Chương 17: Trung thu vui vẻ

Ánh đèn rực rỡ, bầu trời dần trở nên sáng lên, khó được ngày hội, Hoắc Thanh Lục kéo Lưu Nhất Hàng chạy tới nhà Tiếu Long nói muốn chúc mừng Trung Thu.

“Hai người quá nhàm chán a.” Hoắc Thanh Lục như vậy liền chạy tới phòng bếp bận rộn.

Tiếu Long trợn mắt, mặc kệ bạn tốt, tiếp tục ôm nhi tử xem TV.

Lưu Nhất Hàng nhìn Tiếu Long, lại xem sắc mặt Tiếu Thiên, gãi đầu đến phòng bếp hỗ trợ.

Trong phòng bếp truyền đến âm thanh binh binh bang bang, ngẫu nhiên có vài câu tranh chấp. Hai cha con nhàn nhã ngồi trên sô pha chờ ăn cơm, ánh đèn ấm áp trong mỗi góc nhà, giờ phút này an bình lại ấm áp.

“Lão đại lão đại, tủ lạnh không có bia!” Hoắc Thanh Lục từ phòng bếp ló đầu ra.

“Để tôi đi mua.”

Lưu Nhất Hàng xoa tay từ phòng bếp ra, ném khăn giấy theo đường parabol tới thùng rác.

“Từ từ, tôi cũng đi, sữa Tiểu Thiên hết rồi.”

Tiếu Long tay chân nhẹ nhàng đặt Tiếu Thiên trên sô pha, sau đó kéo chăn mỏng đắp chân cậu, trên trán trơn bóng in một nụ hôn mới mặc áo khoác cùng Lưu Nhất Hàng xuống lầu.

Phụ thân vừa đi, biểu tình Tiếu Thiên ngoan ngoãn nháy mắt đổi thành vẻ mặt lạnh nhạt. Cậu nhàm chán cầm remote chuyển kênh liên tục, không tiết mục nào hấp dẫn cậu, tâm tư của cậu đã theo ba ba cùng nhau xuống lầu.

Âm thanh trong phòng bếp rốt cuộc ngừng, Hoắc Thanh Lục qua lại giữa bàn ăn và phòng bếp, thẳng đến trên bàn cơm đã đầy các loại mỹ thực.

Hoắc Thanh Lục vừa lòng nhìn một bàn thức ăn, chà tay ngồi vào ghế đơn trên sô pha, hắn không dám ngồi gần Tiếu Thiên.

Một trận an tĩnh.

“Nói, tiểu ác ma cậu……” Hoắc Thanh Lục câm miệng, vì ánh mắt Tiếu Thiên thực lãnh.

Bất quá cũng không ngăn được hắn lảm nhảm.

“Này, hai người thật sự như vậy sao? Sẽ có hiểu lầm linh tinh? Tiểu thuyết đều không viết như vậy, tỷ như lão đại yêu những người khác… Ách… Xem TV xem TV…”

Hoắc Thanh Lục khoa tay múa chân một chút, tỏ vẻ chính mình đã kéo khóe miệng lên, an tĩnh xem TV — vì ánh mắt Tiếu Thiên nhìn hắn như nhìn xác chết.

Ra ngoài mua đồ hai người rất nhanh trở về, mang theo bao lớn bao nhỏ. Lưu Nhất Hàng nhìn thoáng qua Hoắc Thanh Lục an tĩnh như gà, nhìn cũng biết tên này lại miệng tiện.

Rượu ngon cùng mỹ thực, bốn người liền ăn cơm, một bữa cơm ăn đến khách chủ đều tận hứng.

Hoắc Thanh Lục say rượu rống to bị Lưu Nhất Hàng kéo đi, nhi tử đã sớm chạy về phòng lúc bọn họ uống rượu. Tiếu Long chỉ có thể thập phần bất đắc dĩ thu thập tàn cuộc.

Vẫy vẫy nước trên tay, tùy tiện lau khô, Tiếu Long tính toán về phòng ôm nhi tử.

Bất quá, hiện tại xem ra không cần.

Đèn phòng khách ánh đèn hơi sáng, ấm áp chiếu vào Tiếu Thiên ngồi trên sô pha. Tiếu Thiên cúi đầu cắt bánh trung thu, vạt áo lay động. Váy áo mềm mại dán thân hình gầy yếu, Hán phục thuần trắng phối hợp sợi tóc trắng tinh, Tiếu Thiên như tiên nữ hạ phàm, gắt gao hấp dẫn ánh mắt Tiếu Long.

Tiếu Long bước nhanh qua, một phen bế nhi tử mặc nữ trang lên.

“Sao lại mặc thành như vậy, ân?”

Tiếu Thiên chớp chớp mắt: “Hôm nay là Trung Thu a.”

Cắt xong bánh trung thu đặt bên cạnh, Tiếu Thiên khóa ngồi trên đùi Tiếu Long, cùng phụ thân mặt đối mặt.

Tiếu Long ôm Tiếu Thiên, tay hư đáp trên eo Tiếu Thiên. Nhiệt độ da thịt mềm mại xuyên qua vải lụa mỏng tanh truyền tới đại chưởng. Ngón tay phấn nộn cầm khối bánh Trung Thu nhỏ tới gần, Tiếu Long há miệng hàm bánh Trung Thu và ngón tay vào miệng.

Ngón tay Tiếu Thiên đối với Tiếu Long chính là kẹo ngọt ngào, đầu lưỡi ở đầu ngón tay hoạt động, ngón tay bị dính nước bọt phụ thân.

Bánh Trung Thu một ngụm một ngụm uy đến miệng Tiếu Long, ngón tay Tiếu Thiên dính đầy khẩu dịch. Ăn bánh Trung Thu xong, Tiếu Long nhấm nháp ngón tay nhi tử, từng chút từng chút liếʍ chất lỏng trên tay.

Ngón tay ngứa, Tiếu Thiên tùy ý để ba ba hôn tay cậu, chính mình thì mυ"ŧ hôn cằm hắn.

Dần dần, hôn lên miệng Tiếu Long, hai người thong thả hôn lưỡi. Tiếu Thiên ôm cổ ba ba, biến hóa góc độ làm sâu nụ hôn này.

Tiếng nước từ đầu lưỡi truyền ra, phụ tử hưởng thụ hôn môi ấm áp, không ngừng hấp thụ hơi thở từ đối phương.

Phòng khách rộng mở, có hai người yêu nhau hôn môi. Ánh đèn chiếu vào thân thể hai người, không khí thân mật mà điềm mỹ.

Hô hấp Tiếu Long trở nên càng ngày càng thô nặng, miệng rộng hôn từ môi đến cổ, ấn ra vệt đỏ. Quần áo che đậy thân thể bị kéo ra, lộ ra bộ ngực hơi phồng lên, đầṳ ѵú đầy đặn phấn nộn tiếp xúc hơi lạnh không khí, run rẩy đứng lên.

Tiếu Thiên quần áo không chỉnh tề ngồi trên đùi ba ba, dùng ngữ khí đáng tiếc nói: “Thực xin lỗi ba ba, con không có cự nhũ.”

“Khụ…… Khụ khụ.”

Tiếu Long bị nước bọt mình làm sặc, mặt già đỏ lên, chột dạ không nói một lời ôm ngực Tiếu Thiên.

Tiếu Thiên chọc ghẹo ba ba đắc ý cười khẽ.

“Tiểu nghịch ngợm.”

Tiếu Long cắn khuôn mặt mềm mại một ngụm, cúi đầu yêu thương ngậm hai viên đầṳ ѵú.

Nhũ tiêm lên cùng quầng vυ" bị hút vào miệng rộng. Đầu lưỡi dạo một vòng trên quầng vυ", sau đó ấn đầṳ ѵú, đầu lưỡi chọc nhũ tiêm.

Tiếu Thiên ưỡn ngực để phụ thân yêu thương hai đầṳ ѵú. Núʍ ѵú phấn nộn bị mυ"ŧ sưng to, nhô lên càng cao. Hoa huyệt bị cự căn đỉnh, bắt đầu hưng phấn thấm mật thủy.

“A ha…… Ân……”

Tiếu Thiên rêи ɾỉ, váy áo trắng tinh sớm bị xả loạn, lỏng lẻo vắt trên cánh tay. Nhũ tiêm phấn nộn trước ngực không ngừng truyền đến kɧoáı ©ảʍ. Mông nhịn không được vặn vẹo đùi thô rắn chắc. Song huyệt cảm giác hư không, phun ra càng nhiều mật thủy, khẩn cầu đồ vật thô dài cứng rắn ngăn cơ khát.

Tay to đáp trên eo rơi xuống mông thịt, dùng sức xoa nắn, nhưng cách quần áo cảm giác không đã nghiện, muốn từ làn váy tìm được bên trong, nhưng váy áo tầng tầng lớp lớp, nhất thời vô pháp tìm được huyệt khẩu.

Tiếu Long mυ"ŧ đầṳ ѵú có chút nóng nảy, bất chấp cái gì, trực tiếp xé làn váy mỏng manh. Từ khe hở sờ lên đùi trắng, sau đó đi vào mông, hung hăng bắt lấy mông thịt mãnh liệt vuốt ve.

Tiếu Thiên trên dưới bị kí©h thí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ không ngừng nghỉ. Dưới thân váy, Tiếu Thiên run rẩy một cái, vải dệt bị thấm ướt.

Tiếu Long nhấm nháp đầṳ ѵú xong, nhìn nhi tử đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙©, đại chưởng kéo váy ra. Hạ thể trần trụi bại lộ trước tầm mắt Tiếu Long. Hoa huyệt ướŧ áŧ, duỗi tay xoa một chút, mang ra không ít dâʍ ŧᏂủy̠.

Cảm giác nhi tử đã chuẩn bị tốt, Tiếu Long cuốn vải lụa tới tay, sau đó nhét vào miệng Tiếu Thiên.

Tiếu Thiên cắn vải lụa, hai chân bị Tiếu Long mở ra. Tư thế hiện tại rất giống tiểu hài tử bị phụ thân xi tiểu. Sau đó, Tiếu Long đột nhiên đứng lên, Tiếu Thiên sợ tới mức cả người căng thẳng, tay khẩn trương ôm vai ba ba.

“Ngô ô?”

Bị vải nhét miệng Tiếu Thiên chỉ có thể ô a, chỉ thấy Tiếu Long cứ như vậy ôm Tiếu Thiên đến ban công, hạ thể trần trụi bị gió lạnh thổi qua, tích xuống dâʍ ŧᏂủy̠.

Tiếu Long cũng cởϊ qυầи, hiện tại hai người đều là hạ thân trần trụi trên thân chỉnh tề đứng ở ban công, trăng tròn chiếu vào thân thể hai người..

“Hôm nay là Trung Thu, ân?”

Tiếu Long ôm nhi tử, đối mặt ánh trăng, ánh trăng chiếu xuống, đại dươиɠ ѵậŧ Tiếu Long đỉnh nhẹ cúc huyệt vài cái, sau đó qυყ đầυ căng huyệt khẩu chật hẹp ra, thân gậy dần dần hoàn toàn đi vào cúc huyệt, nương dâʍ ŧᏂủy̠ đâm vào thật sâu.

“Ô……”

Tiếu Thiên cắn vạt áo yên lặng thừa nhận xâm lấn, vì tư thế, dươиɠ ѵậŧ tiến vào so bình thường càng sâu. Bên trong bị mở ra, qυყ đầυ ở chỗ sâu trong nhục đạo cảm nhận nhiệt độ ướt nóng.

Tiếu Long đâm vào rút ra, phân thân lui nông tiến sâu trong cúc huyệt, nơi bị thao lộng mang ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠, tí tách tích xuống đất một vũng nhỏ.

Dươиɠ ѵậŧ mãnh liệt thao cúc huyệt, Tiếu Thiên cảm thấy mình sắp bị đâm xuyên. Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt làm tiểu côn ŧᏂịŧ lại cương cứng, thẳng tắp hướng trăng tròn, phun ra không ít bạch trọc. Cúc huyệt cơ khát lúc đóng lúc mở, muốn dươиɠ ѵậŧ âu yếm.

Hai người đứng ở ban công phóng thích du͙© vọиɠ, cúc huyệt được dươиɠ ѵậŧ uy tϊиɧ ɖϊ©h͙, hiện tại là hoa huyệt tiếp nhận cự long hôn môi. Hoa huyệt triều xuy ấm áp ẩm ướt, nhục căn ở bên trong bị ngâm càng thêm trướng đại, sau đó càng thêm ra sức thao lộng.

Tiếu Thiên cùng Tiếu Long hôn môi, đại đầu lưỡi ở khoang miệng đảo qua niêm mạc. Tiếu Thiên run rẩy vươn đầu lưỡi. Tiếu Long không chút khách khí hút mυ"ŧ vào. Đầu lưỡi phấn nộn bị miệng rộng hung hăng yêu thương một phen.

Đại dươиɠ ѵậŧ còn kịch liệt hôn môi nhục đạo, cung khẩu bị qυყ đầυ mãnh liệt khai mở, hôn vách tường, sau đó rời đi, chờ chơi đủ, mới lại lần nữa thâm nhập tử ©υиɠ.

Tiếu Long hung ác trừu động, sau đó đâm sâu một cái, phun ra đại cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙, uy tử ©υиɠ.

Tuy rằng mới làm hai lần, nhưng tư thế thâm nhập làm Tiếu Thiên cảm thấy này hai lần tình ái này phi thường dài, nhưng đâu chỉ mới bắt đầu.

Song huyệt lại triều xuy một lần, hạ thân lại trở nên ướŧ áŧ, thân gậy lại lần nữa ngạnh lên tiến vào tiểu huyệt. Chốc lát đâm hoa huyệt, chốc lát chọc cúc huyệt. Tiếu Thiên bị động thừa nhận kɧoáı ©ảʍ song huyệt thay phiên bị thao.

Bị ánh trăng chiếu rọi, âm thanh tính giao liên tục truyền ra, lần nữa bị nhét đầy nồng đậm tϊиɧ ɖϊ©h͙, song huyệt dâʍ đãиɠ làm trăng tròn trốn tránh sau áng mấy.

“Trung Thu vui vẻ, tiểu bảo bối,” Tiếu Long cắn lỗ tai Tiếu Thiên nói nhỏ.