Chương 43

Hai người kinh hồn táng đảm đi ra khỏi cửa máy bay, lại kinh ngạc phát hiện sân bay cư nhiên không có phóng viên vây quanh, lập tức chạy trối chết giống như nhặt được vàng, Cận Thần mắt sắc bén kéo Chí Hạo trực tiếp vọt vào trong xe của công ty, người lái xe có khuôn mặt tiêm gầy chính là Chu Mẫn Tân, đắc ý dào dạt cười nói:“Lão đại, bọn em thông minh không? Để cho tên mập mặc đồng phục công ty đi rêu rao, hấp dẫn sự chú ý của người khác.”

“Thật giỏi thật giỏi.” Chí Hạo kinh hãi cười, đầu năm nay muốn cùng truyền thông giao tiếp phải am hiểu binh pháp tôn tử.

“Đi thôi.” Chu Mẫn Tân hoan hô một tiếng.

“Không đợi hắn sao?” Cận Thần rốt cuộc cũng không rành quy tắc chạy trốn.

Chu Chu chớp mắt mấy cái, tựa tiếu phi tiếu:“Chờ hắn dẫn sói vào nhà sao?”

Cận Thần tưởng tượng, cũng càng thêm đối vị tráng sĩ kia có đồng tình sâu sắc.

Xe chạy trên đường, Chu Chu từ trong túi lục ra một tệp báo, ném qua

nói:“Lão đại, tiểu lễ của các huynh đệ.”

Chí Hạo vừa thấy, liền cảm thấy nhức đầu, lại là vị ba ba Tiêu Chí Hạo kia, y sao nháo đến bây giờ còn chưa mệt, lập tức mặt xanh mét, hờn giận nói:“Cô có ý gì?”

“Lão đại, xem nội dung.”

Chí Hạo bất đắc dĩ, cố nén tâm trạng đọc báo.

Yo, nguyên lai vị kia có mức sống rất tốt, an nhàn đến mức bộ dáng trung niên cũng không khác là bao so với hồi thiếu niên là sao?“Chí Hạo, kỳ thật con không phải họ Tiêu.”

“Chí Hạo, lá rụng về cội, ba ba hy vọng con có thể đến nhận thức tổ tông.”

“Là mẹ con cố ý ngăn cách ba ba với con.”

“Ba ba thực hối hận, không biết đến sự tồn tại của con.”

“Trong những năm tháng con lớn lên lại không thể ở bên cạnh, là lỗi của ta”

“Chí Hạo, ba ba thập phần nhớ thương con……”

“Chí Hạo, con có tha thứ cho ta hay không……”

……

“Đây là có chuyện gì?” Chí Hạo không hiểu ra sao.

“Em có thể đáp ứng thỉnh cầu của lão nhân gia hay không?” Cận Thần cố định thanh âm.

“Bệnh thần kinh sao? Đầu óc em không tốt sao……” Chí Hạo hoàn toàn không biết có phải tức giận hay không, chỉ nhịn không được muốn cười:“Còn về nhận thức tổ tông? Có phải còn muốn em đổi sang họ của ông ta sao?”

“Xem ra chính là như thế.” Trong thanh âm của Chu Chu rõ ràng là vui sướиɠ khi người gặp họa hơn là thông cảm

“Để ý lái xe đi.” Chí Hạo đương nhiên không để ý tới cô, dứt khoát rống quay về.

“Em không tính đáp ứng y?” Cận Thần lẳng lặng nhìn vào mắt cậu.

Chí Hạo thu lại hết tươi cười, lại hỏi lại:“Y? Y là ai vậy? Tiêu Chí Hạo chưa từng có ba ba, cha em đã chết khi em còn chưa sinh ra.”

“Vậy là tốt rồi.” Cận Thần rốt cục yên tâm.

Chí Hạo nhìn nhìn lại báo chí, vẫn nhẫn không được kinh ngạc:“Trên đời này sao lại có người như thế? Cư nhiên có thể hoàn toàn không quan tâm suy nghĩ cùng lập trường của người khác, chỉ để ý bản thân muốn làm gì liền làm cái đó.”

Cận Thần bất đắc dĩ, chỉ có thể nhắc lại luận điệu cũ rích:“Trên đời này có đủ loại người.”

“Ân!” Chí Hạo gật đầu:“Bất quá người này coi như là động vật quí hiếm.”

Ở trong mắt cậu, báo chí tựa như là rắn hai đầu vậy.

“Lão đại, vì cái gì anh không hoài nghi, y vì cái gì mà lại thay đổi thái độ.” Chu Chu có điểm đau đầu nhức óc.

“Oh? Đúng nha? Vì cái gì? Chẳng lẽ nói bỗng nhiên cảm thấy tôi anh tuấn tiêu sái, nghĩ muốn nhận thức để tôi nhận tiêm tông diệu tổ?”

Cận Thần cảm thấy tâm trạng nhẹ bớt đi, còn đùa giỡn được, có thể thấy là thật không để trong lòng.

“Lão đại, để em kể cho anh một câu chuyện xưa thật xưa nhá.” Chu Chu lộ ra vẻ đã buông tha tin tưởng với trí lực Chí Hạo:“Có người, từ nhỏ cha mẹ rất sủng, dựa vào chút di sản, giữ tổ nghiệp, thường thường vẫn an ổn sống, nhưng trong lòng y vẫn không an phận, chỉ là không có phương pháp thực hiện. Nhưng bỗng nhiên một ngày nào đó xem báo chí, wow, nguyên lai người y cô phụ năm đó còn sinh con cho mình, đứa nhỏ này hiện giờ xem ra cũng là nửa ngôi sao. Ơ? Sao lại nói cha đã chết, chết là sao, mình rõ ràng còn sống sờ sờ đó thôi.”

Chu Chu kể vô cùng sống động, Chí Hạo biết trọng điểm của cô quyết không ở nửa đoạn trước, cũng không ngắt lời, để cô chậm rãi từ từ kể.

“Vì thế y liền thông tri truyền thông, không thể tưởng được a, khách giống như

mây mà đến, y đột nhiên trở thành tiêu điểm, mỗi ngày đều có phóng viên chờ ở cửa, thật sự là thời gian tốt đẹp náo nhiệt. Quả nhiên, y nghĩ như vậy, mình sẽ không vô danh cả đời như đám bạn cùng lứa. Lúc này, đột nhiên có người xâm nhập vào cuộc sống của y, cô không phải phóng viên, lại lúc nào cũng đứng ở cửa chờ y, một đôi mắt to biết nói, trên mười thước đều có thể nhìn rõ. Người nọ luôn tự nhận mình anh tuấn tiêu sái, vì thế hô to trong lòng rốt cục có người biết hàng, lập tức đánh cái thân mật. Người kia xuất thân thật tốt, tác phong đại tiểu thư, hơn nữa ra tay rộng rãi cũng không so đo tiền bạc, lúc này thiếu phụ luống tuổi trong nhà phát biểu:

Ông, có tôi không có cô ta, chọn một người

! Hoàn sinh lập tức rơi lệ:

Chúng ta chỉ là bạn bè, anh trở về bồi lão bà mới là chuyện đúng đắn. Trở về? Sao còn trở về được? Nam nhân bình thường đều sẽ biết lựa chọn như thế nào vào lúc này. Vì thế, y ly hôn, tất cả gia sản đều lưu cho lão bà, y rất nhanh chóng xử lí, hoàn toàn không cần lấy chút gì, dù sao đồ cưới của bạn gái mới của y cũng nhiều.”

“A.” Chí Hạo than nhẹ một tiếng, hoàn toàn hiểu được.

“Chờ y trấn định hết thảy mọi hưng phấn cùng dự tính…… Cô gái kia lại thập phần kinh ngạc, nói hai người vốn là hai thế giới, cha cô sẽ không chịu xuất thân của y, bối cảnh cùng tuổi tác, cô nói cô đã có đối tượng đính ước, người kia như bị sét đánh, chỉ còn tuyệt vọng, nhưng trong lúc cùng đường, bỗng nhiên chợt nhớ tới, mình còn có một đứa con chưa từng gặp mặt.”