Chương 3: Ca ca đáng ghét

Nàng từ yêu quý hắn dần dần biến ảm đạm, thậm chí muốn xé rách bộ mặt nạ ôn nhuận như ngọc của nam nhân này.

Nhưng Lục Thanh Hoan cũng biết rằng hắn không phải là con người đơn giản. Bằng không, hắn cũng sẽ không duy trì được sự phát triển của xí nghiệp Phó thị từ năm 18 tuổi, trở thành cổ đông lớn nhất công ty.

Nghe nói Lục Thành năm đó ở rể Phó gia, cho nên không có tư cách gì mà tranh đoạt, tất cả tài sản đều đứng tên con trai cả là Phó Diễn Chi, vì vậy mà tập đoàn Phó thị đều tùy ý hắn điều hành.

Lục Thanh Hoan sớm biết điều này, cho nên trước nay cũng không muốn tranh đoạt cái gì của hắn, nhưng nàng cảm thấy vị ca ca này hình như luôn coi nàng là cái đinh trong mắt, là cái gai trong thịt, sợ nàng đoạt đi những gì hắn có.

Điều này thật đúng là khiến nàng khinh thường, càng khinh thường!

“Lục Thanh Hoan, ngươi mau đi xuống nhanh cho ta!”

Mắt thấy huyệt xử nữ của muội muội cùng cha khác mẹ bị côn ŧᏂịŧ thô dài của chính mình cắm ở dưới thân, toàn bộ khuôn mặt nam nhân đều đen xịt.

Lục Thanh Hoan bị hắn mắng đến sửng sốt, nháy mắt liền bực dọc, “Ta làm sao biết được đó là ngươi, ngươi nghĩ bản thân mình hiếm lạ quá!”

Nàng lập tức muốn từ trên người hắn xuống, lại không ngờ rằng thời điểm sắp rút hai chân ra đau đến run người, mất đà lại ngồi ụp xuống lần nữa.

Lại một lần nữa bị côn ŧᏂịŧ thô dài xỏ xuyên qua trong nháy mắt, Lục Thanh Hoan đau đớn hít ngược một hơi khí lạnh, " Đau..a……”

Phó Diễn Chi vốn đã bị hạ dược, giờ phút này có thể chịu đựng để thanh tỉnh quả thật không dễ dàng gì, mắt thấy tiểu huyệt phấn nộn lại lần nữa bị côn ŧᏂịŧ xỏ xuyên qua, hắn khó nhịn rêи ɾỉ một tiếng.

Thiếu vừa mới hai mươi tuổi, khuôn mặt nhỏ kiều nộn, tinh xảo giờ phút này đã dần dần có tư thái kiều mị của một cô gái trưởng thành, điều này làm yết hầu hắn hơi khẩn trương.

Cặρ √υ" phát dục cực tốt, cực to mà mềm mại, thời điểm nàng ngồi ở trên người hắn còn quơ quơ nhấp nhô, độ cung của vυ" tuyệt đẹp mà mê người.

Đầṳ ѵú phấn nộn càng lộ ra tư vị dâʍ đãиɠ, câu người muốn mυ"ŧ vào một ngụm nếm thử hương vị.

Không nghĩ tới củ cải này khi còn nhỏ còn đi theo sau mông hắn lấy lòng, giờ phút đã lớn lên duyên dáng yêu kiều như vậy .

“Mau... mau đi ra……”

Nàng lay lay vài cái làm hắn sợ không khống chế được chính mình.

Lục Thanh Hoan đang muốn trở mặt, nhưng mắt thấy nam nhân sắc mặt ửng hồng, bộ dáng chịu đựng, nháy mắt liền nổi lên chút tâm tư trêu đùa không muốn côn ŧᏂịŧ rút ra ngoài, ngược lại còn dựa vào ngực hắn, thổi một ngụm khí mát lạnh : “Phó Diễn Chi, có phải ngươi rất muốn thao tiểu huyệt của ta đúng không?”