chương 30: vậy đến phiên Bạc Mộ Thanh
tất nhiên trước khi chăm sóc cho Bạc Mộ Thanh, Thẩm Sơ phải thu thập một người trước cái đã.
Sau khi xuất viện, Thẩm Sơ trở về căn hộ tắm rửa một lúc, lúc đi ra ngoài, là một giám đốc Thẩm xinh đẹp.
Vừa đến văn phòng, Phó Văn Bội đã chuẩn bị sẵn một số tài liệu: “Thẩm tiểu thư, đây đều là những công ty, đại lý, bất động sản phát triển tốt nhất trong những năm gần đây.”
Thẩm Sơ nhíu mày vươn tay cầm lấy tài liệu. Sau khi nhìn xong, "Thư ký Phó, cô nghĩ cái nào tốt hơn?"
" Lăng Vân "
Phó Văn Bội nói xong, nhìn Thẩm Sơ : "Mặc dù công ty này mới thành lập được mười năm, nhưng tôi đã điều tra trong ngành, Lăng Vân có tiếng tốt về mọi phương diện . ”
“ Được rồi, vậy thì Lăng Vân đi, giúp em liên hệ với người phụ trách Lăng Vân. ”
“ vâng,Thẩm tiểu thư. ”
Hoa Thăng còn tưởng rằng Vạn Tượng một khi rời khỏi Hoa Thước thì sẽ không ổn?
nếu như hắn đã nghe lời Bạc Mộ Thanh dám động vào cô, vậy thì cô sẽ khiến cho Hoa Thăng nếm thử mùi vị, trộm gà không được còn mất nắm gạo là như thế nào.
Là một trong những công ty dưới cái tên Cẩm Hoành, có thể được cây đại thụ lớn như vậy chống lưng, nếu như được Vạn Tượng vừa mắt, Lăng Vân tự cầu còn không được.
Nghe tin giám đốc mới của Vạn Tượng có ý định hợp tác với Lăng Vân, Triệu tổng của Lăng Vân vội vã trở về từ thành phố, để đặc biệt dùng bữa tối này với Thẩm Sơ.
Thẩm Sơ đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp đưa ra ý định hợp tác, Triệu Thần được sủng mà lo: “giám đốc Thẩm, tôi có thể hỏi một câu không, tại sao giám đốc Thẩm lại chọn Lăng Vân của chúng tôi?”
Thẩm Sơ nhíu mày: “sao hả?, Triệu tổng cảm thấy Lăng Vân không có thực lực này ư? ”
Triệu Thần ngẩn người một lúc, nhìn Thẩm Sơ trước mặt này, không ngờ thiếu nữ xinh đẹp như vậy lại là một đóa hoa hồng có gai.
sau hai giây, Triệu Thần bật cười: "Hợp tác vui vẻ, giám đốc Thẩm."
"Hợp tác vui vẻ."
Sau khi giải quyết xong việc lớn, Thẩm Sơ tâm trạng rất tốt, quay đầu nhìn Phó Văn Bội: " cũng không biết Trần tổng có biết chuyện này hay không, liệu anh ta có tức tới mức bị cao huyết áp hay không nhỉ."
bọn hắn còn dám nghĩ ra oai phủ đầu với cô, còn không nghĩ Thẩm Sơ cô là ai?
Chuyện giữa Thẩm Sơ và Triệu Thần nhanh chóng được truyền ra ngoài, khi Trần Đông nghe được tin này, anh đã gọi điện cho Thẩm Sơ vào đêm hôm đó, Thẩm Sơ với thái độ bốn lạng đẩy ngàn cân nói "Tôi nghĩ Lăng Vân có thể hoàn toàn đảm nhiệm được chuyện này."
đầu bên kia điện thoại Trần Đông tức tới mặt đỏ bừng bừng, Thẩm Sơ lại nói thêm một câu: "hơn nữa Lăng Vân báo giá chỉ 3/4 so với Hoa Thước. Thử đối tác mới là được rồi."
lời này có thể đem Trần Đông chặn lại, Thẩm Sơ đã sớm biết Trần Đông sẽ phản đối, cho nên lúc đàm phán với Triệu Thầm, cô mong muốn đối phương sẽ ra giá thấp hơn so với Hoa Thước, chỉ có như vậy mới chặn miệng của những người khác được.
Triệu Thần cũng là một người thông minh, đây là cơ hội tốt, kiếm ít tiền hơn cũng không thành vấn đề, nhưng Lăng Vân cần có cơ hội này, đây cũng chính là cơ hội của Lăng Vân.
sau khi cúp điện thoại, Thẩm Sơ nhíu mày, nhìn màn đêm ngoài cửa sổ, nụ cười trên mặt càng đậm: “Chuyện này đã giải quyết xong, giờ đến lượt Bạc Mộ Thanh.”
vừa đúng dịp, ngày mai là cuối tuần.
Nghĩ vậy, Thẩm Sơ lấy điện thoại ra gọi cho Phó Văn Bội.
Thư ký Phó thực sự là một thư ký tận tụy với công việc mà .muộn như vậy mà cô ấy có thể trả lời điện thoại trong vài giây: "Thẩm tiểu thư, chào buổi tối."
"Chào buổi tối, Thư ký Phó, em có một chuyện muốn giao cho chị đây."
" ngài nói đi ạ"
Thẩm Sơ cúi đầu uống một ngụm nước nói " ngày mai em muốn đòi nợ Bạc Mộ Thanh về chuyện ngày hôm qua, chị giúp em tìm mấy người, tối ngày mai đem Bạc Mộ Thanh trói lại, đem tới buổi tiệc tối gặp em."
Phó Văn Bội hiểu ra:“ vâng, Thẩm tiểu thư. ”
Cúp điện thoại, Thẩm Sơ xoay người đi vào phòng tắm.
Đi tắm rửa, sáng mai dậy còn cùng Bạc Mộ Thanh tính sổ.