Chương 36: Mọi người khỏe thì mới tốt

Lưu Manh Thỏ - Chương 36: Mọi người khỏe thì mới tốt

Chương 36: Mọi người khỏe thì mới tốt

Ăn thức ăn, uống chút rượu cùng mọi người tùy ý trò chuyện, cả người ta thả lỏng từ trước vẫn chưa hề có, trước lúc đến thì băn khoăn, vào lúc này mọi thứ đều biến mất. Người và yêu, với ta thì yêu tinh so với người biết chân tình, con biết quý trọng, còn muốn thời khắc tuyệt vời này lưu lại, ta cười cầm di động lên, khởi động chức năng quay phim.

Liền thấy Hồng Nhi không tim không phổi nói đi, nói thế nào cũng là một đại mỹ nhân, bên ngoài khẳng định không út người dụ dỗ nàng, nhưng ngươi nhìn ánh mắt nàng theo Lãnh Y, chán ghét không chịu nổi, khiến ta nổi da gà rơi đầy đất. Lãnh Y theo tuổi cũng gần 40 rồi ah, tuy nói nửa già nhưng vẫn còn dư âm phong vận, nhưng cuối cùng thì nàng vẫn là con người khóe mắt cũng không ngăn được lão hóa nếp nhăn khắc lên năm tháng tang thương vì nàng, nhưng mà Hồng Nhi đối với nàng, ừ... ta không biết làm sao miêu tả trước ống kính, có thể nói như vậy, một mỹ nữ như hoa chỉ hơn 20 tuổi làm nũng ỷ lại đòi nữ nhân 40 tuổi đút rượu cho nàng uống, ngay trước mặt nhiều người, thế nào nhìn cũng giống con gái làm nũng đòi mẹ, khụ khụ, được rồi, ta lại tà ác.

Như vậy, bây giờ nhìn ống kính lia đi, liền có một khối cầu vàng chính là mèo mập đang dựa vào ngực Nhất tỷ ăn cá ngon, vừa rồi nhân lúc ăn cơm ta có hỏi Thỏ Thỏ có phải Ương Tử lại phạm lỗi gì không, bị Nhất tỷ phạt không thể biến thành hình người, Thỏ Thỏ rất nghiêm túc gật đầu với ta một cái, nói.

"Ừ, đúng vậy, bị coi thường."

...

Mà lúc này mèo mập bị coi thường đang nhìn về ống kính của ta vô cùng bất nhã ở một cái, ta cười một tiếng, hướng Ương Tử vẫy tay.

"Ương Tử, ngươi và mèo Garfield có phải cùng máu mủ không?"

Mèo mập liếc mắt, đem đầu để lên ngực Nhất tỷ cọ a cọ, trả lời.

"Có thể ta đi Mỹ vô tình bị cẩu tử chụp lén đó."

...

Ta ở đây không thể không xúc động gia tộc hồ ly thật quá giỏi, người một nhà công phu không biết xấu hổ cũng luyện đến đỉnh điểm. Đang suy nghĩ, trên môi liền có chút mềm, Thỏ Thỏ hôn ta một cái, híp mắt, nũng nịu nói.

"Sao vậy ah?"

"Quay phim ah ~"

Ta cười trả lời nàng, thật là, nha đầu này, không chút nhãn tình ah.

"Ta biết, sao lại không quay ta ah? ta không đẹp hơn 2 người kia sao?"

...

Ngay lúc mọi người đang ăn vui vẻ, một âm thanh nữ vô cùng nhọn lại sang sãng bay vào cửa hang.

"Nà ní, Thiên Thụ lại đến!"

Ta kinh ngạc để di động xuống, nhìn Thỏ Thỏ, Thỏ Thỏ nhìn Nhị tỷ chớp mắt, chỉ thấy Nhị tỷ một mực băng sương lúc này lại dâng lên một tầng hơi nước, mơ hồ lộ ra ngạc nhiên mừng rỡ.

Vốn là đi, ta nghĩ là mỹ nhân động tâm oa nhi còn quá xinh đẹp thì sao cũng không yên lòng, nhưng khi cái gọi là Thiên Thụ đi vào động, lúc này làm ta thất vọng cái gì đây ah? cầu than sao?

Hồng Nhi rốt cuộc từ trong ngực Lãnh Y bò dậy, mở to mắt nhìn Thiên Thụ, cái đuôi mèo mập cũng dựng lên, hiển nhiên, tất cả mọi người bị nàng làm kinh ngạc.

Chỉ thấy Thiên Thụ lơ đễnh cười, đến chậu đồng rửa tay, thật ra có rửa hay không rửa gì đều đen như nhau thôi, cười ha ha đi tới, không nói hai lời, chui vào cái ôm trong ngực của Nhị tỷ.

"Linh Nhi, ta muốn chết."

"Khụ khụ...."

Thỏ Thỏ lên tiếng, ý muốn để nàng chú ý hình tượng, nói cho nàng ta còn tồn tại, nào ngờ Thiên Thụ lười biếng ngẩng đầu nhìn ta một cái, vẫy tay.

"Hi ~, Nhược Nhược, đã lâu không gặp, mập ah, nên giảm cân."

...

"Không phải ta nói chứ, Lôi Thiên Thụ, ngươi để sét đánh ah? sao biến thành như vậy? bẩn thỉu còn dám chui vào ngực Nhị tỷ ta, ngươi đi ra cho ta."

Hông Nhi lại bắt đầu hét lên, Thiên Thụ liếc nàng một cái, ôm Nhị tỷ hôn một cái, sắc mặt Nhị tỷ đỏ bừng tức giận nhìn nàng, lần này cuối cùng đàng hoàng.

"Haiz, ngươi cho là ta tình nguyện như vậy sao, ta đây không phải vì cố gắng khiến mình trở thành Lôi mẫu thật ưu tú sao?"

Mỗ mỗ để đũa xuống, trên dưới quan sát Thiên Thụ một phen, lắc đầu.

"Ngươi đây là để cho sét đánh mình?"

"Không phải, các ngươi đừng đoán, thật ra thì cũng không có chuyện gì, vì ta và điện công bát tự không hợp, lúc phóng lôi lại trúng hắn, sau đó khiến hắn bị chọc giận, liền hướng ta phóng điện."

"Hướng ngươi phóng điện?"

Nhị tỷ nhìn chằm chằm Thiên Thụ ánh mắt gằn từng chữ, mặt nháy mắt liền nghiêm túc.

Ách...

Lần này Thiên Thụ nóng nảy, mèo mập, cùng Hồng Nhi cười nở hoa, trong lúc nhất thời bầu không khí trong động liền khá hơn, khoan hãy nói Thiên Thụ không biết là Lôi mẫu, có chút lo, mang đến cho chúng ta một con vịt quay, gà nướng, mùi vị không tệ lắm, chỉ là mù vị hơi kém chút, nhưng đây đối với ta mấy tháng không đυ.ng thịt đã là tốt lắm rồi, xé một cái đùi gà ra, điên cuồng nhai, rồi khen.

"Thiên Thụ, ngươi thật lợi hại, còn có người tặng quà."

Thiên Thụ uống một ly rượu lắc đầu.

"Haiz, không phải, là ta vô tình để sét đánh nhầm thôi."

...

Một miếng thịt xém chút là nghẹn họng, Thỏ Thỏ ôm ta không ngừng vỗ, ta che miệng, cúi đầu nhìn gà quay trên bàn, trước ngực làm chữ thập, không dám nuốt.

Bọn tiểu bối vui vẻ đùa giỡn, mỗ mỗ chốc lát liền mệt mỏi, liền sai Đào gia gia đỡ nàng vô động nghỉ ngơi, ta không có hảo ý cười một tiếng, hướng Thỏ Thỏ nháy mắt, bất thình lình mỗ mỗ xẹt qua dòm, đen mặt nhìn ta.

"Nhược Nhược, đừng tưởng là ngươi không nhớ chuyện trước kia thì ta không dám đánh ngươi, ngươi cho là ta thuần khiết sao."

Ta khóc không ra nước mắt nhìn mỗ mỗ.

"Mỗ mỗ, ta sao lại không thuần khiết chứ? ta hướng Thỏ Thỏ nháy mắt ý là lớn tuổi thì sao, ta vẫn có thể cùng các nàng uống."

Mặt mỗ mỗ đỏ lên, nháy mắt liền đầy sao lúng túng đi theo Đào gia gia về động, Thỏ Thỏ chớp mắt dựa vào ngực ta, sủng nịch cười.

"Nhược Nhược, ngươi thật xấu, trong đầu toàn nghĩ lung tung."

Ta đắc ý toét miệng cười.

"Ai kêu mỗ mỗ luôn ngộ thương người tốt."

"Ngươi ah ~"

Cứ như vậy, mọi người chúng ta ngừng một lát ăn uống, vung quyền thả xúc xắc, náo loạn một hồi cũng dừng lại, dù sao Thiên Thụ mới vừa phóng lôi xong, thể lực cũng không tốt hơn, còn có mèo mập, buổi trưa làm vật cưỡi cũng khiến nàng chịu mệt, mọi người thương lượng cũng đi nghỉ ngơi một chút, buổi tối uống tiếp.

Thỏ Thỏ cũng có chút mệt, nàng cùng ta nói là trở về động, ngoài động của mỗ mỗ có đều là kỳ hoa dị thảo, sinh ra mùi hương có chút không chịu nổi, làm ta đau lòng nàng, ôm nàng đến sơn động cách vách nghỉ ngơi. Nắm tay nàng, nhìn Thỏ Thỏ nhắm mắt lại hài lòng ngủ, trong lòng ta ấm áp, lặng lẽ buông tay nàng đi ngoài động, quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, Lãnh Y cũng đang đứng trên tảng đá xanh, cười nhìn ta, còn Hồng Nhi không biết từ lúc nào đã biến thành cầu thịt đỏ bị nàng ôm vào ngực, chu chu cái miệng nhỏ nhắm mắt mà gáy, khả ái không nói ra được.

Tác giả có lời muốn nói: ngày mai sáng 10 giờ, đăng chương cuối cùng, sau đó phát văn mới [Lưu ly nguyệt], có thời gian mọi người qua cổ vũ nha, Diệp Tử đi phát đùi gà, ~(≧▽≦)/~.