Quân bực dọc nắm chặt điện thoại trong tay kể cả khi âm thanh phát ra chỉ còn những tiếng “tút”. Tôi rón rén bước đến bên anh, mỉm cười rút lấy điện thoại. Quân lẳng lặng nhìn tôi, mặt không biến sắc nhưng tôi đoán lòng anh hẳn đang rất muốn chất vấn tôi.
Quân bỗng lớn tiếng làm tôi giật mình:
- Nói. Em nghi ngờ mình có thai từ bao giờ?
- Em… em mới biết… được 4 hôm thôi.
- Vậy sao không nói với anh, em tính giấu anh đến khi nào? Nếu hôm nay anh để em đi, có phải em sẽ giấu anh cả đời, để con chúng ta sinh ra không có bố bên cạnh?
Tôi tủi thân vì Quân to tiếng với mình nên nói lại:
- Em định nói với anh từ hôm thử que hai vạch rồi, nhưng anh có chịu về nhà đâu. Gọi điện cho em cũng không có, vậy em nói với anh kiểu gì chứ?
- Sao không nhắn tin?
- Việc gì em phải là người chủ động liên lạc cho anh khi mà anh hết lần này đến lần khác trả lời cộc lốc, xa cách. Với lại đây là chuyện quan trọng, em muốn nói trực tiếp, muốn biết thái độ của anh. Còn nữa, anh đừng quên anh đã từng tàn nhẫn nói với em thế nào, anh bảo nếu em mang thai con của anh, anh sẽ…
Tôi không dám nhắc lại những lời đau lòng đó nên bỏ lửng câu nói. Quân hiểu ý tôi, anh kéo tôi ngồi xuống giường, nhỏ giọng bảo:
- Ngày trước tức giận thì anh nói vậy thôi chứ kể cả lúc đó em có mang thai thật anh cũng chẳng nỡ động đến con. Cùng lắm là mặt lạnh mày nhẹ với em, thờ ơ không để ý đến con thôi, chứ anh không ác như lời anh nói đâu. Hơn nữa thời gian qua anh rất cưng em mà, chẳng lẽ em không tin những hành động đó là thật lòng, vẫn sợ sao?
- Ừ. Ai biết được lòng dạ anh, lại có chị bên cạnh anh nữa. Lỡ anh cho rằng đứa bé cản trở hạnh phúc của anh, anh bắt em phá thai thì sao?
- Không bao giờ có chuyện đó.
- Chẳng có gì là không thể, giống như việc chúng ta yêu nhau. Chẳng phải đã từng ghét nhau, hận nhau sao, nhưng cuối cùng lại dành tình cảm cho đối phương đấy thôi.
Quân nắm chặt tay tôi dùng ngữ điệu chân thành và hối lỗi:
- Khiết Đan, anh biết mình đã từng có những lời lẽ không hay khiến em tổn thương, nhưng đó đều là chuyện của quá khứ, anh luôn biết mình sai và thay đổi từng ngày để bù đắp cho em. Chúng ta đừng nhắc lại chuyện cũ nữa được không? Nếu em còn để bụng những lời đó thì cứ giận anh, đánh anh đi, nhưng xin em đừng rời xa anh, anh không muốn bỏ lỡ em một lần nào nữa.
Bỏ lỡ tôi lần nữa là sao? Tôi không hiểu ý anh cho lắm, cơ mà lúc đó cũng chẳng thắc mắc gì, chỉ bảo:
- Em cũng có lỗi với anh mà, nên những chuyện cũ em đều xí xóa hết. Em chỉ không thích anh lớn tiếng, nặng lời với em. Nếu em sai, anh có thể nói nhỏ nhẹ cho em biết, đừng có nói lớn như vừa rồi. Em đâu phải người cố chấp không biết phải trái đúng sai cơ chứ.
- Ừ, em không cố chấp, em chỉ cứng đầu.
- Em đang nghiêm túc đó.
- Ừ. Anh cũng nghiêm túc mà, nhưng em thật sự rất cứng đầu.
- Anh…
Quân kéo tôi ôm vào lòng rất lâu, cằm anh tựa lên trán tôi, mãi sau mới thủ thỉ:
- Haizz… Chúng ta không nói nữa, mình làm việc khác đi em.
- Việc gì chứ?
Tôi nghi hoặc hỏi Quân, ai dè anh cười khúc khích đầy thích thú:
- Làm chuyện ban nãy còn giang dở để bồi đắp tình cảm của chúng ta.
- Ơ…
Vừa nói dứt câu Quân liền ôm tôi cùng ngã ra giường, sau đó hôn lên môi tôi. Nụ hôn của anh cẩn thận lướt qua cánh môi tôi, sau đó dùng lưỡi tách miệng tôi ra, đưa lưỡi vào trong cuộn lấy lưỡi tôi dây dưa kịch liệt. Khi tay anh chuẩn bị cởi bỏ quần áo trên người tôi, một lần nữa tôi giữ anh lại:
- Em đang mang thai mà, còn chưa đi khám xem em bé thế nào, vì… em vẫn luôn uống thuốc tránh thai hàng ngày. Em sợ ảnh hưởng đến con.
Quân trấn an tôi một cách đầy chắc chắn:
- Con sẽ tuyệt đối khỏe mạnh, em đừng lo. Thuốc em uống không ảnh hưởng gì đến con đâu.
- Sao… sao anh biết?
- Anh đoán vậy.
- Ơ…
Quân cúi đầu mang theo nụ hôn nóng bỏng phủ lên môi tôi, nuốt hết những lời tôi định nói vào trong. Nụ hôn của anh dần khiến tôi lạc lối, vòng tay ôm lấy cổ anh. Bàn tay Quân chậm rãi mơn trớn khắp thân thể tôi, sau đó cởi bỏ quần áo của cả hai. Anh hôn môi tôi, hôn lên tóc, hôn trán, hôn lên cổ, cắn nhẹ vào vành tai mẫn cảm của tôi rồi dịch dần xuống dưới, hôn lên phần ngực nở rộ của tôi, một bên được tay anh xoa nắn nhào nặn một bên anh dùng môi ngậm lấy, không ngừng hôn, không ngừng mυ"ŧ mạnh, mát xa kí©h thí©ɧ tôi.
Miệng anh rời khỏi ngực thong dong chậm rãi hôn xuống bụng vẫn còn phẳng lì của tôi, tiếp tục xuống dưới. Chưa kịp để tôi hình dùng ra anh định làm gì thì Quân đã vùi đầu vào giữa hai chân tôi, tôi giật mình lùi về phía sau vì không nghĩ Quân sẽ hôn nơi đó, nhưng anh không cho tôi cơ hội né tránh mà đã giữ chặt tôi.
Giọng tôi hơi lạc đi:
- Đừng mà, bẩn đấy.
- Không bẩn. Em nằm yên đi.
- Nhưng…
Tôi chưa nói hết thì lưỡi anh đã chạm đến nơi mềm mại dưới bụng tôi, quét một đường khiến kɧoáı ©ảʍ trong tôi nổi lên, cả người lập tức cứng đờ vì sung sướиɠ. Cảm giác đê mê kí©h thí©ɧ làm tôi không thể chịu nổi, miệng bật ra một tiếng rêи ɾỉ đầy ái muội:
- Quân… đừng…
Anh không trả lời, môi vẫn không ngừng hôn lên khiến tôi cảm thấy như sắp phát điên. Lưỡi anh mềm mềm ướt ướt lướt qua từng điểm nhạy cảm trào dâng khát khao của tôi, làm tôi say mê đến tê dại.
Cảm giác vừa được kí©h thí©ɧ vừa được mân mê làm tôi không sao thở nổi, đầu óc lúc này cũng trở mơ hồ chẳng thể nghĩ ngợi được gì, chỉ biết ghì chặt Quân hưởng thụ cảm giác anh đang mang đến cho tôi.
Tôi nuốt khan một ngụm nước bọt, lúc ấy đã muốn sắp phát điện lên rồi cảm giác giống như sắp nổ tung, từng sợi thần kinh trên người bỗng nhiên căng lên. Hai mắt tôi dại đi, miệng rêи ɾỉ không ngừng gọi tên anh. Khi lửa dục thiêu đốt chút lý trí còn sót lại, tôi không thể kiềm nén được nữa vội kéo anh lên, nhỏ giọng nài nỉ:
- Em… em không chịu được nữa…
Quân ngồi thằng dậy nhìn tôi mỉm cười, sau đó giữ chặt eo tôi, hít sâu một hơi rồi từ từ tiến vào từng chút một. Cảm giác trống rỗng bỗng chốc được lấp đày khiến tôi sung sướиɠ đến mức suýt nữa thì hét lên, tôi ôm chặt eo anh, miệng bật ra mấy tiếng rên dứt quãng:
- A… Quân…
- …
- Ưm… ư…
Âm thanh từ cổ họng tôi phát ra càng thêm kí©h thí©ɧ Quân, anh ấn hông vào sâu trong tôi, đem sự mạnh mẽ và quyết liệt chôn sâu vào cơ thể tôi. Lưng anh bắt đầu vận động, mỗi lần cảm nhận được sự va chạm ở bên dưới là mỗi lần cảm thấy đê mê, khoái lạc không thể nào diễn tả thành lời.
Tâm tư tôi trào dâng một cảm giác lâng lâng khó tả. Dường như tất cả các cảm xúc trong nháy mắt đều ngưng tụ rồi cứ thế không ngừng dâng lên trong lòng tôi. Từng đợt va chạm mỗi lúc thêm kịch liệt, cảm giác kí©ɧ ŧìиɧ trong lòng tôi như những con sóng liên tục dâng trào. Kɧoáı ©ảʍ liên tiếp kéo tới, hai chúng tôi, ngoại trừ thân thể kết hợp chặt chẽ dính sát vào nhau thì ngay cả linh hồn cũng hòa vào làm một. Quân ra sức vỗ về tôi nhưng lại không có cách nào khống chế được du͙© vọиɠ bản thân, anh như muốn chiếm giữ toàn bộ sự nhiệt tình của tôi.
- Ưm…
Khuôn mặt của tôi hơi ngước lên. Tiếng rêи ɾỉ phát ra từ đôi môi đỏ mọng dần dần cũng hòa nhịp với tần suất ra vào của Quân, các ngón tay chẳng biết từ lúc nào đã bám chặt quanh bờ vai vững chãi ấy. Sự yêu thương hòa quyện vào nhau, nhất là vào lúc này khiến người ta có cảm giác như chìm trong mộng ảo.
Ánh mắt sâu đen của Quân chăm chú nhìn tôi đang thở gấp dưới thân mình, như tỉ mỉ quan sát từng đường nét trên khuôn mặt tôi. Nhịn không được liền nâng cằm tôi lên, khẽ cúi đầu, cất giọng khàn khàn gọi đúng một từ trong tên tôi:
- Khiết Đan…
Tôi khép đôi mắt lại, đôi môi hơi hé mở phát ra những tiếng ngâm nga đặc trưng của mùi vị du͙© vọиɠ. Quân không nhịn được cúi đầu nuốt hết những tiếng rêи ɾỉ của tôi, cùng lúc đó hạ thân đột nhiên tăng nhanh, không ngừng ra vào một cách mạnh mẽ nhưng vẫn giữ an toàn cho tôi.
- Quân… chậm… chậm thôi…
Toàn bộ lý trí đều tiêu tan, chỉ còn dựa vào chút phản ứng bản năng của cơ thể. Tôi nhẹ nhàng đong đưa phần eo nhỏ nhắn của mình như cùng phối hợp với du͙© vọиɠ đang vô cùng cuồng dã của Quân. Nhiệt độ trong cơ thể cả hai không ngừng tăng lên, ý thức của tôi sớm đã bị Quân dẫn dắt bởi từng động tác của anh. Cánh tay tôi hoàn toàn vô lực, khoác lên bờ vai rắn chắc, thân thể vốn đã mềm nhũn giờ lại vặn vẹo không ngừng, mọi đường nét của cơ thể lộ rõ trước mắt anh, đôi chân thon nhỏ bám chặt vào eo Quân không ngừng run rẩy.
Nhìn người đàn ông tôi yêu say mê kịch liệt trên người mình, tôi thỏa mãn mỉm cười, để vật kia đâm vào sâu hơn. Anh chợt chầm chậm vận động, nhấn vào thật sâu rồi rút ra lại nhấn vào. Cứ như thế cho đến một lúc, tôi cảm nhận được tốc độ ra vào lại một lần nữa nhanh hơn, nhanh đến mức phần dưới của mình bắt đầu thấy căng lên, sau đó hai mắt dại đi, kɧoáı ©ảʍ như bùng nổ. Khi sự kí©ɧ ŧìиɧ lên tới đỉnh điểm, Quân thở dốc rồi gầm nhẹ một tiếng, mang toàn bộ dòng khí ấm nóng phóng thẳng vào cơ thể của tôi.
Quân chầm chậm rút khỏi người tôi, anh hôn lên trán lấm tấm mồ hôi của tôi, vén mấy sợi tóc lòa xòa trên mặt:
- Anh có làm em khó chịu chỗ nào không?
Tôi lắc đầu đáp:
- Không ạ.
Quân xoa xoa bụng tôi, ghé sát đầu xuống nói với con:
- Con ở trong bụng mẹ nhớ phải ăn ngủ hấp thụ thật tốt mau mau chào đời, ra chơi với bố mẹ nhé. Giúp bố uốn nắn mẹ con.
- Sao phải uốn nắn em chứ?
- Vì em hư.
- Ơ…
Quân cắn cánh môi tôi, đầu lưỡi bá đạo tiến thẳng vào trong vấn vít. Nụ hôn của anh hệt như con người anh vậy, ngông cuồng, chiếm hữu, dần chuyển thành dây dưa yêu thương. Anh mυ"ŧ nhẹ môi tôi, cuốn lưỡi tôi trêu đùa một lúc mới rời đi, ôm tôi vào lòng.