Nguyễn Chỉ im lặng : “Cái gì gọi là không phải là người? !”
OOC thẹn thùng nở nụ cười: “Ồ ồ ahihi, tới lúc đó thì ngươi biết thôi ~~ “
Nguyễn Chỉ bị hệ thống khiến cho lo lắng đề phòng, tâm tình bỗng chốc trở nên căng thẳng.
Buổi tối lúc ăn cơm có chút hồn vía lên mây, đầy đầu đều đang suy đoán về thiết lập mới của mình.
Đỗ Thương Sinh nhìn Nguyễn Chỉ ở đối diện một mặt tâm sự nặng nề chết lặng cầm đũa ăn cơm, “Làm sao vậy?”
Nguyễn Chỉ đương nhiên không thể nói cho anh biết chuyện gì xảy ra, chưa nói hiện tại ở phía sau quay phim còn đứng.
Chỉ có thể lắc đầu, “Hơi mệt một chút.”
Trên đạn mạc tất cả Nguyễn phấn đều đau lòng.
Mà Đỗ ảnh đế cũng cau mày lại: “Ăn cơm xong nhanh chóng đi ngủ, không được chơi điện thoại di động.”
Nguyễn Chỉ mới vừa gật đầu, OOC trong đầu liền phát ra nhắc nhở thân thiện: “Ảnh đế yên tâm đi, Nguyễn Nguyễn lập tức không còn là người, chơi không được điện thoại di động đâu!”
Nguyễn Chỉ: “.”
Mặc dù biết là Đỗ Thương Sinh không nghe được hệ thống, Nguyễn Chỉ vẫn tức giận trong lòng: Mau ngậm miệng nha, ba ba không muốn nghe! !
OOC lập tức huhuhu khóc lên.
Nguyễn Chỉ vội vã cơm nước xong, liền đi tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị lên giường ngủ, quay phim xuất phát từ việc cân nhắc đến không gian riêng tư của minh tinh nên cũng không tiếp tục quay. Nguyễn Chỉ hiếm thấy sớm nghỉ ngơi một lần.
Ngày hôm sau là thứ sáu, Nguyễn Chỉ ngủ gần nửa ngày, thời gian còn lại phát sóng trực tiếp một lần. Kỳ thực Nguyễn Chỉ vốn còn muốn lôi kéo ảnh đế đến phát trực tiếp chung, nhưng bởi vì 20 tháng 5 hôm ấy, ảnh đế bày tỏ, bây giờ thấy Đỗ Thương Sinh mặt cậu liền đỏ. Vì phòng ngừa bị fan nhìn ra, sẽ không không biết ngại mà mời ảnh đế.
Nhưng mà đáng vui mừng chính là, ngày hôm nay lúc cậu phát sóng, “Tiểu Mộc Mộc của Nguyễn Nguyễn ” rốt cuộc đã tới!
Nguyễn Chỉ nhìn thấy cô thì vô cùng vui, sự mệt mỏi do quay chương trình suốt hai ngày nay cũng giảm đi nhiều.
Điên cuồng cùng Tiểu Mộc Mộc nói chuyện.
Trên đạn mạc Nguyễn Phấn đều không nhìn nổi, bắt đầu xếp hàng @Đỗ Thương Sinh.
Nửa ngày phát sóng trực tiếp trôi qua cực kỳ sung sướиɠ.
Mà ngày tươi đẹp thường không kéo dài, sáng ngày hôm sau mới vừa rời giường, Nguyễn Chỉ đã nghe thấy trong đầu “Keng” một tiếng tiếng nhắc nhở vang lên, trong nháy mắt xua tan cơn buồn ngủ của cậu.
OOC trong đầu Nguyễn Chỉ hưng phấn đến lớn giọng: Lãi lơ lãi lơ, đại khả ái* của ngươi đến rồi đây~ “
*Khả ái: dễ thương
“…”
Không đợi Nguyễn Chỉ đáp lại, âm thanh OOC lập tức biến đổi thành giọng nữ máy móc:
“Chúc mừng ngài, đã đạt được tinh tuý của đại lão, thành công hoàn thành nhiệm vụ thứ sáu, phần thưởng của ngài: Cường thân kiện thể (sơ cấp) đã vào kho, mời kiểm tra và nhận ~ “
Nguyễn Chỉ đứng lên, thử cảm thụ một chút sức mạnh của thân thể, mà cũng không có cảm giác gì, có thể phần thưởng này là thuộc tính ẩn, sẽ chỉ ở trong vô tri vô giác thay đổi thể chất của cậu?
Nguyễn Chỉ cũng không nghĩ nhiều, sau đó liền nghe đến hệ thống nhắc nhở nhiệm vụ: “Nhiệm vụ mới sắp bắt đầu, tính cách thiết lập thứ 7 đã vào kho. Tên sách ( Gặp phải kẻ trộm tình: Lãnh khốc quỷ vương sủng trong lòng bàn tay ), thân phận: Quỷ vương, tính cách: Lãnh khốc.”
“Giới thiệu tóm tắt: Bị hàm oan mà chết, hắn trở thành quỷ vương âm giới khiến người nghe tiếng đã sợ mất mật. Hắn lãnh khốc, hắn cuồng ngạo, hắn một tay che trời! Đăng lâm* vương vị thời điểm, nhất hô bá ứng*, vạn quỷ chỉnh tề ! Vốn tưởng rằng cõi đời này không có bất kỳ thứ gì đáng để lưu luyến, mãi đến tận khi hắn gặp phải một người, nguyện khóc bên mộ phần của hắn, vì không hiểu được làm thế nào để yêu, cưỡng ép đem nàng khóa ở bên người. Nàng muốn chạy trốn, hắn không cho! Nàng giãy dụa, hắn phẫn hận. Rốt cục, nàng phát điên tự tử, trước khi chết khóc lớn: Ta hận ngươi! Nhưng cũng yêu ngươi! Hắn triệu tập vạn quỷ tìm về bảy phách rải rác khắp nơi của nàng, làm lại tất cả, gặp nhau lần nữa: Lần này, nàng trốn không thoát!”
*Đăng lâm: leo lên/ ngồi lên
*Nhất hô bá ứng: được nhiều người ủng hộ (gọi một tiếng trăm người đáp lời).
Nguyễn Chỉ nghe nội dung xong muốn che mặt: “… Tiểu 0, tên sách cùng giới thiệu tóm tắt của ngươi thật là. . . Càng ngày càng tốt .”
OOC hì hì cười trộm: “Dữ liệu đã ghi vào đại não, thỉnh kiểm tra và nhận. Hoàn thành nhiệm vụ liền có thể nhận được: Nhanh chóng hồi phục (sơ cấp). Nhiệm vụ thất bại phải nhận lấy: Trung cấp điện giật. Cố lên cố lên cố lên ~ “
Nguyễn Chỉ chưa đáp lời, hệ thống đã nói tiếp: “Quên nói, bởi vì tính cách thiết lập đại lão không đủ cứng, xấu hổ chỉnh chỉnh* ba lần! Nhiệm vụ lần này theo hình thức phân cấp, ngẫu nhiên tuyên bố các nhiệm vụ nhỏ, hoàn thành hết tức hoàn thành tổng nhiệm vụ ~ “
*Chỉnh chỉnh: tròn/ đúng (ba lần)
Nguyễn Chỉ nghe hệ thống nói, cảm giác tê cả da đầu.
Cậu có loại dự cảm, nhiệm vụ lần này… Khó hơn.
Dường như là để chứng minh suy đoán của Nguyễn Chỉ, cậu vừa nghĩ đến, đã nghe hệ thống nhắc nhở: “Mặt khác, bởi vì ngươi là quỷ vương, một đời trước tiêu hao hết tu vi khiến tất cả lại bắt đầu lại từ đầu, cho nên hiện tại ngươi năng lực suy yếu, khó có thể duy trì hình người —— “
Nguyễn Chỉ sững sờ: “Khó có thể duy trì hình người là . . Có ý gì?”
OOC nhăn nhó nói: “Ai nha, chính là những người khác đều không nhìn thấy ngươi nha ~ “
Nguyễn Chỉ: “? ? !”
Nếu trời cao cho cậu một cơ hội, cái ngày mà cậu bị vật thể từ trên trời rơi xuống ấy, cậu sẽ lựa chọn không ra khỏi cửa!
Nguyễn Chỉ còn đang oán thầm, chợt nghe tiếng điện thoại.
Cậu mở khóa màn hình, là thông báo weibo của Vương đạo.
“@Vương Xuyên V: Thông qua sự bàn bạc và nhất trí của tổ tiết mục, chúc mừng thiết lập mới của bạn nhỏ –“
Nguyễn Chỉ còn muốn xem thêm, cửa phòng ngủ đã bị gõ vang.
Cậu mở cửa phòng thì thấy Đỗ ảnh đế đã ăn mặt chỉnh tề, dắt theo hai anh quay phim đứng ngoài cửa, thấy cậu mở cửa, trực tiếp cất bước đi vào, nhíu mày dò xét một vòng.
Hai quay phi sau khi bước vào cũng nâng camera quay vòng quanh, đi ngang qua cậu, hoàn toàn không hướng ống kính về phía cậu.
Nguyễn Chỉ: “? ? ?”
Cậu còn cho là phòng ở xảy ra vấn đề, kết quả thấy vẻ mặt ảnh đế trầm tư, hạ thấp giọng: “Cậu ấy không ở đây.”
Trong lòng Nguyễn Chỉ chậm rãi xuất hiện một dấu chấm hỏi.
Anh quay phim bên cạnh lập tức nói: “Vậy thẻ nhiệm vụ hôm nay…”
Đỗ Thương Sinh suy nghĩ hai giây: “Đặt trên giường đi. Nếu cậu ấy về…” Ảnh đế dừng một chút, nói tiếp: “Hoặc là cậu ấy đồng ý hiện thân, cậu ấy sẽ xem.”
Nguyễn Chỉ: “.” Tình huống này là sao?!
OOC trong đầu cậu vỗ tay, lê tiếng giải đáp nghi hoặc của Nguyễn Chỉ: “Như vậy xem ra ảnh đế —-“
Nguyễn Chỉ: “Hả?”
OOC hệ thống lớn tiếng tổng kết: “Nhập diễn rồi!”
Nguyễn Chỉ: “. . .”
Trong ánh mắt khϊếp sợ của Nguyễn Chỉ, Đỗ Thương Sinh và hai anh quay phim đặt tấm thẻ lên giường, mắt nhìn thẳng ra khỏi phòng.
Bọn họ vừa đi mất, Nguyễn Chỉ nhanh chóng leo lên giường, mở thẻ nhiệm vụ ra.
Nội dung phía trên là:
“Tiểu đội phá án của Luyến ái đại tác chiến bỗng nhiên nhận được cuộc gọi báo án, con gái của Lưu gia ở thành phố Z mất tích ly kỳ, mời nhanh chóng phá án.”
Mà ở phía dưới còn có dòng chữ nhỏ Vương đạo tự tay viết:
“Bố trí mới cho bạn học Nguyễn Nguyễn —- linh hồn thầm lặng!”
Nguyễn Chỉ khóe miệng giật một cái.
Nhưng cậu còn chưa kịp nói cái gì, OOC đã vô cùng phẫn nộ: “Đáng ghét a, ông ta giáng cấp ngươi! Rõ ràng là quỷ vương điện hạ, linh hồn thầm lặng cái gì chứ!”
Nguyễn Chỉ vừa định nói thật ra cũng có khác nhau đâu, chợt nghe trong đầu xuất hiện một câu nói:
“Keng, tuyên bố nhiệm vụ đầu tiên — tên nhiệm vụ: Giam cầm Sweetheart bỏ chạy. Nội dung: Chạm vào bàn tay anh, cảm nhận bàn tay em, cùng ảnh đế nắm tay ba mươi giây, không được tách ra giữa chừng. Nhiệm vụ thất bại: điện giật trung cấp. Nhắc nhở ấm áp: Trân quý sinh mệnh, rời xa điện giật, moa~ “
Nguyễn Chỉ: “.”