"Tôi làm sao có thể dùng điểm tích lũy của em đây?"
Một chút tiếc nuối còn sót lại trong lòng Hệ thống cũng bay mất, nó tiến lại gần ký chủ của nó một chút, thân hình tròn trịa xoay xung quanh nàng, bề ngoài trơn nhẵn như một quả trứng: "Ký chủ dùng điểm của em, chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa* a."
*Thiên kinh địa nghĩa: lẽ tự nhiên, vốn nên như vậy.
Dù sao thì đây cũng đều là điểm tích lũy nó kiếm được, cho ký chủ của nó xài thì có làm sao.
Cố Cẩn Ca nhìn quả trứng tròn trịa, tựa hồ có thể thấy được biểu cảm kiêu ngạo của Hệ thống, nàng chậm rãi mỉm cười, bên má hiện lên hai má lúm đồng tiền.
"Cảm ơn em, hệ thống, em đối với tôi thật tốt."
Hệ thống đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng, nó ở trên không trung xoay không biết bao nhiêu vòng, ngay cả mã số cũng đều đang nhảy múa.
Trách không được những người đàn ông loài người xưa kia đều muốn phong hỏa hí chư hầu*, thì ra chỉ cần có thể chiếm được một nụ cười của mỹ nhân, thì làm cái gì đều thấy đáng.
*Phong hỏa hí chư hầu: câu chuyện này khá nổi tiếng trong lịch sử TQ, nhưng trích ra nó dài lắm, mọi người muốn tìm hiểu thêm thì có thể xem trên gg nha, nói chung vì một nụ cười của mỹ nhân mà không tiếc đánh đổi nhiều thứ, đây cũng là một trong số những điển tích nổi tiếng nhất về "mối họa hồng nhan".
"Hệ thống, em có tên không?"
Cố Cẩn Ca đưa tay ra hiệu, ý bảo nó lại gần nàng.
Nhưng Hệ thống nhất thời ngừng lại, nó rất muốn tới gần ký chủ, nhưng lại không muốn trả lời câu hỏi của nàng.
Có điều Cố Cẩn Ca cũng không mất kiên nhẫn, nàng nhẫn nại đợi Hệ thống lại gần, chờ câu trả lời của nó.
Hệ thống nhìn vẻ mong đợi của nàng, cuối cùng vẫn lủi thủi tới gần, thanh âm rất nhỏ: "Người chế tạo em nói, em lớn lên giống như quả trứng, cho nên đặt tên cho em là..."
Cố Cẩn Ca đúng lúc đó lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ, nàng khẽ chạm ngón tay lên đầu quả trứng của Hệ thống, xúc cảm rất mềm, khiến nàng muốn chọc một cái.
Vỏ trứng màu trắng của Hệ thống nhanh chóng chuyển sang màu hồng nhạt, a a a ký chủ đang sờ đỉnh đầu của nó...
"Tên, tên của em là... một quả trứng."
Cố Cẩn Ca sửng sốt một chút, sau đó nhịn không được mà bật cười, trong mắt nàng tràn ngập dịu dàng, ánh mắt giống như hình trăng lưỡi liềm cong cong.
"Thật đáng yêu."
Nếu như là người khác sau khi nghe thấy tên của nó lại cười, nó nhất định sẽ tức giận vô cùng, thậm chí là không thèm nhìn mặt đối phương nữa, nhưng chính là ký chủ của nó hiện tại thì nó chỉ cảm thấy thẹn thùng...
Ký chủ đang khen nó đáng yêu a~
"Vậy sau này, tôi gọi em là Viên Viên nhé?"
Hệ thống lần đầu tiên cảm thấy tên của nó thì ra dễ nghe đến như vậy, nó dùng thân hình tròn trịa của mình cọ đầu lên ngón tay của Cố Cẩn Ca: "Vậy em cũng gọi chị là Cẩn Cẩn có được không?"
Cố Cẩn Ca nhu hòa cười: "Được."
Nàng lại chạm tay lên Hệ thống vài lần, thanh âm dịu dàng: "Viên Viên, chị ở thế giới này, người duy nhất có thể dựa vào, cũng chỉ có em."
Hệ thống cảm thấy trách nhiệm nó rất lớn, mong muốn bảo vệ trong lòng càng ngày càng mãnh liệt: "Em sẽ bảo vệ Cẩn Cẩn thật tốt!"
Cố Cẩn Ca mỉm cười gật đầu: "Chị tin em."
Hệ thống của nàng thật sự rất đơn thuần, nói vài câu đã tin tưởng nàng.
Còn vô cùng đáng yêu.
Sáng hôm sau, sắc mặt của Cố Cẩn Ca đã khôi phục lại trạng thái bình thường, hai gò má hồng hào yêu kiều. Nhìn nàng bây giờ, ai mà có thể tưởng tượng được đêm hôm qua nàng đã yếu ớt đến mức nào.