Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ly Hôn Đi! Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À?

Chương 9: Trả đũa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trên thực tế, khoảnh khắc nhìn thấy người đàn ông mập. mạp kia, Sở Vũ Hiên đã biết chuyện này là do Sở Trì Khanh cố ý làm. Còn Triệu Nhã Nam biết hôm nay anh thực sự sẽ ly hôn, chắc chắn là Sở Trì Khanh đã nói cho cô ấy biết.

Xem ra, người cha này luôn chú ý đến nhất cử nhất động của anh.

Sau khi nhổ tàn thuốc từ khóe miệng xuống đất, Sở Vũ Hiên đi về phía Cục Dân chính, Triệu Nhã Nam theo sát bên cạnh anh.

Khi đi ngang qua chiếc Land Rover, Hạ Trúc cắn môi, hèn nhát và lạnh lùng chào hỏi: "Sếp Triệu..."

Hạ Trúc có thể mặc kệ anh, nhưng cô ta không thể làm lơ Triệu Nhã Nam.

Đây là khoảng cách giữa minh tinh và tư bản, cho dù cô ta có nổi tiếng đến đâu thì vẫn phải thành thật cúi đầu xuống và chào hỏi trước tư bản.

Triệu Nhã Nam khẽ ừ, sau khi tiến lên hai bước, cô ấy chợt dừng bước, giơ tay lên nhẹ nhàng níu tay áo của Sở Vũ Hiên, dáng vẻ như đang ôm cánh tay của Sở Vũ Hiên, quay đầu lại nói với Hạ Trúc: "Tiểu Hạ, chuyện tôi và anh Sở kết hôn, hy vọng cô sẽ giữ bí mật giúp tôi, hiểu không?"

"Kết hôn?" Vừa rồi Hạ Trúc chưa nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người, sau khi sững sờ một lát, lúc này cô ta mới phản ứng lại, tại sao hai người họ lại đến Cục dân chính!

Sắc mặt Cao Ninh cũng tràn đầu sự hoài nghi, đệ nhất mỹ nhân Giang Thành... Thế mà lại muốn cùng với thứ củi mục này... Kết hôn?

Triệu Nhã Nam liếc mắt nhìn anh ta, ánh mắt lạnh lùng khinh thường, cô ấy không che giấu sự khinh miệt trong mắt, sau đó nói với Hạ Trúc: "Tiểu Hạ, là cổ đông lớn thứ hai của công ty, tôi nghĩ mình vẫn cần nhắc nhở cô một chút, cô cũng gần 30 tuổi rồi, đừng yêu đương kiểu não tàn như vậy nữa, một người thật sự yêu cô tại sao có thể phá hỏng hôn nhân của cô? Đừng gây thêm rắc rối cho công ty, tôi thật sự không có thời gian lau mông cho cô đâu."

Những lời này làm cho Hạ Trúc không dám tức giận, không dám lên tiếng, Cao Ninh càng thêm xấu hổ hơn.

Nhưng tốt xấu gì thì nhà họ Cao cũng coi như có chút danh tiếng Giang Thành, cho nên họ cũng không sợ nhà họ Triệu bây giờ đang suy tàn, anh ta tức giận nói: "Sếp Triệu, tôi và Hạ Trúc thật sự yêu nhau, không giống cô, đói bụng ăn quàng, tìm ai không tìm lại đi tìm một tên đàn ông nhu nhược? Ha ha... Đúng là làm cho người khác cười đến rụng răng mài"

Anh ta vừa dứt lời, người đàn ông mập mạp từ xa vọt đến, xắn tay áo lên nói: "Anh bạn nhỏ, tôi khuyên cậu nên nói chuyện dễ nghe một chút đi, nếu không, tôi sẽ đánh cậu cho đến khi miệng phun ra phân đấy!"

Người đàn ông mập mạp vốn đã có hình dáng to lớn mạnh khỏe, dáng vẻ lúc này như thể đang nghiến răng, ánh mắt càng tàn nhãn hơn, trông thật sự rất đáng sợ.

Cao Ninh nuốt nước bọt, nhưng anh ta thực sự là một người "Tuấn kiệt" biết thức thời.

Hạ Trúc cũng không muốn đắc tội với Triệu Nhã Nam nên vội vàng can ngăn trước mặt Cao Ninh, thành khẩn thừa nhận sai lầm của mình: "Sếp Triệu, tôi xin lỗi... Cô cứ yên tâm, tôi rất kín miệng, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ... kể cho người khác. nghe về cuộc hôn nhân của cô."

Triệu Nhã Nam không phải là người thích dây dưa, sau khi ừ một tiếng, cô ấy và Sở Vũ Hiên sóng vai nhau đi vào Cục Dân chính.

Khóe môi Sở Vũ Hiên nhếch lên một nụ cười, anh nheo. mắt nhìn Triệu Nhã Nam: "Sếp Triệu, đối với một tên đàn ông nhu nhược là tôi đây... Cô có hài lòng không?”

Người này vẫn bày ra vẻ mặt vô cảm, mím môi và không nói gì. Sau khi đăng ký kết hôn xong, chiếc Land Rover màu trắng kia đã biến mất.

Người đàn ông mập mạp đi đến trước mặt Sở Vũ Hiên, đưa chìa khóa xe Ferrari cho anh, mỉm cười nói: "Cậu chủ nhỏ, lái cái này đi, tôi sẽ giúp anh xử lý cái xe của anh."

Sở Vũ Hiên cũng không có ý muốn nhận lấy, anh chép miệng nhìn về phía Triệu Nhã Nam, cười nói: "Để cô ấy lái đi... Sau khi lái chiếc xe của tôi về, nhớ cất kỹ”

"Được!"

Triệu Nhã Nam mím môi, tiếp nhận chìa khóa chiếc Ferrari.

Sau khi hai người lên xe, cô ấy khởi động xe và nói: "Tôi sẽ trở lại công ty, một lát nữa anh có thể tự lái xe về nhà."

Sở Vũ Hiên liếc mắt nhìn cô ấy, cười nói: "Không có gì để nói với tôi sao?"

Triệu Nhã Nam quay mặt sang một bên, vẻ mặt khó hiểu.

"Vừa rồi rõ ràng cô không cần phải nói những lời đó với Hạ Trúc." Sở Vũ Hiên thắt dây an toàn, anh hơi khựng lại: "Đơn giản chỉ là để cho tôi xả giận thôi sao?"

Triệu Nhã Nam cười như không cười: "Đau lòng à?"

"Ha ha... Triệu Nhã Nam, bây giờ tâm trạng của tôi rất tốt, nếu có gì muốn nói, tranh thủ thả ra đi, đừng giấu giếm nữa."

Triệu Nhã Nam nhìn chăm chăm Sở Vũ Hiên một lát, cô ấy dường như có ảo giác rằng tên khốn quần là áo lượt này dường như không hề giống như vẻ bề ngoài.

"Được, vốn dĩ đã nghĩ tối sẽ nói lại với anh... Tối mai là tiệc sinh nhật của Vương Long, tôi muốn đến đó tham dự. "

Sở Vũ Hiên mỉm cười lắc đầu: "Tôi biết mà, không có chuyện gì thì không xun xoe, không lừa đảo thì cũng là đạo chích... Nhưng mà cô muốn đến thì cứ đến thôi, nói với tôi làm gì?

Triệu Nhã Nam cau mày: "Giúp tôi một việ:

"Gô làm gì để báo đáp tôi?" Ánh mắt Sở Vũ Hiên tràn đầy sự thích thú.

"Anh muốn tôi báo đáp như thế nào?"

"Gọi một tiếng chồng cho tôi nghe đi?"

"Sở Vũ Hiên." "Hả?"

Triệu Nhã Nam thờ ơ nói: "Anh không phải là một tên khốn. "

"Vuốt mông ngựa cũng vô dụng." “Anh là tên cặn bã." Sở Vũ Hiên:....

Bên kia, Cao Ninh tức giận lái xe, nói với Hạ Trúc ở ghế phụ: "Tiểu Trúc, hay là anh giúp em hủy hợp đồng nhé? Chúng †a đổi công ty đi! Dù sao nhà họ Triệu bây giờ cũng đã rơi xuống đáy vực, Truyền thông Thanh Nhã có thể trụ lại được hay không cũng khó nói lắm."

Sắc mặt Hạ Trúc khó coi đến dị thường, lúc này cô ta làm gì còn tâm trạng nghĩ đến công việc? Trong đầu cô ta bây giờ tràn ngập cảnh tượng Triệu Nhã Nam và Sở Vũ Hiên ở bên nhau!

Tại sao họ lại ở cạnh nhau, câu chuyện về Ngưu Lang Chức Nữ thực sự xuất hiện ở đời thật ư? Quả thực là làm cho: người khác không thể nào tưởng tượng được!

Chẳng trách gần đây Sở Vũ Hiên lại vội vàng ly hôn như vậy, không ngờ... Là vì câu được một phú bà rồi?

Hạ Trúc càng nghĩ càng tức giận, cô ta gửi tin nhắn 'WeChat cho Sở Vũ Hiên: "Vội vàng ly hôn như vậy, thì ra là sớm đã có người khác rồi à? Chúc mừng anh! Không ngờ là anh cũng có bản lĩnh lớn như vậy! Uổng công từ trước đến nay tôi vẫn luôn cho rằng anh là một người chung tình, ha ha... Được rồi, cuối cùng tôi không cần cảm thấy tội lỗi nữa!"

Sở Vũ Hiên ở đầu bên kia nhìn thấy tin nhắn WeChat này, anh tức giận đến mức bật cười, người nɠɵạı ŧìиɧ lại đi phản công, đúng là kinh tởm.

Sau khi suy nghĩ một lúc, anh trả lời một câu không thể giải thích được Ồ, làm sao tôi lại quên cô chứ?

Hạ Trúc nhìn câu nói này, suy nghĩ nhiều cũng không nghĩ ra được, liền gửi đi một dấu chấm hỏi.

Tuy nhiên, điều đập vào mắt cô ta là một dấu chấm than lớn màu đỏ...

Lúc này cô ta mới hiểu được ý nghĩa của câu nói đó: Tại sao anh lại quên chặn cô ta?

“Thật vô liêm sỉ!” Hạ Trúc căn môi, tức giận chửi rủa.

Cao Ninh ở một bên nhếch môi, có chút không vui nói: "Tiểu Trúc Tử, anh vừa nói chuyện với em, em không nghe thấy sao?"

Hạ Trúc liếc nhìn anh ta, nhận ra anh ta đã mất bình tĩnh, lắp bắp nói: "À... Anh Ninh, tạm thời em không muốn chuyển việc. Thiệt hại phải trả rất nặng..."

“Anh sẽ giúp em tìm biện pháp." Cao Ninh kiên định nói.

"Quên đi... anh Ninh, em biết anh làm như vậy là muốn tốt cho em, nhưng em không muốn vì chuyện nhỏ nhặt như vậy mà ảnh hưởng đến công việc của em."

Cao Ninh trầm ngâm một lát rồi nói: "Được, anh sẽ nghe lời em. Nhưng sau này nếu trong công việc em không vui thì bất cứ lúc nào cũng phải nói cho anh biết, được không?”

Hạ Trúc vui vẻ gật đầu: “Cảm ơn anh Ninh... Có anh thật tốt”

Cao Ninh buông ra một tay, siết chặt bàn tay lạnh lẽo của Hạ Trúc, cười nói: "Đồ ngốc, khách sáo với anh như vậy sao?"

Hạ Trúc cũng cười, sau đó nói: “Đúng rồi, tối mai là tiệc sinh nhật của đạo diễn Vương Long, bộ phim vừa mới hoàn thành, mấy diễn viên chính của bọn em cũng đã được mời rồi. Anh Ninh, anh quen với ông ấy, anh có được mời không?”

Sắc mặt Cao Ninh cứng đờ, anh ta giả vờ bình tĩnh nói: "Tiểu Trúc Tử, anh chưa kịp nói với em, sau khi thấy em kể khổ. trên WeChat, thật ra là anh bảo cha anh móc nối quan hệ, Vương Long kia... anh không quen ông ấy”

Lý do này rất có lý, Hạ Trúc không hề nghi ngờ, cười nói: "Không sao đâu, anh là bạn trai của em, tối mai chúng ta cùng đi nhé, trước đây ông ấy đã giúp đỡ em rất nhiều, em phải cảm ơn ông ấy."

Cao Ninh gật đầu, nếu lời nói dối đã hoàn tất, anh ta không sợ bị lộ tẩy, về phần tại sao Vương Long lại tìm Hạ Trúc diễn xuất... anh ta cho rằng đơn giản là bởi vì Hạ Trúc diễn giỏi.

Nếu có người ở hậu trường giúp đỡ cô ta thì chắc chắn họ. đã xuất hiện từ lâu, cũng giống như những nhà đầu tư đó, nâng đỡ nữ minh tinh, không phải là vì chuyện vạch trần thế này sao?

Ngày nay làm sao có thể có người che giấu công lao và danh vọng chứ?

"Tiểu Trúc Tử, lát nữa chúng ta ăn xong, anh sẽ dẫn em đi chọn quà cho ông ấy."

Cao Ninh vừa nói vừa nghĩ: “Những người làm nghề như ông ấy chắc thích thư pháp và tranh vẽ cổ. Tình cờ anh quen một người bạn buôn bán đồ cổ. Ở đó anh ấy có rất nhiều đồ hay, lát nữa đi xem, em có thể chọn bất cứ thứ gì em muốn, anh sẽ trả tiền."

Hạ Trúc nằm lấy tay Cao Ninh, hôn lên mu bàn tay, cười nói: "Vậy thì em cũng không khách sao nữa!"
« Chương TrướcChương Tiếp »