Thẩm Sơ với Phó Văn Bội gặp phải một vụ tắc đường, phải mất năm phút nữa họ mới đến được khách sạn.
Sau khi xuống xe, Thẩm Sơ mang giày cao gót bước vào bên trong.
Phòng bao ở tầng 4. Thời gian ăn cơm, người trong thang máy có rất nhiều, thang máy dừng từng tầng từng tầng một.
Thẩm Sơ nhìn đồng hồ đeo tay, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy bên ngoài lầu ba có một bóng người quen thuộc.
Bạc Mộ Thanh?
Cô nhướng mày, thu hồi tầm mắt, lúc này cửa thang máy cũng từ từ đóng lại.
Sau vài giây, cửa thang máy lại dừng lại, Thẩm Sơ nhấc chân bước ra ngoài.
Lúc cô đến cửa phòng bao, cửa phòng không đóng chặt, Hoa Thăng ở bên trong hình như đang nghe điện thoại.
âm thanh không lớn, nhưng Thẩm Sơ vừa mở cửa, loáng thoáng nghe được một câu "Bạc tiểu thư".
Thẩm Sơ nhíu mày, nhìn Phó Văn Bội ở bên cạnh.
Phó Văn Bội gật đầu, giơ tay gõ cửa: “Hoa tổng.”
Sau khi Phó Văn Bội nói xong, Hoa Thăng cũng đã cúp điện thoại.
Thẩm Sơ nhấc chân bước vào, mỉm cười nhìn Hoa Thăng: “Xin lỗi Hoa tổng, trên đường bị kẹt xe, cho nên tôi mới đến muộn.”
Hoa Thăng nhìn cô cười. Dường như không quan tâm đến việc cô có đến muộn hay không, "Giám đốc Thẩm khách khí quá rồi. Hôm nay là thứ sáu tắc đường là chuyện bình thường."
" Thật xin lỗi!."
" Giám đốc Thẩm quá khách khí rồi, nếu cô không yên tâm tới như vậy, vậy phạt một ly được không"
Hoa Thăng nói xong, ân cần hỏi " giám đốc Thẩm tửu lượng của cô thể nào, nếu không được thì có thể đổi rượu thành nước trái cây mà"
Thẩm Sơ ngồi xuống, nhìn Hoa Thăng đang đứng trước mặt, không biết trong hồ lô hắn bán thuốc gì, mà khách khí tới như vậy .
Thương trường có cách giao tiếp của thương trường, Thẩm Sơ biết rõ, uống rượu là chuyện không thể tránh khỏi.
" Tửu lượng của tôi khá tốt, vì tới muộn tôi kính trước một ly, thật xin lỗi Hoa tổng "
Cô ngẩng đầu lên, uống cạn nửa ly rượu đỏ trước mặt.
Hoa Thăng cười ha hả vài tiếng: "Giám đốc Thẩm quả nhiên hào sảng! Tôi thích những người như giám đốc Thẩm đây!"
Thẩm Sơ nói "Hoa tổng khách khí quá rồi."
Hoa Thăng thật là một con cáo già mà, Vạn Tượng đã hợp tác với Thước Hoa quá lâu, mọi người đều ngầm hiểu là sẽ vẫn tiếp tục, nhưng Hoa Thăng không phải người như vậy, hắn vì tiền, có thể mặt dày mà bàn lại.
Chỉ là hắn cùng với Trần Đông ngưu tầm ngưu mã tầm mã, hai người này không biết sẽ gây khó khăn cho Thẩm Sơ như thế nào. Sau một bữa cơm, Thẩm Sơ cũng uống không ít rượu, lời hoa mỹ gì đó cũng đã nói hết rồi, chỉ là mỗi lần nói tới chuyện tiếp tục hợp tác, hắn đều làm bộ khó xử.
Nói tóm lại một câu, chuyện này còn cần phải cân nhắc.
Thẩm Sơ biết đêm nay đàm phán không được cái gì, Hoa Thăng cũng không trực tiếp phất tay áo bỏ đi, cô cảm thấy bữa tối nay khá là hài hoà.
Nghe được ý tứ trong lời nói của Hoa Thăng, Thẩm Sơ không vội, sau vài câu khách sáo, cô bắt đầu nói.
" Hoa tổng, tôi tiễn ngài"
Hoa Thăng nhìn Thẩm Sơ " giám đốc Thẩm khách khí quá, cô với thư kí là hai cô gái cũng không dễ dàng gì, đêm nay lại uống nhiều rượu như vậy, để tôi tiễn các cô "
lần đầu tiên Thẩm Sơ giao tiếp với Hoa Thăng, cô nhất thời không phân biệt được lời này của hắn là thật hay giả.
Hoa Thăng sẽ tốt bụng tới như vậy sao?
hiện tại hắn đã muốn mở miệng, Thẩm Sơ cũng muốn xem xem trong hồ lô của hắn có bán những cái gì.
" Tôi đây cũng không khách khí nữa, cảm ơn ngài trước"
Hoa Thăng xua tay, nhìn trợ lý: “Thư ký Lý, giúp tôi đưa giám đốc Thẩm với thư ký Phó về nhà an toàn, biết chưa?”
“vâng, Hoa tổng.”
Mấy người cùng nhau đi tới cửa khách sạn, Hoa Thăng lên xe, thư ký của anh ta nhìn về phía Thẩm Sơ: “giám đốc Thẩm, tôi tiễn cô ”
Thẩm Sơ nhíu mày, “Cảm ơn.”
Cô với Phó Văn Bội không mua xe, xem ra phải mua một chiếc cho thuận tiện.
Thư ký của Hoa Thăng không nói nhiều lắm, Thẩm Sơ ngồi ở hàng ghế sau, Phó Văn Bội ngồi ở bên tay lái phụ.
Tối nay cô uống hơi nhiều rượu, dọc đường cảm thấy có chút choáng váng, khi xe đột ngột dừng lại, Thẩm Sơ không khỏi nhíu mày một cái.