Chương 10: Ra ngoài

Chuyện ra ngoài Tiếu Long giao cho Lưu Nhất Hàng chuẩn bị, thời gian quyết định là cuối tuần, thứ sáu xuất phát, thứ hai trở về.

Suối nước nóng đã gọi suối nước nóng sơn trang, phong cách phi thường tùy tính trang trí, cùng chủ nhân sơn trang giống nhau, tùy tiện lại tùy hứng.

Sơn trang suối nước nóng chỉ tiếp đãi người quen của chủ nhân, hơn nữa vật phẩm đều là dùng một lần. Dùng xong liền ném sẽ không để người khác dùng lại, nhiều khách có thói quen sạch sẽ rất hài lòng.

Thời gian còn sớm, Tiếu Long cầm hai bộ quần áo đặt phía trên tủ giày ở huyền quan. Một bộ của hắn, một bộ mới mua cho Tiếu Thiên. Quần áo do Lưu Nhất Hàng chọn, Tiếu Long muốn tự mình chọn kết quả bị xem thường một phen không có thẩm mỹ.

Tiếu Thiên như cũ mặc áo sơmi Tiếu Long, hai chân lộ bên ngoài.

“Ba ba, thật sự ra ngoài sao?”

Tiếu Thiên vẫn có chút do dự, bất an.

Tiếu Long đi qua bế Tiếu Thiên lên: “Vẫn sợ?”

Tiếu Thiên gật gật đầu, sau đó bị Tiếu Long hôn một chút. Tiếu Long một bên hôn một bên ôm Tiếu Thiên đến huyền quan. Nhìn cửa càng ngày càng gần, Tiếu Thiên càng thêm khẩn trương, tay nắm chặt cổ áo Tiếu Long, run nhè nhẹ lộ ra mãnh liệt kháng cự.

Nhưng Tiếu Thiên không dám phản kháng Tiếu Long, chỉ có thể yên lặng chịu đựng các loại cảm xúc, sau đó bị thả xuống đối mặt cửa.

Phía sau là ba ba vững như thái sơn, trước người là cửa gỗ bình thường, nhưng cửa gỗ bình thường này lại làm Tiếu Thiên nhớ tới ký ức chôn sâu trong lòng.

Cậu ngốc trong phòng tối, bên trong chật hẹp, thẳng lưng nằm ngủ cũng không được. Cậu có thể thấy cửa, nhưng vẫn luôn mở không ra. Có nhiều lần mẹ moẻ cửa, nhưng chỉ là đem cậu ném vào một phòng càng nhỏ. Bên trong sẽ phi thường xóc nảy và ồn ào, khoá cửa trên đỉnh đầu, nhưng mà cậu vẫn mở không ra, chỉ có thể mẹ lại lần nữa mở cửa, đem cậu ném tới một cái rương khác.

Cậu cứ như vậy bị mẹ ném vào các loại rương lớn nhỏ, trong thế giới của cậu chỉ có hắc ám cùng mẹ ngẫu nhiên xuất hiện, còn có cửa vĩnh viễn mở không ra.

Thẳng đến khi Tiếu Long ôm cậu từ trong rương ra.

“Tiểu Thiên, con đang sợ cái gì?”

Tiếu Thiên trầm mặc, trong nháy mắt, cậu cũng không hiểu chính mình đang sợ cái gì, rõ ràng lúc trước đi bệnh viện có thể thực bình thường mà ra ngoài, nhưng cũng chỉ một lần như vậy.

Tiếu Thiên tự hỏi đã lâu, Tiếu Long đứng phía sau cậu. Tường thiết gắt gao chống eo cậu, lưng cậu dựa ở l*иg ngực rộng lớn. Nhiệt độ cơ thể ba ba xuyên thấu qua tầng vải hơi mỏng truyền tới trong lòng cậu, hong cậu ấm áp.

“Con……”

Ssợ hãi cái gì?

“Con…… Sợ hãi……”

“Ân?”

“Con…… Vẫn luôn ở trong phòng, bên trong chỉ có hắc ám, sau đó ba ba xuất hiện, làm con biết trên thế giới còn có rất nhiều thứ, làm con biết cho dù ở trong phòng cũng có thể rất vui vẻ, nhưng là,”

Tiếu Thiên dừng một chút, “Con chưa từng mở cửa phòng ra, trước kia con thử qua rất nhiều lần, sau đó thất bại, còn sẽ bị mẹ đánh bị mẹ lấy đi đồ vật của con, hiện tại trong nhà có ba ba, nếu ra ngoài……”

“Ba ba sẽ không bị cướp đi.”

Tiếu Long gắt gao ôm Tiếu Thiên, trong lòng tất cả đều là đau lòng cùng phẫn nộ, nữ nhân kia cho dù chết cũng không buông tha con của hắn, nàng tạo thành bóng ma vẫn luôn bao phủ Tiếu Thiên.

Tiếu Thiên run rẩy trong lòng ngực, cậu sợ hãi, cậu bất an, tất cả đều xuyên thấu qua thân thể nói cho Tiếu Long biết.

Tiếu Long cúi đầu dùng mặt cọ sợi tóc thuần trắng, sau đó nhẹ nhàng dùng sức đẩy Tiếu Thiên đến cửa gỗ. Thân thể phát run dán mặt cửa lạnh lẽo, đối lập thân thể phía sau nóng rực. Một bàn tay Tiếu Thiên bị Tiếu Long nắm đặt lên cửa, đại chưởng dán tay nho nhỏ, sau đó mười ngón nắm nhau.

“Bảo bối, con xem, ba ba vẫn luôn ở đây.”

Tiểu tâm Tiếu Thiên bị ấn, nghiêng đầu nhìn về phía đôi tay giao điệp(đan tay), màu da tay rõ ràng dính sát vào nhau. Mười ngón tay giao nhau, mông đột nhiên nóng lên, nguyên bản tay nắm eo hoạt đến mông thịt, mềm nhẹ xoa nắn, ngón cái thường thường điểm một chút cúc huyệt nhắm chặt.

“Ba ba……”

Đầu ngón tay chọc phá cúc huyệt, ấm áp nhục đạo hút ngón tay. Đầu ngón tay ngắn ngủn ở khắp nơi loạn xoa. Xoa cúc huyệt khô khốc ra không ít dâʍ ɖị©ɧ, dịch nhầy ướŧ áŧ trong suốt trơn trượt. Ngón cái nương chất lỏng khuếch trương cúc huyệt.

“Tiểu bảo bối nơi này thật mềm a.”

Tiếu Long một bên dụng tâm xoa áp mông thịt một bên dùng ngón cái ra vào cửa huyệt. Huyệt khẩu kiều nộn bị đâm phiếm hồng, chảy dâʍ ɖị©ɧ bị chơi ra tiếng nước. Hoa huyệt phía trước cũng tích mật thủy, côn ŧᏂịŧ cương cứng bị ấn trên cửa, nhiệt độ làm cửa gỗ cũng ấm lên.

Hai người thân thể giao triền dán trên cửa, mười ngón đan lấy. Tiếu Thiên cùng Tiếu Long bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt ba ba thâm thúy làm Tiếu Thiên say mê trong đó.

Tiếu Long mở môi khô ráo, vươn đầu lưỡi, như nhấm nháp mỹ thực liếʍ cánh môi phấn nộn. Liếʍ đến thủy quang tràn đầy, lại gợi lên một bên cánh môi hàm trụ, răng khẽ cắn. Trên dưới cánh môi đều chơi một lần, mới dùng đầu lưỡi lướt nhẹ tuyết răng, nhẹ nhàng thông qua khe hở, đại đầu lưỡi lập tức tiến quân thần tốc.

Trước tiên đem niêm mạc đều liếʍ một lần, rồi cuốn lưỡi lên quấn quanh. Hai đầu lưỡi ở khoang miệng ướt nóng dây dưa. Miệng nguyên bản khẽ nhếch bị mở rộng, như bị miệng Tiếu Long bao vây.

“Ân…… Ân a……”

Mông bị đại chưởng qua thoả mãn, bứt ra rời đi. Mông thịt chưa kịp cảm nhận một tia khi lạnh, một thứ thô to nóng rực liền dán lên, qυყ đầυ hung mãnh thẳng tắp đặt trên cúc huyệt. Huyệt khẩu khẩn trương co rụt lại, như biết hô hấp, nhớ lại cự bổng mang đến kɧoáı ©ảʍ, mật huyệt lại chảy ra một cổ dâʍ ŧᏂủy̠, mềm mại, ẩm ướt, chờ mong xâm nhập.

Nhưng lần này không giống bình thường mãnh liệt xâm nhập, cực đại qυყ đầυ nương dâʍ ŧᏂủy̠ trơn trượt ma sát miệng huyệt vài cái, sau đó chậm rãi nhét vào mật huyệt nhắm chặt. Nếp nhăn huyệt khẩu bị căng, lại bị thân gậy đầy gân xanh cọ qua.

Tiếu Long một không lỗ mãng như dĩ vãng, đĩnh cự căn ôn nhu tiến vào mật huyệt. Tiếu Thiên thở gấp cảm thụ nhục đạo từng chút từng chút mở ra, sau đó, hoa huyệt ướt nóng bị dươиɠ ѵậŧ lấp đầy. Nhục đạo nóng bỏng, vách động kề sát cự bổng, Tiếu Thiên phảng phất có thể miêu tả hình dáng côn ŧᏂịŧ.

Tiếu Long buông miệng Tiếu Thiên ra, ngược lại liếʍ nước bọt vì miệng mở ra không kịp nuốt, trên cổ mảnh khảnh tất cả đều là nước bọt trong suốt, cổ trắng nõn dần dần xuất hiện dấu hôn.

Dươиɠ ѵậŧ ở bên trong an tĩnh một hồi liền bắt đầu thong thả đưa đẩy. Không phải mưa rền gió dữ kịch liệt, mà là mưa xuân kéo dài tinh tế. Cự long nhẹ ra nhẹ tiến, mỗi một chút đều là ôn nhu, ngẫu nhiên thẳng tiến chỗ sâu sẽ xoay vòng nghiền nát, động tác vẫn như cũ tinh tế thong thả.

Một tay khác nhàn rỗi xuyên qua xương hông Tiếu Thiên nhỏ hẹp, mềm nhẹ nắm tiểu côn ŧᏂịŧ đứng thẳng. Bàn tay to rộng bao lấy côn ŧᏂịŧ, động tác ôn nhu mà xoa ấn, ngón cái đè lỗ nhỏ ma sát. Côn ŧᏂịŧ được hầu hạ nhịn không được không ngừng rỉ dâʍ ɖị©ɧ, dính ướt ở đại chưởng.

“Tiểu bảo bối, hiện tại bên trong tiểu tao huyệt con là cái gì a?”

Tiếu Long cắn lỗ tai Tiếu Thiên, hơi thở nóng rực phun vào tai, trầm thấp lại tràn ngập giọng nam từ tính chấn động màng tai, dẫn tới Tiếu Thiên kiều rên một tiếng. Sau đó lỗ tai bị đầu lưỡi ướt hoạt trêu đùa, vành tai bị loát hồng thấu, bị làm ẩm ướt. Bên trong bị đầu lưỡi chọc vào như đọng tác tính giao khıêυ khí©h, âm thanh rêи ɾỉ kéo dài không ngừng.

Đầu lưỡi sắc tình liếʍ lỗ tai, cự căn đâm vào rút ra như cũ triền miên nhẹ nhàng chậm rãi, Tiếu Long lại hỏi một lần:

“Tiểu bảo bối, bên trong là cái gì a?”

“Ân a…… Là…… Là côn ŧᏂịŧ ba ba……”

Loại tình ái triền miên này dị thường vui sướиɠ, mỗi động tác đại não đều cảm giác được.Nhục bổng dữ tợn nóng rực chậm rãi cọ qua điểm mẫn cảm, ma sát hoa huyệt một chút, lại chậm rãi thao đi vào, lần nữa ma sát vách trong ướt nóng.

Ôn nhu mà tinh tế, thân thể Tiếu Thiên vì động tình run rẩy, dưới làn da có mồ hôi thật nhỏ như giọt pha lê dọc theo đường cong thân thể trượt xuống. Mỗi khi lăn qua một nơi liền khiến cho chỗ đó tê ngứa cơ khát. Tiếu Thiên xoắn thân thể, khát cầu cùng thân thể ba ba có càng nhiều tiếp xúc.

Tiếu Long còn ở tai khıêυ khí©h Tiếu Thiên: “Như vậy côn ŧᏂịŧ ba ba làm cái gì a?”

“Ngô…… Ân……”

Tiếu Thiên ánh mắt mê mang, giọng Tiếu Long trầm thấp làm cậu nhịn không được cao trào bắn tinh. Bạch trọc dính một tay Tiếu Long, nɧu͙© ɖu͙© đắm chìm kẹp giữa và Tiếu Long, một lạnh một nóng, kí©h thí©ɧ Tiếu Thiên, làm cậu không rảnh trả lời.

“Ân?” Tiếu Long đĩnh đĩnh eo.

“Ân…… côn ŧᏂịŧ ba ba ……..thao tao huyệt Tiểu Thiên……”

Nói ra câu đáng thẹn, Tiếu Thiên vặn càng lợi hại, nhưng Tiếu Long như cũ không nhanh không chậm nhu(xoa) mật huyệt, làm Tiếu Thiên hảo hảo cảm thụ nhục căn nóng rực.

Đại chưởng đem bạch trọc bôi lên tiểu dươиɠ ѵậŧ, tiếp tục động tác xoa nắn. Môi tìm đến miệng nhỏ, chà đạp đầu lưỡi hương nộn, hai người hấp thụ nước bọt đối phương.

Động tác Tiếu Long càng ôn nhu, Tiếu Thiên càng có thể càng khắc sâu cảm nhận được Tiếu Long tồn tại. Cửa gỗ trước người đã không còn đáng sợ, phân thân ở mật huyệt phảng phất đem cảm giác an toàn cũng thật sâu khắc vào trong lòng Tiếu Thiên. Mềm nhẹ đưa đẩy mấy trăm cái, dươиɠ ѵậŧ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy mật huyệt.

Tiếu Thiên vẻ mặt say mê nhìn Tiếu Long, miệng không tự chủ: “Ba ba…… Con đã không sợ nga.”

“Ân?” Tiếu Long mỉm cười.

“Bởi vì……” Tiếu Thiên khẽ hôn ba ba, “Bóng ma đều bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ba đuổi đi……”

“Tiểu nghịch ngợm.”

Nhục căn theo dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra mật huyệt, Tiếu Thiên tránh tay, xoay thân cùng Tiếu Long mặt đối mặt, sau đó tay nắm ta Tiếu Long. Mười ngón gắt gao đan chặt, Tiếu Thiên liếʍ liếʍ môi: “Cho nên…… Cho con càng nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi…… Ba ba……”

Dưới bụng Tiếu Long căng thẳng, cúi đầu hôn mặt Tiếu Thiên. Miệng rộng mềm nhẹ hôn, như lông chim phất quá. Mặt nhỏ bị âu yếm, tiếp thao là cổ, đến ngực. Tiếu Long một đường khẽ hôn, hôn đến tiểu côn ŧᏂịŧ đến hoa huyệt không người hỏi thăm.

Đầu lưỡi liếʍ thịt môi, nhất nhất liếʍ đi mật dịch, thịt châu bị hàm trong miệng thân mật mυ"ŧ vào. Thịt đậu nho nhỏ bị mυ"ŧ sưng đại, nhô lên giữa thịt môi. Thịt môi kiều nộn bị gặm cắn vài lần, chảy ra mật thủy đều bị Tiếu Long nuốt vào bụng.

Hoa huyệt bị liếʍ chảy ra nhiệt khí, ấm áp dễ chịu phun trên mặt Tiếu Long. Cự căn vì mới bắn tinh mà mềm nhũn lại cương cứng đứng thẳng. Tiếu Long đứng, dán lên người Tiếu Thiên, qυყ đầυ đυ.ng nhục huyệt, đỉnh mở hai mảnh thịt môi, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ướt dầm dề.

Tiếu Thiên một chân câu lấy Tiếu Long, sau đó Tiếu Long động thân một cái, gậy thịt chậm rãi tiến vào bên trong ướt nóng. Triền miên mà ôn nhu đưa đẩy lại lại lần nữa bắt đầu, tay hai người mười ngón giao triền, hưởng thụ tình ái.

Tiếu Long từ trước đến nay đều sẽ thỏa mãn Tiếu Thiên, thay Tiếu Thiên chuẩn bị tốt quần áo, chuẩn bị mở cửa, hai cái huyệt tràn đầy đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ba, qυầи ɭóŧ mới đổi có chút ướt.

Thay quần áo mới Tiếu Thiên như thiên chân(trong sáng, không nhiễm bụi trần~) hoạt bát hơn. Thân mặc áo choàng, Tiếu Thiên không giống người trưởng thành, ngược lại có chút giống học sinh trung học. Hạ thân là quần jean, mông vểnh cùng chân dài thẳng tắp đều phác hoạ ra.

Tiếu Thiên đứng cạnh cửa, một tay nắm Tiếu Long cũng thay quần áo, một tay khác đặt trên chốt cửa, nhịn không được quay đầu nhìn Tiếu Long một cái, sau đó lấy hết can đảm mở cửa ra.

Ngoài cửa là hành lang, thang máy cách khoảng bảy mét, Tiếu Thiên thật cẩn thận kéo Tiếu Long bước ra một bước. Hai bước, ba bước, sau đó quay đầu lại lần nữa, Tiếu Long vẫn như cũ cười đứng bên người cậu. Tiếu Thiên nắm chặt tayhắn, trong lòng có thứ chân chính buông xuống.

vì không có bản raw nên mình không chắc chắn bé thụ bị nhốt ở đâu, chỉ biết đó là một nới chật hẹp, tối tăm thôi:((((