Chương 38: Tình Yêu Ư... Chỉ Kẻ Ngốc Mới Chọn Lựa?

“Ý ngươi là, người được gọi là Hiệp sĩ Kelin này từ trước tới này chưa từng có phụ nữ nào bên anh ta cả?”

Nhìn người hầu của mình, Oriman có chút kinh ngạc, mặc dù trước đó đã nghĩ đến rất nhiều tình huống, nhưng lúc này cô vẫn cảm thấy kinh ngạc.

“Dạ!”

“Đúng ạ.”

Người hầu trước mặt cô cũng có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cúi đầu nói:

“Ít nhất ở thành phố Kutu không có thông tin nào về anh ấy có bạn gái hay vợ.”

“Hiệp sĩ Kelin này trông như thế nào?”

Oriman có vẻ sốc, rồi tiếp tục hỏi.

“Đấy có đúng là sự thật?”

“Ngươi hãy nói toàn bộ thông tin về anh Kelin này cho ta nghe.”

Người hầu nhẹ nhàng đáp:

“Theo như thông tin nô tì có được, hiệp sĩ Kelin là một người đàn ông đẹp trai hiếm có, với thân hình cao lớn, trên người có mùi thơm nam tính, giọng nói trầm ổn lại rất giỏi võ nghệ.”

“Khắp thành Kutu ai cũng nghe nhiều về danh tiếng của anh ấy.”

“Hiếm có mỹ nam nào có hồ sơ sạch sẽ như vậy.”

Oriman cay mày, sau đó trong tiềm thức lóe lên một số suy nghĩ xấu.

Anh chàng này có thể có một số vấn đề về cơ thể... hoặc thậm chí là xu hướng tính dục của anh ta.

Tất nhiên, khi nghĩ lại, cô đã loại bỏ ý nghĩ đó.

Dù thế nào đi nữa, vì đối phương là hiệp sĩ nên khả xảy ra vấn đề đó là rất nhỏ, đặc biệt là khi đối phương lại còn quá trẻ.”

Vấn đề xu hướng tính dục thì có thể.

Oriman suy nghĩ một lúc, trong lòng nghĩ như vậy.

Mặc dù cô không biết nhiều về họ, nhưng khi ra ngoài cô đã nghe nói có một số người có thói quen đặc biệt, không thích phụ nữ mà lại thích những người đàn ông dễ thương.

Không biết hiệp sĩ Kelin có phải là thành viên cùng nhóm hay không.

Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu cô, sau đó cô suy nghĩ một lúc tực tiếp nói và đặt ra câu hỏi này.

Nhưng câu trả lời anh nhận được lại khá bất ngờ.

“Kể cả đàn ông cũng không?”

Oriman có vẻ ngạc nhiên nhưng lúc này không nói nên lời.

Tất nhiên, cô cũng biết rằng đối với một vấn đề cực kỳ bí mật như vậy, nếu chỉ đánh giá nó dựa trên những thông tin cô có được sẽ rất không đáng tin cậy.

Cô gõ lên bàn, một lúc sau mới nói tiếp:

“Trong trường hợp này...”

“Chúng ta hãy tìm một cơ hội.”

Nàng ngẩng đầu lên, nhìn nha hoàn trước mặt, bình tĩnh nói:

“Nhân danh ta tổ chức tiệc, gọi Kelin tới.”

“Theo nô tì được biết Kelin và Henry là bạn thân của nhau.”

“Hai người bọn họ là bạn của nhau?”



Oriman bất ngờ hỏi lại.

“Vâng.”

Trước mặt cô, người hầu gái với vẻ mặt cung kính.

Oriman gật đầu:

“Hãy bảo Henry gọi cho anh Kelin đó khi ta cần gọi, bắt bất kể phương pháp nào cũng được.”

“Miễn là anh ta đồng ý.”

“Vậy còn công chúa Cosima, cô ấy cũng thích hiệp sĩ Kelin.”

Hầu nữ vô tình buột miệng nói ra rồi lúng túng vội cúi mình lùi xuống, lấy tay hơi che miệng, ánh mắt và điệu bộ ngượng ngùng.

Oriman dừng lại một lát, trong đầu nghĩ tới những chuyện mà Cosima gây ra náo loạn trước đây, tâm trạng có chút trùng xuống:

“Đừng để em ấy tiếp tục gây rắc rối cho ta nữa.”

Có vẻ những sự phiền toái của Cosima gây ra cho chị gái Oriman gần đây đã khiến nàng ta khá đau đầu.

“Với tin tức này, ta phải dành chút thời gian để bình tĩnh lại.”

“Thật là bực mình quá đi mất.”

Nói rồi nàng ấy hơi nhăn mặt, tâm trạng có vẻ buồn phiền.

{Khung cảnh chuyển sang cuộc gặp giữa Khải Thần và Henry.}

“Bữa tiệc?”

Khải Thần tò mò nói lớn.

Trong không gian yên tĩnh, Khải Thần nhìn Henry với ánh mắt bất ngờ ngơ ngác, cậu cau mày:

“Lần này bữa tiệc là của ai?”

“Đó là bữa tiệc do Công chúa Oriman chủ trì. Nghe nói chỉ có một số ít khách được mời tới.”

Trước mặt Khải Thần, Henry mặc trang phục với áo choàng đen, vẻ mặt tươi cười:

“Chúng ta cùng đi nhé?”

“Anh thấy sao, Kelin?”

“Công chúa Oriman...”

Khải Thần bỗng kinh ngạc.

Anh ta đương nhiên có nghe nói qua về danh tiếng và nhan sắc của nàng ta.

Cũng cần phải nói thêm rằng, không ai ở thành phố Kutu là không biết về Hoàng gia, các Hoàng thân và cả về Công chúa Oriman.

Người ta đồn nhau rằng, Công chúa Oriman này không chỉ vô cùng xuất chúng mà còn có tài năng hiệp sĩ xuất sắc, tuy mới hai lăm tuổi mà năng đã là

một nữ hiệp sĩ mạnh mẽ, tại vương quốc này chỉ có phụ nữ xuất thân Hoàng gia với được phép đi học, do đó nàng ta và Cosima đương nhiên đều nhận được nền giáo dục tốt nhất từ Học viện Hoàng gia Kutu.

Theo như dân chúng trong thành đều biết, nàng ta chỉ huy một binh đoàn quan đội Rồng Đen của mình ở phía bắc thành phố Kutu, vì ở thành Kutu chia ra 3 đạo quân:

Phía Bắc, Trung Tâm và phía Nam.

Do đó khi đánh trận đội quân do nàng chỉ huy sẽ là đạo quân tiên phong.

Chính thân công chúa Oriman đã nhiều lần tham gia chỉ huy quân đội tấn công các nước láng giềng ở phương bắc và giành được một vài thắng lợi nhỏ như chiếm được những vùng đất mới.

Cũng giống như các hoàng tử của các thân vương khác, cô hoàn toàn có cơ hội để tiếp quản ngai vàng từ đức vua, bởi ngài ấy đã già mà lại không có con nên đương nhiên các con của các thân vương sẽ là người được lựa chọn nắm giữ vị trí Cửu ngũ chí tôn.



Tại Công quốc Kutu, đức vua không nhất thiết phải là đàn ông, có thể là phụ nữ và trở thành nữ hoàng, vì thế các công chúa cũng có quyền thừa kế ngai vàng và các vùng đất, bên cạnh các gia tộc khác.

Với tính cách của Khải Thần, khi mới đến thành phố Kutu, anh ta đã tìm hiểu rất rõ thông tin về công chúa Oriman, thậm chí anh ta còn lập ra nhiều kế hoạch và cân nhắc việc tiếp cận công chúa một cách gần gũi hơn.

Tất nhiên, bởi vì Công chúa Oriman không ở thành phố Kutu quanh năm nên cho dù Khải Thần có nhiều kế hoạch khác nhau thì cuối cùng anh cũng không có cách nào để thực hiện và chỉ có thể nghĩ về chúng.

Nhưng lần này, công chúa Oriman bất ngờ quay trở lại.

Ý nghĩa được thể hiện bằng điều này rất đáng suy nghĩ.

Trong nháy mắt, Khải Thần nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng trên mặt bình tĩnh cười nói:

“Được công chúa mời đó là vinh hạnh của ta.”

“Khi đến hẹn, hãy đưa tôi đến đó.”

Dù thế nào đi nữa, công chúa Oriman với tư cách là ứng viên cho ngai vàng của vua Kutu, sẽ là một trong những người quyền lực nhất theo đúng nghĩa.

Đối với người như vậy, cho dù cô không triệu hồi Khải Thần, Khải Thần cũng sẽ tìm cách để tiếp cận cô ấy.

Bây giờ có cơ hội quen biết với cô ta, đó chính là cơ hội ngàn năm có một.

Ngày cậu trả thù được cho ông ngoại đã tới gần.

“Tốt.”

“Hôm đó ta sẽ tới đón anh.”

Nghe Khải Thần nói, Henry vui vẻ trả lời, trong lòng hắn bỗng cảm thấy nhẹ nhõm, như nút thắt trong lòng đã được cở bỏ.

Hắn chỉ lo sợ Khải Thần sẽ cự tuyệt lời mời đó, đến lúc đó thì khó mà biết được kết cục sẽ ra sao khi làm phật lòng công chúa Oriman.

Với tính cách của nàng ta, một khi cô ấy đã yêu cầu Henry đưa Khải Thần tới dự tiệc yết kiết thì hắn phải làm được điều đó không có nhưng.

Bằng không e rằng hậu quả sẽ rất thảm khốc.

Công chúa Oriman không thích những người vô dụng.

Nghĩ đến khuân mặt công chúa Oriman, Henry không khỏi rùng mình.

Một lát sau, hắn cùng Khải Thần nói chuyện, sau đó rời đi nơi này, trực tiếp đi ra ngoài.

Nhìn bóng dáng Henry rời đi, Khải Thần có chút nghi hoặc lắc đầu, sau đó xoay người rời đi.

Trở về trang viên của mình, anh đi đến một sân tập trống.

Lúc này trên sân tập không có bao nhiêu người cả, bên trong tựa như rất yên tĩnh, căn bản không có một ai cả.

Đây là địa điểm huấn luyện được Khải Thần đặc biệt thiết lập cho chính mình, chỉ có một mình Khải Thần sử dụng nên tự nhiên trông tương đối vắng vẻ.

Đứng một mình ở đây, anh cầm một thanh trường kiếm và thi triển kiếm pháp.

Mà tại một nơi người thường không thấy được, trong cơ thể cậu, những dòng năng lượng sinh mệnh bắt đầu tụ tập theo độc tác của Khải Thần, chúng như tiếp cho cậu sức mạnh từ bên trong.

Sau hơn nửa năm, dưới sự khổ luyện kỹ thuật thở của hiệp sĩ đã được cậu tập thành thục.

Phương pháp rèn luyện thể chất và phương pháp thở của hiệp sĩ khi phối hợp với nhau sẽ đạt được kết quả rất thần kì.

Theo ngài Koribo nói, năng lượng sống và thể chất trong cơ thể Khải Thần lúc này đã bước đầu đạt đến tiêu chuẩn thức tỉnh hạt giống sự sống, chỉ cần một thời gian trôi qua, anh ta có thể bắt đầu cố gắng đánh thức hạt giống sự sống của chính mình thông qua nhiều nỗ lực khác nhau.

Lúc đó khi các kinh mạch được đả thông, toàn bộ năng lượng hạt giống tiềm ẩn sẽ được kích hoạt, nó sẽ giống như thể việc Logan sau khi được tiêm chất adamantium vào người và trở thành người sói Wolverine với sức mạnh phi thường vậy.

Quá trình này rất nguy hiểm, một khi thất bại, sinh mệnh hạt giống và toàn bộ kỹ năng hiệp sĩ trong anh bấy lâu nay gian khổ tập luyện trong nháy mắt sẽ bị tiêu tan.

Một khi thất bại, về cơ bản mọi chuyện sẽ như thế này cho đến hết cuộc đời và sẽ chẳng còn nhiều cơ hội để sửa chữa nó.

Đối với cuộc đời của một hiệp sĩ, sẽ chỉ có một hoặc cùng lắm hai lần để có thể tích lũy đủ sinh mệnh cho việc đánh thức năng lượng sinh mệnh hạt giống trong mình.