Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lương Duyên

Chương 33

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hắn thở dài lắc đầu, tỏ vẻ đau lòng.

Ta đề phòng hắn, nhưng đồng thời cũng thấy hắn nói có chút lý.

Đúng là như vậy thật.

Nếu ta tỏ tình với Xù Xù mà thời gian lại bị đảo ngược, quay lại trước đêm ta gặp nó, thì bao nhiêu công tu luyện đêm qua coi như uổng phí.

Thấy ta trầm ngâm, Tɧẩʍ ɖυyên nhìn ta đầy chân thành: “Ta có một cách.”

Ta nhìn hắn, nửa tin nửa ngờ.

Ngón tay Tɧẩʍ ɖυyên xoay tròn, hiện ra một vòng dây đỏ.

Ta vừa thấy dây đỏ liền ngạc nhiên: “Cái này không phải ta đã ném rồi sao!”

“Thì ta nhặt lại đó.” Hắn cười híp mắt nói, “May mà ta nhặt lại. Ngươi xem, giờ chẳng phải đã có ích rồi sao.”

Ta nhíu mày, tỏ vẻ ghét bỏ: “Có ích gì chứ? Buộc vào cũng chẳng thành chân ái.”

“Cô đã thử chưa?” Tɧẩʍ ɖυyên nhướn mày, như vừa lĩnh hội ra điều gì đó: “Lục Bắc Tăng à? Ồ, lúc đó hả…”

“Tóm lại là không có tác dụng.”

Bị ta chê bai, Tɧẩʍ ɖυyên cũng không giận, vẫn cười tươi rói: “Đúng là không buộc được chân ái, nhưng có thể buộc một cái khế ước.”

Ta nhướn mày, im lặng nhìn hắn tiếp tục diễn trò.

Ánh mắt hắn sáng rực, nói với ta: “Tám trăm tiên trên Cửu Trùng Thiên, lời nguyền của bọn họ chỉ có tác dụng ở nhân gian, không ảnh hưởng đến thiên giới.”

“Vậy thì sao?”

“Vậy thì, chúng ta có thể ký một khế ước, rồi bày một trận pháp, dùng sợi dây đỏ này để kết nối chân thân của ngươi và ta lại với nhau.”

Ta nhướn mày: “Để làm gì?”“Lúc đó ngươi chỉ cần tập trung tu luyện, một phần tu vi sẽ tự động truyền đến chân thân cây tương tư của ta trên Cửu Trùng Thiên. Phần tu vi này sẽ không bị mất đi dù thời gian có đảo ngược. Nó sẽ tồn tại vĩnh viễn.”

Ta suy nghĩ một lúc, bổ sung: “Trong chân thân của ngươi.”

Hoa bướm mỉm cười, cũng thêm vào một câu: “Tạm thời lưu giữ.”

Ta nhíu mày: “Hiểu rồi, giả sử tu vi của ta là đồng tiền, thì hành động của ngươi giống như thiết lập cho ta một cái ống heo tiết kiệm trên Cửu Trùng Thiên. Ta kiếm được mười đồng, ngươi giúp ta gửi một đồng?”

“Chính xác...” Hắn nghĩ ngợi một lát, “Cũng có thể gửi nhiều hơn, chứ không thì mười đồng ngươi vất vả kiếm được, chín đồng sẽ bị thời gian đảo ngược làm tiêu tan mất. Tiểu Lương Quả, ngươi thật không dễ dàng gì.”

“Ta đúng là không dễ, nhưng cũng đừng coi ta là kẻ ngốc mà lừa lọc.” Ta khoanh tay, nhìn chằm chằm Tɧẩʍ ɖυyên, “Vấn đề ngươi nói đúng là có vấn đề, cách giải cũng có lý, nhưng ngươi đừng đưa cái lợi ra trước rồi giấu cái bẫy phía sau. Ngươi viết khế ước ra, ta xem thử. Điều khoản mà không hợp lý, ta thà vứt mười đồng đi chứ không đưa cho ngươi.”

Nụ cười trên mặt hoa bướm lại sâu thêm một chút: “Thần của quy luật, thật là biết nói chuyện công bằng.”

Ta cũng bắt chước nụ cười của hoa bướm, kéo kéo khóe miệng: “Các ngươi yêu đương, trò chơi cũng nhiều nhỉ.”

Ta và Tɧẩʍ ɖυyên đã ký khế ước.

Điều khoản thỏa thuận gồm ba điểm sau:

Thứ nhất, từ hôm nay, linh khí ta tích lũy khi tu luyện ở nhân gian sẽ chia một nửa cho chân thân cây tương tư của Tɧẩʍ ɖυyên.

Thứ hai, Tɧẩʍ ɖυyên chỉ được phép lưu trữ linh khí trong chân thân cây tương tư, không được sử dụng vào việc khác.

Thứ ba, khi ta quay lại Cửu Trùng Thiên, Tɧẩʍ ɖυyên phải hoàn trả toàn bộ linh khí ta đã gửi, đồng thời phải trả thêm một phần nghìn số linh khí như lãi. Thanh toán ngay lập tức, không được chậm trễ.

Nếu một trong hai bên vi phạm, tự nguyện chịu 81 đạo thiên lôi và chịu khổ ải nhân gian.

Giấy trắng mực đen, bút ký không hối tiếc, ta đóng dấu, hắn ký tên.
« Chương TrướcChương Tiếp »