chương 38: Thẩm Sơ cô từ trong bể khổ quay về?
quán bar của Đàm Nhã là "Vân Thượng", buổi tối hôm nay có thể nói là hót hòn họt, người đến vì mấy người Thẩm Sơ cơ hồ đem quán bar của cô đẩy chật ních, doanh thu của quán có thể nói là đỉnh nhất trong mấy tuần tới.
khi Chu Tử Nhạc kéo Bạc Mộ Niên tới Vân Thượng thì liền nhìn thấy Thẩm Sơ đang ở trên sân khấu.
Cô thật sự là quá chói mắt, mặc dù hôm nay cô chỉ mặc một chiếc áo len trắng và một chiếc quần jean màu đen đơn giản, nhưng trên sân khấu, Thẩm Sơ đang cầm trong tay một cây trống, chân đạp lấy nhịp, quanh thân đều là ánh hào quang, hắn không muốn nhìn đến cô cũng khó.
quán bar mới khai trương đã chật ních người, Chu Tử Nhạc muốn tìm chỗ ngồi cũng không có, âm nhạc thì bùng nổ, bầu không khí ở đây cũng bùng nổ theo, khiến cho Chu thiếu gia người vừa mới tiến vào cũng không nỡ nhấc chân rời đi.
Đây không phải là lần đầu tiên Bạc Mộ Niên nhìn thấy Thẩm Sơ trên sân khấu, so với lần đầu chấn động, cảm thấy có chút buồn cười, hôm nay nhìn thấy Thẩm Sơ trên sân khấu, tâm trạng của Bạc Mộ Niên so với lần đầu nhìn thấy thì phức tạp hơn rất nhiều.
Chu Tử Nhạc ở bên cạnh này so với người điên giống nhau, xung quanh đều là âm nhạc và tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, Bạc Mộ Niên muốn rời đi, khi mới xê dịch được một chút, thì anh lại dừng lại.
Anh nhìn Thẩm Sơ dưới ánh đèn trên sân khấu, áo len trắng làm nổi bật lên khuôn mặt dịu dàng của cô, nhưng lúc này Thẩm Sơ giống như một nữ hoàng sân khấu, khống chế khán giả, lông mày nhẹ nhướng mi, liếc nhìn tất cả chúng sinh.
sao hắn không phát hiện ra Thẩm Sơ có thể khiến người khác nghiện tới như vậy.
sau khi phát hiện ra được điểm này, Bạc Mộ Niên sắc mặt đen sì lại.
hắn rất tỉnh táo, tỉnh táo mới biết được mình với Thẩm Sơ đã ly hôn rồi.
nếu như đã ly hôn, vậy thì Thẩm Sơ tốt hay xấu, cũng trả liên quan gì tới hắn cả.
đúng, trả liền quan gì tới hắn cả!.
Trong lúc trên sân khấu tạm dừng, Chu Tử Nhạc vẫn tiếp tục hưng phấn, nghiêng đầu thấy Bạc Mộ Niên vẫn còn ở đây, không khỏi có chút kinh ngạc: “A, A Niên, cậu còn ở đó hả? mình còn tưởng cậu đi rồi? Thẩm Sơ bây giờ thật sự rất tuyệt vời, liệu cậu có hối hận vì đã ly hôn với cô ấy không? "
Bạc Mộ Niên cảm thấy mình nghe được một câu chuyện cười: “Hối hận cái gì?"
Chu Tử Nhạc giật mình: “À, đúng rồi, cậu không thích quẻ này, người cậu thích là một đóa bạch liên hoa Lâm Tương Nhã mà "
nghe được lời này, Bạc Mộ Niên không khỏi nhíu mày " ai nói tôi thích Lâm Tương Nhã ?"
Câu hỏi này khiến Chu Tử Nhạc bối rối: “Mọi người đều nghĩ như vậy, không đúng sao?”
sắc mặt Bạc Mộ Niên trầm xuống " tôi không thích cô ấy "
Chu Tử Nhạc sửng sốt:" Vậy thì tại sao cậu lại ly hôn với Thẩm Sơ? "
trước kia tuy hắn có chướng mắt với Thẩm Sơ, nhưng vuốt lại lương tâm, Thẩm Sơ gả cho Bạc Mộ Niên làm nhị thiếu phu nhân, thật ra cũng đạt yêu cầu đó chứ.
Câu hỏi này khiến Bạc Mộ Niên càng không vui: “Là cô ấy muốn ly hôn.”
Chu Tử Nhạc tặc lưỡi " nói như vậy là Thẩm Sơ bước ra từ khỏi khổ ải hả?"
Bạc Mộ Niên cảm thấy miệng chó của Chu Tử Nhạc không phun nổi cái gì tốt đẹp ra cả.
gả cho hắn làm nhị thiếu phu nhân từ lúc nào lại thành khổ ải vậy.
Sân khấu lại bắt đầu náo nhiệt, Chu Tử Nhạc gọi một ly sâm panh, ánh mắt sắc bén nhìn thấy một người quen thuộc.
Anh nhíu mày, vội vàng đi tới bên cạnh Bạc Mộ Niên: “A Niên, cậu có cảm thấy người dưới sân khấu cầm bó hoa hồng kia có phải là Phó Ngôn không?”
Bạc Mộ Niên còn chưa kịp trả lời thì Chu Tử Nhạc đã tự hỏi tự đáp " là Phó Ngôn, đêm hôm khuya khoắt, hắn ôm một bó hoa như vậy, là muốn theo đuổi ai hả?"
Bạc Mộ Niên không quan tâm đến những thứ này, so với cái này, anh muốn rời khỏi cái nơi quỷ quái này hơn.
Tuy nhiên, khi anh vừa quay lưng định bỏ đi, đột nhiên vang lên những tiếng la hét: "Oa! Trời ơi! Là bạn trai của nữ thần tỷ tỷ hả? Trước mặt mọi người lên sân khấu tặng hoa hồng, thật lãng mạn mà!"
Chu Tử Nhạc ở bên cạnh cũng kinh ngạc một tiếng " Mẹ khϊếp! Phó Ngôn tên cặn bã này, rõ ràng là nhìn trúng Thẩm Sơ mà".