- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ly Hôn Đi! Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À?
- Chương 17: Không muốn gặp anh
Ly Hôn Đi! Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À?
Chương 17: Không muốn gặp anh
Trong phòng tiếp khách, Hạ Trúc vẫn còn thấp thỏm nói với Cao Ninh: "Anh Ninh, em nghĩ trước mắt không nên đến bộ phận quản lý nghệ sĩ, tránh đế cho người khác nói xấu
Cao Ninh bình tĩnh nói: "Tiếu Trúc, sao em vẫn không rõ thế? Hôm nay là anh cho Truyền thông Thanh Nhã cơ hội, chủ mới của bọn họ quỳ liếʍ anh còn không kịp nữa là! Nếu anh ta thật sự đáng tin, Cao thị bọn anh cũng có thể xác định hợp tác với bọn họ, đến lúc đó anh ta phải cưng nựng em đấy! Ha ha... ai bảo em là người phụ nữ của anh chứ?"
Thật ra thì Hạ Trúc cũng không thích dựa vào quan hệ nào đó để nâng cao địa vị của mình, nhưng dù sao đây cũng là Cao
Ninh, người mình yêu, còn là người đàn ông yêu mình.
Vì vậy cũng coi như là yên tâm thoải mái.
Vậy mà hai người đợi gần một giờ vẫn không thấy chủ mới của Truyền thông Thanh Nhã lộ diện.
Cao Ninh cảm thấy mình bị mạo phạm, nổi giận nói với Tiểu Vi vừa mới thêm trà rót nước: "Ông chủ của các cô đâu? Để chúng tôi chờ lâu như vậy, đây là đạo đãi khách của Truyền thông Thanh Nhã các cô à?"
Tiểu Vi là cô gái nhát gan, thấy Oao Ninh vênh váo như thế, chắc hẳn cũng là nhân vật có lai lịch không nhỏ, cô ấy khúm. núm nói: "Ông chủ... sắp tới, anh... kiên nhãn chờ chút nữa. nhé”
Cao Ninh tức giận nói: 'Làm phiền kêu anh ta nhanh lên, cũng không nhìn cho rõ tình huống bây giờ là như thế nào à2 Là tôi đi cầu xin anh ta sao? Bưồn cười!”
"Tôi biết rồi!' Tiểu Ví vội vàng đi ra khỏi phòng tiếp khách, chạy đến phòng làm việc của Triệu Nhã Nam tố cáo giống như: là đứa trẻ bị ấm ức: "Sếp Triệu... sếp Cao kia tức giận, anh ta nói...
"Ừ* Triệu Nhã Nam ngắt lời của cô ấy, trông hết sức bình ĩnh: "Cô đi làm việc của cô đi, đừng quan tâm tới bọn họ."
Lại qua hơn nửa tiếng nữa, sự kiên nhẫn của Cao Ninh bị tiêu hao sạch sẽ, anh ta nổi giận đùng đùng xông vào phòng làm việc của Triệu Nhã Nam: 'Sếp Triệu, các cô giỏi thật, chơi tôi đúng không? Xem thường nhà họ Cao chúng tôi đúng không? Ha ha... tốt! Tốt lắm!"
Triệu Nhã Nam rất bình tĩnh: "Sếp Cao, tôi đã nói trước với anh là ông chủ của chúng tôi rất bận, là anh cứ nhất quyết làm khó người khác, tôi cảm thấy hẳn là anh xem thường chúng tôi mới đúng chứ?"
"Ha ha... Triệu Nhã Nam, chớ ỷ vào việc cô có mấy phần thủy mị xinh đẹp th tự cho là đúng! Hôm nay tôi nói thẳng luôn, đắc tội nhà họ Cao chúng tôi, tôi xem cô có thế nhảy nhớt tới khi nàa
Theo Cao Ninh, phượng hoàng sa sút không bằng gà, có thể coi là quả hồng mềm mặc cho người ta bóp.
Vẻ mặt Triệu Nhã Nam vẫn vô cải
"Tùy anh“
Cô nàng tống giám đốc xinh đẹp này không bao giờ dễ dàng đắc tội với người khác, nhưng cũng sẽ không sợ hãi người khác.
Trước kia là bởi vì có cha mình ở phía sau ủng hộ, hiện giờ... chỉ có thể nói núi dựa càng lớn hơn.
Nếu không thì kết hôn có ý nghĩa gì chứ?
Mặc dù Sở Vũ Hiên là một tên quần là áo lượt khốn kiếp, có thể nói một ngàn một vạn, nhưng anh họ Sở!
Kỹ thuật đầu thai này, xem ra Cao Ninh vẫn chưa bằng được.
Đang lúc Cao Ninh muốn nối giận thì tiếng hỗn loạn từ bên ngoài truyền vào.
"Sếp Sở, trước đây bộ phận phát triển chúng tôi đã định làm một trang phát sóng trực tiếp, tôi đã viết xong kế hoạch rồi, anh có muốn xem qua một chút không?"
"Sếp Sở, anh có muốn xem tài liệu kế hoạch họp mặt thường niên của công ty không?"
Sếp Sở.
Một đám giám đốc công ty vây quanh Sở Vũ Hiên, anh một câu tôi một câu, từ hành lang xa xa đi tới.
Hạ Trúc nhất thời trố mát đứng nhìn ở trước cửa phòng làm việc của Triệu Nhã Nam: 'Sếp... Sở!"
Đồng thời, hai chữ này cũng truyền rõ ràng vào tai Cao Ninh, đương nhiên khiến cho vị thái tử ngu ngốc đầu óc thiếu nếp nhãn này hoảng hốt, anh ta lấy lại bình tĩnh mới thầm oán; “Sao có thể là anh ta?"
Vậy mà anh ta lại nghe thấy được giọng của Sở Vũ Hiên ngay sau đó: "Được được được... từng người một thôi, tôi có phải sắp chết đâu... các anh đưa mấy bản kế hoạch này cho sếp Triệu xem đi, chỉ cần cô ấy gật đầu thì kêu tài vụ viết báo cáo, tôi sẽ duyệt tiền!"
"Sếp Sở vạn tuế!"
Triệu Nhã Nam nhìn Cao Ninh đứng cứng ngắc nơi đó, khóe mắt chứa đầy ý cười, đứng lên nói: "Sếp Cao, đi thôi, sếp Sở của chúng tôi tới rồi.”
Hai người một trước một sau đi ra khỏi phòng làm việc, đúng lúc Sở Vũ Hiên đi qua nhìn Hạ Trúc một cái, sau đó tầm mắt khẽ lướt qua mặt Cao Ninh, cười lưu manh nói: "Vô ý mạo phạm... nhưng bây giờ tôi không muốn gặp anh, cho nên... biến đi được không?”
Dứt lời anh lại nhìn về phía quản lý bộ phận an ninh: "Nếu sau này còn đế cho loại chó hoang này vào, tôi sẽ... đánh mông của anh!"
Mặt quản lý bộ phận an ninh lúc đỏ lúc trắng, vội vàng quay đầu đi đuổi Cao Ninh: "Đi nhanh lên! Không thấy sếp Sở. của chúng tôi giận rồi sao? Anh có tin tôi đánh mông của anh không?"
Các nhân viên vừa rồi còn tưởng Cao Ninh là một nhân vật lớn nào đó, thái độ một mực cung kính nháy mắt biến thành. cười ầm lên, ánh mắt nhìn Hạ Trúc cũng không khỏi có vài phần đùa cợt.
Hóa ra đại gia mà ngôi sao lớn đeo bám chỉ là con chó hoang trong mất ông chủ nhà mình! Sếp Sở thật khí phách!
"Sở Vũ Hiên! Anh chỉ là một tên nhu nhược chết tiệt! Con chó ăn bám thôi! Anh đắc ý cái gì chứ?" Cao Ninh mất mặt cần răng nghiến lợi, gần như là đánh mất lý trí, quay đầu lại xả giận với Triệu Nhã Nam: "Coi như tôi đã nhìn ra, cô đối xử với tên ăn bám này rất tốt! Ha ha... Truyền thông Thanh Nhã, sắp xong đời rồi!"
Chuyện cho tới bây giờ anh ta vẫn không thấy rõ hiện trạng, cũng không muốn nghĩ tới người dám nhận lấy Truyền thông Thanh Nhã hiện giờ là họ Sở, chẳng lẽ còn cần đoán bối cảnh là gì sao?
Triệu Nhã Nam lười phải chấp nhặt với anh ta, cô ấy nhìn Hạ Trúc đang ngẩn ngơ, lạnh lùng nói: "Đến bộ phận quản lý nghệ sĩ, sếp Sở có chuyện công bố."
Giờ phút này trong đầu Hạ Trúc rối loạn, cho đến khi bóng lưng Sở Vũ Hiên biến mất ở khúc rẽ mới hoảng hốt đi tới trước mặt Cao Ninh, thấp giọng nói: "Anh Ninh, anh đi về trước đi... em xử lý xong chuyện công việc sẽ trở về..."
Cao Ninh giữ lấy cổ tay cô ta: "Tiếu Trúc, đị! Loại công ty bỏ đi này, không có cũng được! Anh sẽ kêu cha anh nghĩ cách chấm dứt hợp đông giúp em!"
Giọng điệu của Triệu Nhã Nam rất lạnh lùng: "Hạ Trúc, đừng đùa với tương lai của cô. Hãy đến phòng quản lý nghệ sĩ ngay bây giờ đi”
Hạ Trúc hiểu rõ hậu quả của việc vi phạm hợp đồng, cho. dù nhà họ Cao có thể giúp đỡ cô ta, cô ta vẫn cảm thấy mình không thể mắc nợ, mặt khác, cô ta cũng không muốn gây xáo. trộn cho thành tích mình đã làm việc chăm chỉ trong nhiều năm.
Nhìn vào toàn bộ làng giải trí trong số những nghệ sĩ chọn đối nghề khi đã nổi tiếng, có bao nhiêu người có kết thúc tốt đẹp chứ?
"Anh Ninh, anh về trước đi, nghe lời đi... Em xong việc sẽ quay về"
Vừa nói, cô ta vừa siết chặt tay Cao Ninh, gượng cười rồi đi theo Triệu Nhã Nam đến phòng quản lý nghệ sĩ.
Triệu Nhã Nam không phải là loại người trộn lẫn cảm xúc. cá nhân với công việc, cô ấy vẫn kiên nhẫn khuyên nhủ Hạ Trúc: “Tôi nói lại cho cô biết, đừng phạm cùng một lỗi hai lần, tôi không có quyền kiểm soát chuyện riêng tư của cô và bạn trai cô, nhưng hãy cẩn thận khi ra ngoài và đừng đế chụp. những bức ảnh có thế gây bất lợi cho cô nữa!"
“Tôi biết... sếp Triệu... Hạ Trúc rụt rè đáp lại, tất cả những. gì cô ta có thể nghĩ đến vừa rồi là bộ dạng "cao ngạo" của Sở, Vũ Hiên.
Cách đây không lâu, anh là tài xế Didi vô tích sự, nhưng trong chớp mắt đã trở thành người của giới thượng lưu?
Rốt cuộc anh đã dùng phương pháp gì đế trở thành ông chủ của Thanh Nhã? Điều này thật khó tin!
Bên kia, Cao Ninh sắp nổ tung phổi vừa xuống xe đã nóng lòng muốn gọi điện cho cha, nhưng anh ta gọi liên tiếp ba lần, Cao Chấn Thanh đều từ chối trả lời
Anh ta miễn cưỡng gọi lại cho mẹ.
"Con trai, tối nay con có muốn quay về ăn tối không?”
"Mẹ! Hôm nay tâm trạng con không tốt
"Sao vậy? Con trai, có ai bắt nạt con à?" Người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại có vẻ lo lẳng gấp đôi.
Cao Ninh đã nhiều lần bị Sở Vũ Hiên làm nhục, vô cùng đau khổ, anh ta kể lại cho mẹ nghe những chuyện gần đây của mình, nói: “Con gọi điện cho cha, nhưng cha không nghe máy! Rốt cuộc con có phải con trai của ông ấy không vậy!"
Người phụ nữ thở dài nói: “Hôm nay cha con có việc lớn cần bàn, có lẽ ông ấy sẽ bận đến khuya, đừng làm phiền ông ấy.. Truyền thông Thanh Nhã à, nhà họ Triệu đã đi đến hồi kết rồi mà còn dám kiêu ngạo như vậy hả? Con trai đừng tức giận, mẹ sẽ làm chủ cho con! Mẹ muốn nhìn xem con khốn nạn này là loại người gì!”
"Mẹ, đừng để con đợi lâu quá, con thật sự không chịu nổi nữa!"
“Được rồi được rồi, ngày mai mẹ sẽ cho con một lời giải thích!"
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ly Hôn Đi! Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À?
- Chương 17: Không muốn gặp anh