Chương 1

Chớp mắt một mùa thu đã trôi qua. Cô nghe thấy bản tin thời tiết trên TV nói rằng năm nay mùa đông lạnh sẽ đến sớm hơn năm ngoái rất nhiều. Cô nhớ mình vẫn có thể cảm nhận được cái lạnh trong không khí mặc dù đã mặc một bộ quần áo dày và cồng kềnh khi bước ra ngoài. Mùa đông đã thực sự đến rồi.

Nghĩ rằng ngày mai nên mặc quần áo dày hơn, Ha Yeon giơ điều khiển từ xa lên và bấm chuyển kênh.

[Tiếp theo là tin đồn tình cảm giữa nam diễn viên Kang Tae Wan và nữ diễn viên Lee Na Yeon...]

Giọng nói của phóng viên khiến tay Ha Yeon cứng đờ giữa không trung. Người phóng viên cười toe toét như thể đang nói về chuyện tình cảm của chính mình thì hình ảnh Kang Tae Wan và Lee Na Yeon hiện lên trên màn hình. Người phóng viên tiếp tục nói với giọng sôi nổi.

[2 năm trước, hai diễn viên này đã thể hiện sự ăn ý tuyệt vời khi cùng đóng chung một bộ phim truyền hình. Khi có thông tin rằng cả hai sẽ cùng tham gia một bộ phim khác, họ lại một lần nữa thu hút rất nhiều sự chú ý. Dù cả hai bên đều giữ im lặng về mối quan hệ của mình nhưng việc họ không phủ nhận đã làm dấy lên tin đồn. Với sự xuất hiện của nhiều người chứng kiến, nói rằng họ đã được nhìn thấy cùng với bạn bè chung, thậm chí còn thu hút nhiều sự chú ý hơn…]

Ha Yeon nhìn bức ảnh Tae Wan và Na Yeon đi chơi cùng bạn bè. Cô cũng đã nhìn thấy điều này trên internet nhiều lần. Bất cứ khi nào scandal về họ nổi lên, bức ảnh này lại luôn được lan truyền lại.

Kang Tae Wan và Lee Na Yeon.

Gương mặt cả hai hướng về phía nhau khi họ bước xuống vỉa hè. Kang Tae Wan đội mũ, Lee Na Yeon đang nhìn anh và nở nụ cười rạng rỡ. Nhìn thế nào cũng thấy hai người này trông rất hạnh phúc khi ở bên nhau.

Khi scandal này mới nổ ra, mọi người đều cho rằng hai người rất hợp nhau. Bất cứ khi nào Ha Yeon nghe thấy điều đó, cô đều không biết phải nói gì. Cô không muốn đồng ý với nhận xét của họ.

Bởi vì nếu cô ấy làm vậy... trong ngôi nhà im lặng này, ngồi trước một chiếc bàn với bữa tối trước mặt, phía đối diện không có ai, lặp đi lặp lại những hành động vô nghĩa... nếu cô đồng ý với những nhận xét ấy, cô sẽ cảm thấy rất đỗi đau buồn.

Reng reng ~

Khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cô chộp lấy và giơ lên. Tên người gọi, "Anh", hiện lên trên màn hình.

"Ừ."

Cô áp điện thoại vào tai và trả lời.

“Ha Yeon à.”

Cô nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia. Ha Yeon rất muốn hỏi anh.

Anh có biết từ khi nào anh bắt đầu thở dài mỗi khi gọi cho em hay không?

Tuy nhiên, cô không nói lời nào và chờ đợi.

“Anh nghĩ tối nay anh sẽ về trễ. Vì vụ scandal mà có rất nhiều phóng viên đến đây, nếu anh rời đi thì không biết khi nào các tay săn ảnh mới sẽ xuất hiện. Anh nghĩ sẽ muộn lắm nên em cứ ngủ đi.”

Giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng của anh pha lẫn chút khó chịu.

"Được rồi."

“Anh xin lỗi. Vì đã khiến em phải chờ.”

"Được rồi, em hiểu mà."

“Anh sẽ về nhà ngay sau khi giải quyết xong việc này.”

"...Ừ."

Cuộc gọi kết thúc ngay sau khi cô trả lời. Tiếng ồn ào, giọng nói của một người phụ nữ trộn lẫn với sự hỗn loạn đó, tiếng ô tô... Cô không thể hỏi anh đang ở đâu và đang làm gì. Chỉ là cô không thể làm được.

Kang Tae Wan luôn bận rộn và luôn được mọi người vây quanh. Anh không có thời gian để lắng nghe chuyện của cô.

Và có vẻ như Kang Tae Wan còn không có thời gian để hỏi cô người yêu lâu năm của mình xem cô ấy đang làm gì. Có vẻ như anh cũng không thể giải thích vụ scandal đó với cô.

Đứng dậy khỏi chỗ ngồi, Ha Yeon nhìn xuống bữa ăn nguội lạnh trên bàn. Giữa bàn có một chiếc bánh kem để kỷ niệm ngày họ bắt đầu hẹn hò.

Cô lấy những ngọn nến chưa được thắp ra khỏi chiếc bánh và ném chúng vào thùng rác. Sau đó cô đóng gói tất cả thức ăn trên bàn và cho vào tủ lạnh.

Hôm nay, khi Ha Yeon vào tiệm bánh để lấy bánh, bạn của cô, Ji Yoon, đã nhìn chằm chằm vào cô. Thân thiết từ thời trung học, Ji Yoon là một trong số ít người bạn biết đến mối quan hệ của Ha Yeon và Tae Wan. Nhìn thấy Ha Yeon đang ôm chặt hộp bánh, Ji Yoon hỏi với vẻ kinh ngạc.

"Tụi bây yêu nhau đã được 10 năm rồi mà vẫn còn có thể ăn mừng kiểu này à? Quả là mối quan hệ sâu sắc đấy. Năm ngoái bọn tao đã ngừng tổ chức những ngày kỷ niệm như thế này rồi. Nhưng không phải vì cả hai đã đồng ý đâu. Tên khốn đó thực sự đã quên béng mất! Mày có tin nổi không? Đó là lý do tại sao tao nói với ổng rằng chúng mình nên ngừng tổ chức những sự kiện như thế này. Tao đã nói là sẽ chỉ tổ chức sinh nhật, thế thôi. Và khi tao nói với ổng như vậy, ổng nổi điên lên. Nhưng có vẻ như hai bây vẫn còn khắng khít. Thật tuyệt. Tao ghen tị quá!"

Trước lời nói của Ji Yoon, Ha Yeon chỉ cười mà không nói gì.

Cô không nói rằng lý do tại sao họ làm điều này không phải vì họ vẫn mãnh liệt. Cô làm điều này vì cô cảm thấy rằng nếu không làm vậy, cô sẽ quên mất rằng họ đang hẹn hò.

Thay vào đó, cô nắm chặt chiếc hộp trước khi nó suýt trượt và rơi xuống.

* * *

Về đến nhà, cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tae Wan. Tuy nhiên, ngón tay của cô bị trượt và thay vào đó cô lại thấy mình đang mở web ra. Trước khi cô kịp thoát khỏi trình duyệt, một cửa sổ hiện ra. Điều đầu tiên cô nhìn thấy là cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất trong thời gian thực. Đó là tên của Kang Tae Wan.

Ngay khi nhìn thấy tên Kang Tae Wan ở đầu danh sách, cô chợt rùng mình.

Khi cô ấn ngón tay vào tên anh, "Lee Na Yeon" tự nhiên xuất hiện bên cạnh.

Các bài báo bắt đầu lấp đầy màn hình. Bao gồm cả trái tim ở giữa hai cái tên đó. Vì đây không phải lần đầu tiên hai cái tên vướng vào scandal nên cô chỉ lướt qua các bài báo.

Anh ấy sẽ không thể đến được.

Dù biết điều này nhưng cô vẫn chuẩn bị bữa tối. Sau khi Tae Wan nổi tiếng, họ không thể ra ngoài ăn. Họ nấu ăn ở nhà hoặc gọi giao đồ ăn đến tận nhà.

Người nấu ăn thường là cô vì cô có nhiều thời gian hơn. Ngay cả khi Tae Wan vẫn chưa liên lạc với cô khi cô nấu ăn xong, cô vẫn nuôi một hy vọng mong manh rằng anh sẽ đến.

Tuy nhiên, như cô đã đoán, cuối cùng anh đã không thể đến được. Ha Yeon lên giường và quyết định đi ngủ. Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi.

Bíp, bíp, bíp ~

Ha Yeon mở mắt khi nghe thấy tiếng ai đó nhập mật khẩu khóa cửa. Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy trời đã tờ mờ sáng. Cô loạng choạng bước ra khỏi phòng và nhìn thấy Tae Wan đang dựa lưng vào bức tường trước cửa. Khi nhìn thấy cô, đôi mắt anh nheo lại thành một nụ cười.

"Anh đã uống rượu sao? Vào giờ này?"

Ha Yeon đến gần và đỡ anh khi cô đặt câu hỏi. Tae Wan cũng bắt đầu sự nghiệp là một người mẫu giống như cô. Anh cao hơn cô rất nhiều, và vai anh cũng rộng hơn rất nhiều nên việc đỡ anh vào trong không hề dễ dàng.

"Ừ."

Anh nhìn về phía trước và trả lời ngắn gọn.

“Vậy thì anh nên quay về nhà mình nghỉ ngơi mới phải chứ.”

"Anh cũng định vậy, nhưng có vẻ như anh đến đây theo thói quen. Mật khẩu của chúng mình giống nhau nên khi vào trong anh mới nhận ra."

Vậy là anh đang nói với cô rằng mình vô tình đến thôi. Như thể đây chỉ là một nhầm lẫn đơn thuần. Khi nghe những lời đó, lòng cô như thắt lại. Tuy nhiên, Ha Yeon không hề thể hiện điều đó ra bên ngoài.

"..."

"Anh làm em thức giấc sao?"

Tae Wan vừa hỏi vừa cởϊ áσ khoác. Áo khoác của anh vẫn còn vương hơi lạnh từ không khí mùa đông. Cảm thấy đầu ngón tay mình lạnh đi, cô nắm bàn tay mình lại.

"Ừ."

"Xin lỗi."

"Không sao đâu."

Cuộc trò chuyện nhạt nhẽo vẫn tiếp tục. Tae Wan tự nhiên đi ngang qua cô và đi đến phòng ngủ chính. Anh không bật đèn vì đã rõ mọi thứ ở đâu. Không, động tác của anh rất thận trọng, gần như không bật đèn để không ai có thể nhìn thấy bên trong. Sau khi ném áo khoác lên chiếc ghế gần đó, anh bắt đầu cởϊ qυầи áo.

Ha Yeon quan sát lưng anh khi anh thực hiện các động tác.

Quay lại để em được nhìn thấy khuôn mặt của anh đi.

Cô kìm nén những lời đó và thay vào đó nói điều gì đó khác.

“Anh đã uống rượu với ai?”

"Đạo diễn và các nhân viên."

"Còn cô Na Yeon thì sao?"

“Cô ấy cũng ở đó.”

"..."

Tae Wan trả lời một cách vô tư. Khi Ha Yeon không nói gì, anh quay đầu lại.

Mái tóc đen xõa xuống trán. Đôi mắt mờ sương bên dưới. Đôi môi anh khép chặt, không còn gì để nói.

Hôm nay, anh ấy có vẻ xa lạ khi đứng trước cửa sổ vào lúc bình minh như này.

"Em đã thấy tin đồn đó rồi."

Ha Yeon lặng lẽ nói.

"À, ừ... Không có gì đâu. Scandal cứ nổ ra mỗi khi ở cạnh ai đó mà."

"Ừ."

"Na Yeon chỉ là đồng nghiệp thôi. Anh không có hứng thú với cô ấy. Em biết điều đó mà phải không?"

Tae Wan lơ đãng nói. Thay vì gọi cô là đồng nghiệp, Ha Yeon bận tâm vào việc anh đã gọi cô ấy là "Na Yeon".

"...Vâng."

Ha Yeon trả lời chậm hơn một nhịp. Cô biết Tae Wan không có hứng thú với Na Yeon.

Tuy nhiên, không phải kì lạ sao, khi họ luôn vướng vào những vụ bê bối cùng nhau?

Na Yeon có thể có hứng thú với anh. Tuy nhiên, Ha Yeon không thể nói bất cứ điều gì. Bởi vì cô không biết đủ về những vấn đề của anh để nói về chúng.

"Được rồi. Anh sẽ đi tắm rửa một chút. Anh chỉ còn bốn tiếng để ngủ trước khi phải ra ngoài lần nữa."

Anh không đợi câu trả lời mà bắt đầu bước vào phòng tắm.

Cô có thể nghe thấy tiếng nước chảy. Cô có thể nhìn thấy ánh sáng nhấp nháy qua khe hở. Ha Yeon nhìn chằm chằm vào cánh cửa.

Tae Wan luôn được bao quanh bởi ánh sáng rực rỡ và cô thì luôn ở đằng sau cánh cửa dẫn vào thế giới của anh. Cũng giống như lúc này vậy. Cô cảm thấy như thể mình đã trở thành một cái bóng.

Kể từ khi nào vậy?

Cô tự hỏi mình nhưng không có câu trả lời.

Ha Yeon bỏ tay ra khỏi tay nắm cửa trước khi đặt nó trở lại. Sau đó cô đẩy cửa và bước vào trong.