Chương 9: Chiến Minh khiêu chiến
Mọi người trong kênh cứ thế cãi nhau không ngừng, ngoại trừ Lưu Nguyệt vẫn ở bên chú ý cột máu của Đại Thần. Thỉnh thoảng ra một kỹ năng hồi máu cho y. Những người khác bộ dạng như thể đang đi du ngoạn, kiếm được một khối đá thì kéo nhau lại ngồi nhiều chuyện. Đợi đến khi Đại Thần ở trong kênh phát ra một câu, gọi ra lấy đồ này nọ. Thì bọn họ mới ngộ ra rằng quái đã đánh xong a, sao mà nhanh như vậy……
Trừ bỏ vài món trang bị bên ngoài, còn lại đều là một đống tài liệu cao cấp. Bóng đêm cười mị cả mắt, vô cùng hài lòng cùng mọi người trong kênh tính xem mấy cái tranh phục, tài liệu đó bán được bao nhiêu tiền.
Đúng lúc này, đột nhiên một tin nhắn phát ra trước màn hình. Lưu Nguyệt hoảng sợ vô cùng, Tim đập càng nhanh hơn. Dĩ nhiên tin nhắn đó là từ Đại Thần phát ra, “Cô Dạ Hàn Tinhmời bạn gia nhập Thị Huyết Đường”, liền không ngừng ngại click đồng ý. Ánh mắt Lưu Nguyệt bất giác hướng bạch đạo bào Võ đang đang đứng giữa màn hình, không thể rời mắt.
Thành viên Thị Huyết Đường đều phi thường thân thiết. Thấy Lưu Nguyệt nhập hội, liền mặc kệ việc đánh quái, buôn bán, thậm chí đang PK, cũng đều bớt chút thời gian ở trong kênh Gia Tộc đối với Lưu Nguyệt tỏ vẻ vô cùng hoan nghênh. Lưu Nguyệt trong lòng không ngừng cảm động. Một tiểu Gia Tộc như vậy, người tuy không nhiều lắm, nhưng là tình cảm nồng hậu. Ở trong trò chơi này vẫn còn một chổ như vậy, thực có cảm giác gia đình. Lưu Nguyệt đột nhiên hiểu được cảm giác của Đại Thần vì sao lại đưa ra điều kiện gia nhập hà khắc như vậy. Bởi vì Thị Huyết Đường trong lòng hắn là nhà. Cả nhóm bọn họ xấp xỉ nhau đều là những người thuộc hàng đỉnh cao của trò chơi, cũng không có tham vọng gì hơn nữa. Cho nên để bảo trì cõi bồng lai này, mới dùng biện pháp như vậy loại ra những game thủ có dã tâm tham gia. Thị Huyết Đường chỉ là một Gia Tộc, cũng sẽ không dự định gia nhập một Bang Phái nào. Nó hoàn toàn độc lập. Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy chính mình may mắn vô cùng, có thể cùng những người này ở bên nhau.
Lưu Nguyệt đang không ngừng xúc động, thì vị kiếm hiệp Võ đang tay cầm thanh thất thải trường kiếm đã đứng ngay trước mặt nàng, hơn nữa còn gửi ra một yêu cầu Giao Dịch. Lưu Nguyệt có chút khó hiểu. Kết quả liền thấy Đại Thần đưa ra một dây cột tóc cực phẩm phát hào quang màu tím. Thiển Thiển cũng thấy, ở bên cạnh Lưu Nguyệt hô to gọi nhỏ “Oa! Đây là thứ tốt nha, chống định thân cùng hôn mê, còn gia tăng tốc độ công kích nữa. Thật là cực phẩm a!” Lưu Nguyệt cũng hiểu được trang bị này thật sự rất quý. Dây cột tóc đó cực phẩm như vậy, nếu đem đi bán, có thể kím được một mớ tiền chứ chả chơi. Liền hủy Giao Dịch hướng Đại Thần nói “Quý giá quá, ta nhận không nổi, cám ơn!”
Bóng đêm tựa hồ cũng biết Đại Thần cấp nàng trang bị, ở bên thẳng thắng khuyên nàng: “Ngươi khách khí cái gì, đều là người một nhà cả, đây là từ con gấu kia mà ra. Ngươi ở bên cạnh lão đại thêm máu cả buổi, vất vả như vậy công lao cũng không nhỏ. Cái công trạng này, cũng xem như của hắn một nửa ngươi một nửa a!”
Lưu Nguyệt xem mà dở khóc dở cười, Bóng đêm đôi lúc nói chuyện cứ rối tinh rối mù cả lên. Rồi đột nhiên thấy Cô Dạ Hàn Tinhkhông ít không nhiều đánh ra một câu “Xem như lễ gặp mặt” Sau đó lại gửi ra một yêu cầu Giao Dịch. Dù sao cũng không thể tiếp tục cự tuyệt lần 2, hơn nữa đối phương là Đại Thần a. Đại Thần cho đồ, chỉ mới nghĩ thôi Lưu Nguyệt đã muốn phát sốt. Nàng tựa hồ cũng giống như những fan hâm mộ nhỏ bé nhận được chữ ký của thần tượng mình sùng bái mà vô cùng kích động. Lưu Nguyệt cẩn thận tiếp nhận dây cột tóc. Sau đó, thản nhiên đem dây cột tóc gắn vào, đồng dạng cùng thanh trường kiếm của nàng phát ra ánh hào quang màu tím. Quả thật là vô cùng hài hòa vô cùng hài hòa nha. Rất là hợp a.
BOSS cũng gϊếŧ, chiến lợi phẩm cũng đã chia, Cả đám đang chuẩn bị đổi bản đồ tiếp tục đi đánh quái, đi được vài bước, liền phát hiện Đại Thần đứng bất động tại chổ. Tất thẩy đều không biết xảy ra chuyện gì, cũng chỉ biết đứng lại chờ hắn. Một lát sau, Đại Thần mới đuổi theo. Tại kênh Gia Tộc bỏ bom một câu.“Tám giờ tối nay chiến minh mời Gia Tộc chúng ta đấu” Sau đó mọi người trong Gia Tộc nhanh chóng nổi lên một trận thảo luận.
Lưu Nguyệt thấy những lời này liền ngây người, vì cái gì bọn người Chiến minh yếu như vậy mà khí thế sao hùng hồn dữ. Nàng thật sự không muốn cùng bọn họ tiếp tục dây dưa, đã nhường tới nhường lui mấy lượt, bọn họ vẫn không chịu buông tha cho nàng sao. thậm chí còn làm phiền bằng hữu của nàng. Lưu Nguyệt tức đến nghẹn lời, nàng hướng mọi người trong Gia Tộc giải thích: “Thực xin lỗi, bởi vì chuyện của ta mà liên lụy mọi người, ta sẽ chủ động rời khỏi Gia Tộc, thật phi thường có lỗi với mọi người.” Kết quả những lời này vừa ra khỏi miệng, mọi người lại càng không thoải mái, thậm chí có người còn nói nàng không đem bọn họ là người một nhà, không phải chỉ là Gia Tộc chiến thôi sao. Bọn họ đã rất lâu không được động thủ. Bởi vì danh tiếng của Thị Huyết Đường bên ngoài người bình thường cũng không dám đến khıêυ khí©h. Vất vả lắm Chiến minh mới chủ động cho một cơ hội, những phần tử hiếu chiến trong Gia Tộc đều có vẻ xoa xoa tay, nóng lòng muốn thử.
Lưu Nguyệt vốn có chút áy náy liền bị bọn họ làm cho thoải mái rất nhiều, nhưng là trong lòng nàng vẫn có điểm bất an. Ngây ngốc ngồi nhìn mọi người trong Gia Tộc thảo luận xem buổi tối có cần gϊếŧ hết bọn Chiến minh không chừa một mống không.
Đột nhiên kênh Mật Ngữ của Lưu Nguyệt hiện lên, nàng click mở ra xem. Thì ra là Đại Thần gửi tới, nói không nhiều lắm, nhưng lại làm cho Lưu Nguyệt trong lòng cảm thấy ấm áp: “Nếu đã đến đây, liền trở thành người một nhà”. Đại Thần nói như vậy, là muốn nàng cảm thấy yên tâm hơn. Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy kỳ thật Đại Thần thật là một người rất đỗi ôn nhu a.
Theo sau, Đại Thần ở kênh tiểu đội nói: “Có việc out trước”, rồi liền logout ly khai đội ngũ. Hiện tại tâm tình Lưu Nguyệt đã gần như không còn rầu rĩ nữa. Nếu mọi người đều đem nàng trở thành người một nhà, đến cả Đại Thần cũng tự mình khuyên bảo nàng. Nàng còn khách khí cái gì cơ chứ, nàng cũng sẽ vì đại gia đình này mà góp một phần sức lực. Đại Thần vừa out, Bóng đêm liền nhịn không được hỏi “Các ngươi nói, vì sao Chiến minh lại đột nhiên sẽ xin Gia Tộc chiến nhỉ. Bình thường dù có thấy chúng ta không vừa mắt chổ nào, cũng chỉ dám mời chúng ta lên đài PK. Bộ bọn họ không sợ thua sẽ bị giáng cấp sao.”
Thiển Thiển nhìn ra sự kỳ quái trên mặt Lưu Nguyệt, liền giải thích: “Kỳ thật Thị Huyết Đường không phải không có người đến khıêυ khí©h, mà là bọn họ không dám trực tiếp xin Gia Tộc chiến một cách chính quy, bởi vì đánh thua sẽ rớt cấp. Cấp bậc Bang Phái cùng Gia Tộc rất khó thăng, không phải ai cũng có thể đối mặt với áp lực nặng nề đó.” Lưu Nguyệt đột nhiên nhớ tới cái lần Gia Tộc chiến lúc trước, liền hỏi Thiển Thiển “Không phải lần trước Chiến minh cũng đã xin Gia Tộc chiến rồi sao?”
Thiển Thiển phi thường khinh bĩ nói “Đó không phải Gia Tộc chiến a, hắn là lấy danh nghĩa Gia Tộc Chiến minh xin đánh với một mình lão đại. Nếu hệ thống cho phép, ta đoán chừng hắn còn muốn xin đem cả Bang Phái ra đánh cùng lão đại a!”
Nghe xong lời này, Lưu Nguyệt không khỏi giật mình. Thiên hạ vô tặc như thế nào đê tiện như vậy. Nàng vẫn tưởng ngày đó là thi đấu giữa các Gia Tộc, Vì Thị Huyết Đường quá tự phụ nên mới để duy nhất một người ra ứng chiến. Nguyên lai lúc đó chính là đem cả Gia Tộc ra đánh với mỗi một người! Thật sự là quá sức đê tiện. Nàng thế nào mà lúc ấy không nhìn ra điều đó.“Bình thường hẳn là có rất nhiều Gia Tộc cũng như vậy xin cùng Thị Huyết Đường PK sao?” Lưu Nguyệt hỏi Thiển Thiển.
Thiển Thiển gật gật đầu nói “Rất nhiều a, ngươi không biết trò chơi này có nhiều kẻ đê tiện thế nào đâu. Thường thường có rất nhiều Gia Tộc chủ động khiêu chiến với người trong Gia Tộc chúng ta, bất quá dám trực tiếp gây hấn với lão đại thì cũng không nhiều lắm.”
Lưu Nguyệt còn muốn hỏi thêm gì đó, liền nhìn thấy Không nên trong kênh ghõ ghõ.
Không nên: “Ta hỏi qua Hàn tinh, vừa rồi có khả năng người của Chiến minh nhìn thấy Lưu Nguyệt đi cùng chúng ta đánh quái. Sau đó liền về nói cho bang chủ bọn họ nghe. Thiên hạ vô tặc liền lấy danh nghĩa bang chủ cùng hàn tinh nói chuyện. Muốn chúng ta cùng Lưu Nguyệt bảo trì khoảng cách, không được nhúng tay vào việc nhà của bọn chúng.”
Vừa đánh ra một đoạn, Bóng đêm nhịn không được xen mồm hỏi “Lão đại từ chối? Cho nên mới cùng chúng ta Gia Tộc chiến?”
Không nên trả lời: “Đúng vậy, lão đại nói Lưu Nguyệt đã là người trong Gia Tộc. Thiên hạ vô tặc liền uy hϊếp lão đại nói, không cần bởi vì một người mà làm ảnh hưởng đến sự hòa hảo giữa hai bên. Nếu y vẫn cố giữ ý kiến đó, thì 8 giờ tối nay Chiến minh sẽ hướng Thị Huyết Đường xin Gia Tộc chiến, Ngươi suy nghĩ đi. Kết quả lão đại liền nói với hắn: Tùy ngươi……”
“O[∩_∩]O ha ha ~! Thiên hạ vô tặc khẳng định là tức tới phát điên luôn!” Bóng đêm nghe xong liền đánh ra một khuôn mặt tươi cười. Vô độc bất trượng phu cũng ghỏ ra một chữ “Đỉnh”. Thiển Thiển nhịn không được theo một câu “Quả nhiên là phong cách của lão đại, nói đánh liền đánh, xem ai sợ ai a!”
Không nên cuối cùng tổng kết một câu: “Thiên hạ vô tặc sau đó liền out mất, phỏng chừng tức giận cũng không nhẹ.”
Mọi người nghe xong liền vui vẻ hơn, càng nói càng không kiêng nể gì nữa. Lưu Nguyệt vì cảm giác thoải mái mà bọn họ mang lại, bất giác cũng mỉm cười theo!