Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ly Hôn Đi! Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À?

Chương 144: Trong thời gian này

« Chương TrướcChương Tiếp »
Rất nhanh, hai ngày trôi qua.

Trong thời gian này, những KOL vu khống Sở Vũ Hiên thì thật sự đau khổ vô cùng. Ngoài việc bị bạo lực mạng, bị cảnh sát triệu tập, họ còn phải lo sợ trước thư của luật sư bên Thanh Nhã gửi đến, yêu cầu bồi thường với số tiền hợp lý hợp pháp nhưng cao đến phi lý.

Tài khoản hàng triệu người theo dõi của Tiểu Trạch Tương bị khóa, trong hai ngày qua cô ta đã lập ra vài tài khoản khác, liên tục đăng video xin lỗi, kể khổ về chứng trầm cảm của mình tái phát, về việc địa chỉ nhà bị lộ ra khiến mình bị quấy rối... Nhưng cư dân mạng đâu còn tin lời cô ta nữa? Tất cả đều giận dữ muốn tìm tới tận nhà để nhổ nước bọt vào mặt người hèn hạ đó.

Còn Thanh Lộ thì có nhiều ý kiến trái chiều. Nhưng sáng sớm hôm nay, một số ảnh của cô ta vẫn bị rò rỉ lên mạng.

Rõ ràng, đó là do Sở Vũ Hiên gây ra. Ngoài việc dạy cho cô †a một bài học, điều quan trọng nhất là tạo ra hiện tượng giả Kim Thiên Lượng vẫn còn sống, nếu không thì Cao Ninh, Hạ Trúc cùng người đại diện, cộng thêm Kim Thiên Lượng đều mất tích bí ẩn, chắc chắn chị gái anh sẽ không buông tha.

Vẫn chưa tìm thấy tung tích của tổng giám đốc Kim, như đã bốc hơi vậy, cũng chẳng liên lạc với nhà họ Cao. Còn Cao Chấn Thanh, mỗi ngày ngoài tìm con trai ra thì là tìm con trai, mặc dù nghỉ ngờ Sở Tiếu Thiên đã bắt cóc con trai ông ta, nhưng Sở Môn nhất quyết khẳng định với ông ta rằng ông chủ không hề để tâm tới Sở Vũ Hiên, toàn tâm toàn ý tìm cách giải cứu Sở Trì Khanh.

Điều này khiến Cao Chấn Thanh lo lắng không ít, nghỉ ngờ thủ phạm chưa ra tay, không lẽ là Sở Vũ Hiên? Cậu chủ nhà giàu phóng đãng kia làm sao có khả năng lớn đến vậy, có thể lặng lẽ khiến một người sống biến mất không dấu vết? Hơn nữa, nếu thực sự là Sở Môn trả thù nhà họ Cao, tại sao chỉ nhằm vào Cao Ninh mà không nhằm vào ông ta?

Cao Chấn Thanh càng nghĩ càng rối, thậm chí còn nghĩ không biết Tổng giám đốc Kim có đưa Cao Ninh đi không, muốn dùng Cao Ninh để uy hϊếp ông ta làm việc?

Nhưng khi liên lạc với Tổng giám đốc Kim, điện thoại đã thành số trống...

Làm rối tung mọi chuyện, không lẽ đã bỏ trốn?

Thực tế, vị Tổng giám đốc Kim mà Cao Chấn Thanh và Sở Vũ Hiên tìm kiếm gắt gao, hiện giờ vẫn đang ở Giang Thành, chỉ là đang ẩn náu ở một nơi cực kỳ bí mật.

Đúng giữa trưa, Tổng giám đốc Kim vừa ăn cơm xong, cửa phòng bỗng dưng bị gõ, bên ngoài vang lên giọng nói của một người phụ nữ: "Mở cửa đi."

Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Tổng giám đốc Kim lập tức hồi hộp, vội vàng đứng dậy mở cửa.

"Kẹt..."

Cửa mở ra, bên ngoài là một người phụ nữ có dáng điệu quyến rũ, nhan sắc mê hoặc, tuổi tác cụ thể khó mà nhận ra, nhìn chừng khoảng ba mươi tuổi, nhưng nếu nói bảo dưỡng tốt thì cũng có thể hơn bốn mươi.

"Tư Tư! Cuối cùng em cũng đến rồi!" Tổng giám đốc Kim mừng rỡ, mắt đầy vẻ si tình nhìn chăm chú người phụ nữ một hồi, cúi người nói: "Mau vào đi!"

Người phụ nữ tên Tư Tư hơi nhếch mép, không có ý định bước vào, nói: "Anh Kim, lần này anh làm em thất vọng đấy."

Nụ cười trên mặt Tổng giám đốc Kim lập tức biến mất, cúi đầu áy náy: "Xin lỗi, Tư Tư, tại anh làm hỏng mọi chuyện, anh cũng không biết, rốt cuộc là người của ai đã phá hoại kế hoạch của chúng ta..."

Người phụ nữ thở dài: "Nói cho cùng, anh vẫn là kẻ vô dụng."

Tổng giám đốc Kim nuốt nước bọt, vẻ mặt giống như một con chó liếʍ nịnh nọt, tự trách: "Tư Tư, anh lại làm em tức giận rồi, thật xin lỗi... Nhưng Sở Trì Khanh lần này chết chắc rồi! Bằng chứng quá nhiều, ít nhất cũng phải ngồi tù..."

Lời còn chưa dứt, đã bị người phụ nữ cắt ngang: "Tỉnh táo đi, trước nửa đêm hôm nay, Sở Trì Khanh sẽ được thả ra."

"Hả?!" Tổng giám đốc Kim kinh ngạc, không thể tin nổi: "Sao... sao có thể! Những bằng chứng đó, đều là chị gái ông ta điều tra ra sau nhiều năm mà!"

"Theo những gì em biết, ông ta đã chuẩn bị đề phòng từ lâu rồi, tìm sẵn người chịu tội thay, lần này không chỉ có cơ hội tẩy trắng cho bản thân, ông ta còn có thể hạ chị gái một nước cờ!” Người phụ nữ nói rồi lại thở dài: "Thật đúng là Sở Trì Khanh! Ha ha..."

Tổng giám đốc Kim nhăn mày, bất chợt lộ ra vẻ ghen tị và căm phẫn, siết chặt nắm đấm rồi giận dữ đập mạnh xuống cửa, nghiến răng nói: "Tư Tư, em cho anh thêm một cơ hội nữa, anh nhất định sẽ diệt cho bằng được ông ta!"

Người phụ nữ nở nụ cười quyến rũ, đưa bàn tay ngọc nhẹ nhàng đặt lên mặt Tổng giám đốc Kim, giọng điệu mê hoặc: "Anh Kim, anh luôn nói sẵn sàng hy sinh tất cả cho em, thậm chí cả mạng sống cũng không tiếc, lời đó có thật không?"

Tổng giám đốc Kim không chút do dự gật đầu: "Tình cảm chân thành của anh dành cho em, trời biết đất biết!"

Người phụ nữ tiến lên phía trước, dán người vào Tổng giám đốc Kim, miệng áp sát vào tai thì thầm:

"Anh Kim, anh thật tốt, haha... Vậy, anh giúp em việc này nhé, giữ kín bí mật này."
« Chương TrướcChương Tiếp »