Hoa Thần y ra bộ dáng thần bí, vuốt râu mấy lần mới đáp. “Lão bằng hữu này Phá Sơn Thiết Chùy, thành tựu luyện khí Thần sư, tên gọi Tôn Cương.
Lôi Tiêu đồng tử cấp tốc thu lại, tia ngưỡng mộ không giấu diếm hiện trên nét mặt.
Chữ Thần sư kia như đại pháo nổ tại trong lòng.
Chư Thần Tinh, lấy thần làm tự hào, cơ hồ mọi người đều vì một chữ này chấp nhất, muốn đặt cả thế giới bằng chữ thần.
Mà chân chính cái gì là Thần?
Đó là xưng hiệu được thiên đạo ban xuống.
Mà để có loại khen thưởng này trước tiên ngươi phải đi đến điểm cuối con đường võ đạo, trở thành cường giả chí tôn, bên trong bản nguyên tu luyện vô địch tồn tại xem như bước lên thần lộ nửa bước chân.
Còn lại phải đi cảm ngộ thiên đạo ý chí, dẫn động thiên đạo chi lực để sử dụng mới xem là chân chính đạt thành Thần vị. Siêu phàm thoát tục, trở thành cường giả Phong Thần cảnh, quân lâm thiên hạ, nhất chưởng định giang sơn.
Nhưng, Thần vị do võ giả ngưng tụ có chút phù phiếm, số lượng ít nhất mấy trăm vị, chênh lệch bên trong càng không phải nói. Người lật tay, trời đất rung chuyển, kẻ quá lắm chỉ oanh phá cự sơn đã là tiêu hao hết thảy đại giới.
Nguyên nhân, bởi, bản nguyên chi lực luyện đến vô địch đã được phân nửa thần vị, hiệu xưng Thần cấp tam giai hoặc mỉa mai hơn chính là Bán Thần cảnh.
Mà bên trong mênh mông một mảnh thiên địa, bản nguyên phải nói quá nhiều, đại đạo ba ngàn, tiểu đạo vô số. Chỉ cần ngươi né đi mũi nhọn, lựa chọn mấy loại dị biết nguyên tố tu luyện liền miễn cưỡng được xưng hiệu bán thần. Loại này lách luật những tưởng không ai nguyện đi làm nhưng lại là cách thức phổ thông bên trong võ giả giới.
Luận thiên tư, không phải ai sinh ra đều là chân long nguyên phượng, bên trong đồng cấp có khả năng quét ngang, đám người không có tự tin lực lượng lại đam mê chữ Thần này, sẽ nguyện trở thành Bán Thần, bị người coi khinh. Bởi thế, trên Chư Thần Tinh đi lại hiện tại phải trên trăm tên Bán Thần.
Võ giả thần vị từ đây rớt giá thê thảm.
Tuy nói, Bán Thần không có tương lai, như ếch dưới giếng, cá trong ao, mãi mãi chỉ xưng vương ở bản thân dị biệt bản, nhưng vẫn có trường hợp phá quan thành thần. Bán Thần thông qua không ngừng tu luyện, đem thứ cấp nguyên tố đạt đến cường đại vô bì, đánh bại chủ lưu nguyên tố liền trực tiếp thăng lên Thần cấp nhị giai. Đạt đến Nhị giai, khắc khe trong chọn lọc đã lộ ra, từ trăm tuột xuống còn có vài chục vị.
Còn lại, đỉnh của kim tự tháp, Thần cấp nhất giai, tất cả đều là tuyệt thế cường giả, mới xác nghĩa bốn chữ một tay che trời. Bọn họ là những người ghi tên lên Thiên Địa Thần bảng, do thiên đạo ban xuống. Mà loại này, mãi mãi đều chỉ có mười vị trí không thể hơn. Người trước vẫn lạc, kẻ sau thế, ngàn năm truyền lưu không có khác.
Mà Lôi Thần, Lôi Cuồng cái tên được ghi trên cùng nhất Thiên Địa Thần bảng, Nhất giai Thần cấp tuyệt đỉnh, thiên hạ đệ nhất nhân.
Không chỉ võ giả mới đạt được thần vị mà luyện dược cùng luyện đan cũng có chỗ bản thân Thần vị, xưng luyện dược Thần sư, luyện khí Thần sư.
Con đường bên trong không dùng bản nguyên vô địch xác định mà lấy phẩm cấp binh khí và đan dược luyện ra làm mốc. Luyện được Thần khí hoặc Thần đan sẽ thành đan, khí Bán Thần.
Sau lại phải vượt lên tiền nhân, viễn siêu thiên hạ, sáng tạo đường lối mới cho bản thân hoặc tạo nghệ đến mức siêu thánh nhập thần mới được ban xuống Thần vị
Có thể nói, Thần võ giả có thể gian lận nhưng đan, khí thành thành tuyệt không có giả, bọn họ đều phải tự mình trải qua thiên truy bách luyện, không ngừng cố gắng mới được vinh hạnh phong vị. Từng cái từng cái Thần vị đều là chân chính đút nên từ hai bàn tay.
Trăm năm nay, Chư Thần Tinh tính cả đan, khí hai nhà không quá ba mươi người leo lên Thần vị, có thể thấy sự khó khăn bên trong.
Quay lại thực tế.
Lôi Tiêu không từng nghe qua ngoại hiệu Phá Sơn Thiết Chùy nhưng minh bạch sự tồn tại Thần sư luyện khí có ý nghĩa gì. Nhiêu đó đã đủ khiến máu trong nội thế kích động lưu hành. Chạy đến nắm lấy cánh tay Hoa Thần y, nói.
“Hoa bá bá, ngươi cho ta biết người kia sống ở đâu vậy? Ta có thể đến gặp chứ? À! Hay người giới thiệu ta làm đồ đệ hắn. Nếu thật như vậy ta sẽ đem Tiêu Dao phủ tặng luôn cho ngươi. Lại không đủ ta sẽ mượn tiền hai ca ca. Thấy sao!?”
“Lão tam, ngươi đối với luyện khí không ngờ sĩ cuồng đến độ này! Nhà vừa cháy lại muốn đem bán luôn thì thôi đi, còn nhòm ngó túi tiền bọn ta. Có chút quá mức rồi!”
Lôi Minh châm chọc mấy câu. Lôi Tường bên cạnh chắp tay trước ngực không nói nhưng ý trong mắt không khác bao nhiêu.
“Ca, các ngươi thích võ đạo, ta thích luyện khí. Ta nói, nếu các ngươi cháy nhà, xong, lại gặp Thần vị cường giã, các ngươi có nguyện như ta không?” Lôi Tiêu vặn lại.
“Tuyệt đối không!”
“Ngươi xem, phụ thân chúng ta chẳng phải Thần bảng bài danh số một sao? Ta phải đi bái tên nào nữa chứ?” Lôi Minh chăm chọc.
Ba huynh đệ cùng nhau cười lớn một tràng.
Nhưng, loại này nhìn bằng mắt Lôi Cuồng thật giống chọc điên. Hắn võ bàn nói lớn. “Im miệng. Các ngươi như vậy khác chi cổ vũ hắn. Lôi Tiêu, ta nói ngươi nhất định phải tu võ đạo.”
Lôi Cuồng lòng ngực phập phồng, hơi thờ có chút gấp, trông, đủ biết y đã động lửa giận thật sự. Lôi Tường, Lôi Mình đọc được phụ thân ý vị, cắn chặt môi, lui lại nép sang bên tối.
“Ta....” Lôi Tiêu theo bản năng muốn cãi lại nhưng chợt hướng Hoa thần y liếc nhẹ. Hắn nhớ đến mấy lời lão nói, luyện khí cấp bậc phải có võ đạo bổ trợ mới thành nên đại sự, vì vậy, có chút do dự.
“Luyện khí kỳ thực cũng là phương pháp tu luyện, với võ đạo liên kết như cá với nước, không thể thiếu một bên. Theo đẳng cấp binh khí càng cao luyện chế ra đẳng cấp tu vị võ đạo sẽ cần đột phá để theo kịp. Ứng với Thần, Thánh, Linh, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Phàm, cấp bậc vũ khí. Người luyện khí phân, Thần sư, Thánh sư,Linh sư, Thiên sư, Tôn sư, Tông sư, Đại sư, luyện khí sư, tám cái cấp bậc. Ta xem ngươi thiên tư rất khá, không có đột phá luyện khí bởi tu vi không có.”
Hoa Thần y lần nữa đem cả đống kiến thức luyện khí nói ra.
“Vậy...theo ngươi, ta nên tu võ đạo?” Lôi Tiêu nghi ngờ hỏi.
“Phải. Ngươi xem, ta là luyện đan Thần sư, tu vi võ đạo lại có kém đâu?
Lão nói đoạn, quanh thân tản phát từng đạo gió nhẹ, linh khí dị động bắt đầu từ gợn sóng nhỏ đến sau thành như cự lãng ầm ầm di chuyển. Gian phòng lập tức bị sinh mệnh khí tức lấp đầy trong thoáng chốc, còn ẩn ẩn đang lan ra sân ngoài.
Phòng này rộng ít nhất năm mươi trượng lại đều bị báo phủ bởi linh thực tự một người trong hai ba hơi thở, Hoa lão đầu này dĩ nhiên cũng là Thần cấp. Mà dựa theo lượng linh khí không ngừng tăng có thể thấy đã siêu thoát nhị giai bước chân nhất giai Thần vị.
Phải biết, trong ba mươi vị Thần cấp đan, khí đều chỉ lấy Thần vị nhị giai làm đỉnh phong, chưa từng người nào đề tên Thiên Địa Thần bảng. Đám người này cũng không thích chiến, chỉ muốn cố công luyện chế cả đời, võ đạo như công cụ phụ trợ, đến nhị giai đã xem như kinh khủng tột cùng.
Bất quá, không biết tạo hoá bậc nào, năm mươi năm trước trong đan đạo xuất hiện một cái tồn tại nghịch thiên, đem Đan thuật đạt đến Thần vị, ngoài ra y còn kiêm tu võ đạo, Mộc hệ thuộc tính cực hạn, quét ngang đồng bản nguyên. Thiên Địa Thánh bảng bài danh thứ sáu, Nam Hải Tiên đảo, Hoa Thần y.
“Ơ!...Chuyện này!?” Lôi Tiêu ấp úng. Hắn trước nay chưa từng nghĩ luyện khí cùng luyện đan giã sẽ có loại lực lượng như này. Nay, gặp Hoa lão đầu thật giống như từ hồ nhỏ tiến hoá thành sông lớn, hiểu biết mở mang không thể tưởng.
Nhưng tia cứng đầu trong mắt vẫn chưa tán hết.
“Hừ! Còn chưa tin sao? Vậy ngươi liền theo lão phu đến Bắc hải, tìm lão gia hoả Tôn Cương tự mình hỏi rõ.” Hoa lão thu lại khí tức, cười nói.
“Ngươi muốn đi Bắc hải?” Lôi Cuồng kinh hô.
Hoa Thần y đáp.
“À! Phải rồi, lúc chiều, lão phu có nói còn chuyện muốn nói, chính là muốn đi Bắc hải cái này.”
“Lão gia hoả Tôn Cương sống tại Bắc hải xa xa cùng ta Nam hải, trời nam biển bắc, mấy chục năm không có gặp qua. Mấy tháng trước hắn luyện chế thành công Thần khí, được bản thưởng Thần vị. Lão phu thật muốn lần này đến cùng hắn uống say luận sự đời.”
“Lão huynh chuyện này sao lúc kia nói cầu xin ta?”
Hoa Thần y nghe câu này bày ra vẻ mặt nham hiểm. “Lão phu tuổi tác đã cao, Tôn Cương lại ở xa vạn dặm Bắc hải, đi lại thật không tiện. Vã lại, ta sống mấy chục năm đều chưa từng thử qua phi thuyền, lần này muốn mượn lão đệ một chiếc phi thuyền.”
“Ồ! Vậy dễ rồi. Lôi Thần cung ta còn ba chiếc phi thuyền chưa đúng. Huynh ưng chiếc nào ta liền đem tặng cho huynh.” Lôi Cuồng sảng khoái.
Hoa Thần y lại ho khan mấy tiếng. “Không phải ý này. Ta muốn chính là Lăng Khinh Yên Vân, thiên hạ đệ nhất phi thuyền của Lôi lão đệ ngươi.”
“Cái gì?”....Lôi Cuồng hô lên, hai hài tử nép trong góc tối cũng phụ hoạ.
Hoa Thần y làm bộ không nhìn thấy ba cặp mắt như đao hướng mình, vuốt râu, đánh mắt nhìn hư không, khoé miệng lộ chút ý cười.
Lăng Khinh Yên Vân, đệ nhất phi thuyền tồn tại, trên đời duy một chiếc. Do mười vị đỉnh cấp luyện khí Thiên sư kết hợp tạo thành, tốn mất bọn họ bốn năm thời gian, vô số trân quý tài nguyên. Cấp bậc so cùng luyện khí Thần sư chế tạo không kém là bao.
Năm đó, Lôi Cuồng tại trong đấu giá hội tốn ra gia tài cực lớn mới mua được. Sau, vẫn chỉ đem cất trong nhẫn trữ vật, dùng qua chưa đến năm lần. Hiện tại, chỉ hai gốc Tiên thảo bỏ ra Hoa lão đã muốn mượn đi phi thuyền, có chút quá mức tưởng tượng rồi.
Lôi Cuồng thầm mắng “đê tiện”, nhưng, vẫn cắn răng, gật đầu. Hoa lão từng bỏ ra đại giới không nhỏ, đem hơn nửa linh thảo ở Nam Hải tiên đảo luyện thành dược cứu Lôi Cuồng một mạng. Đừng nói phi thuyền, đến cả Lôi Thần Cung nếu Hoa lão nhất tiện đề xuất, Lôi Cuồng hoàn toàn dám đem tặng, không oán thán nửa lời.