bác sĩ tự động nhường đường cho anh.

Anh đi đến bên giường bệnh, nhẹ nhàng an ủi.

"Đừng sợ."

Tô Tuyết Lạc gật đầu, nhưng cảm xúc vẫn hơi kích động: “Không ai được phép làm hại con của em."

"Yên tâm," Lục Trinh đảm bảo: “Anh sẽ không để đứa bé này gặp bất cứ nguy hiểm nào."

Tô Tuyết Lạc lúc này mới bình tĩnh lại, co rúm người trong chăn, cảnh giác nhìn những người mặc áo blouse trắng trong phòng.

Thẩm Mộc Ly đưa tay lên xoa ngực.

Cô tưởng rằng mình đã chai sạn rồi, không ngờ vẫn còn đau.

Kết hôn bốn năm, biết bao lần cô bóng gió muốn có con, nhưng đều bị bóp chết từ trong trứng nước.

Vốn tưởng, Lục Trinh là thấy trẻ con ồn ào, không muốn.

Nhưng bây giờ xem ra, anh không phải là không muốn, mà chỉ là không muốn có con với cô thôi.

Trưởng khoa khuyên nhủ: “Tình trạng của Tô tiểu thư thật sự rất nguy hiểm, nếu không đình chỉ thai nghén, có thể sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của Tô tiểu thư."

Nói vậy khá là uyển chuyển.

Nhưng Thẩm Mộc Ly hiểu rõ, tình huống này nếu cố chấp giữ thai, cuối cùng có thể sẽ một xác hai mạng.

Tề Oánh cũng giải thích nhỏ giọng: “Lục tổng, đây không phải lúc để bốc đồng, mạng sống của Tô tiểu thư quan trọng hơn."

Tô Tuyết Lạc gần như phát điên.

"Không, dù có phải mất mạng, em cũng phải giữ lại đứa bé này."

Tề Oánh dịu dàng nói: “Tô tiểu thư còn trẻ, điều dưỡng nửa năm là có thể có con lại."

Tô Tuyết Lạc lại như phát điên, đột nhiên hét lớn: “Không, không giống nhau!"

Tề Oánh cau mày, đây là lần đầu tiên bị quát mắng như vậy, cô không khỏi nhìn về phía Lục Trinh.

Thẩm Mộc Ly thấy vậy vội vàng bước đến, nhẹ nhàng kéo áo Tề Oánh.

Ra hiệu cô đừng chấp nhặt với một người đàn bà điên.

Sau đó, cô nhìn về phía Tô Tuyết Lạc: “Căng thẳng như vậy, là sợ mất đứa này, sẽ không có đứa tiếp theo nữa sao?"