Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 46: Lại gặp người mạnh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vì sao trong nhà



lại có thứ này đây? Ký ức khi còn sống chắp vá

không

liền mạch

thật

sự

là phiền toái.

Lúc ra khỏi thị trấn, bọn họ còn đυ.ng phải loại phiền toái khác. Có hai con Zombie

đang

tấn công

một

nam

một

nữ.

Đứa bé nam



ràng còn

nhỏ

hơn



gái

kia, nhưng mà bé trai vẫn thủy chung dắt lấy tay



ấy chạy. Lúc có Zombie công kích bọn họ, bé trai vẫn luôn ngăn cản ở phía trước.

Gặp được loại

sự

tình này, Lệ Sâm

không

thể nào mặc kệ vì vậy

anh

dừng xe lại cùng Nam Ca

nói: "Tôi

đi

xem

một

chút."

Tổng cộng vây quanh hai người chỉ có vài con Zombie, Lệ Sâm vài động tác

đã

giải quyết xong. Lại nhìn

một

nam

một

nữ ngồi dưới đất đều bị dọa đến ngốc rồi.

Vừa rồi hơi xa cho nên

không

thấy



ràng, bây giờ xem xét lại mới phát

hiện

hai người bọn họ có nhiều nét giống nhau.

Người chị trông tầm hơn hai mươi, còn tuổi bé trai cùng tóc đỏ bên ngoài thị trấn

không

chênh lệch lắm nhưng mà trang phục bình thường hơn nhiều, vẻ mặt cũng

không

lưu manh như tóc đỏ.

"Hai người là... Chị em?" Lệ Sâm nhàn nhạt hỏi bọn họ

một

câu, còn định hỏi

một

chút

hiện

tại hai người sống ở chỗ nào. Có cần

anh

đưa qua hay

không.

Ai biết bé trai kia chỉ đề phòng nhìn

anh

một

cái, kéo chị của cậu bé đứng lên bỏ chạy.

Lệ Sâm đứng tại chỗ nửa ngày mới xác định, hai đứa bé mà mình vừa mới cứu kia

một

câu cũng

không

nói

đã

bỏ chạy.

Nam Ca ngồi trong xe vẫn luôn nhìn về đây,



nghe được xa hơn so với trước nên khi nhìn thấy Lệ Sâm

đi

về, vẻ mặt như ăn phải quả đắng liền phì

một

tiếng. Nhịn

không

được bật cười: "Muốn làm người tốt sao? Để tôi

nói

thì

nên để Zombie đem bọn họ cắn chết,

nói

không

chừng tôi còn có thể

đi

theo ăn vài miếng."

Lệ Sâm chọc chọc đầu

cô, sức lực có chút lớn. Nam Ca liền ngửa ra sau vài cái, sau đó



nhìn thấy Lệ Sâm bất đắc dĩ

nói: "Ăn ăn ăn,



chỉ biết ăn thôi."

Sau khi

nói

xong, còn ý tứ sâu xa nhìn nhìn thanh đao của

cô.

Nam Ca lập tức đẩy

anh

ra xa

một

chút. Nhìn cái gì vậy, nhanh lái xe của

anh

đi!

Việc hai chị em kia, Lệ Sâm cũng

không

để trong lòng. Coi như là biết



kết quả

sẽ

như vậy

thì

anh

cũng

sẽ

ra tay.

Nam Ca ngồi ở

trên

xe, đầu tiên là quan sát tình huống phụ cận

một

cái. Lập tức nghi ngờ hỏi: "Đây

không

phải là đường ban đầu chúng ta đến mà."

"Những người kia khẳng định

đang

ở bên ngoài trấn thiết kế bẫy rập chờ chúng ta nhảy vào. chúng ta nên đổi đường

đi." Lệ Sâm

thật

sự



không

muốn cùng

một

đám choai choai ra tay, nhưng nếu mà bọn họ

thật

sự

đem mình cùng Nam Ca bức đến cuối đường

thì

Nam Ca cũng

sẽ

động thủ.



ấy cùng mình

không

gióng nhau.

một

con Zombie cả ngày chỉ biết ăn, cùng



nói

đạo lý gì cũng

nói

không

thông.

Lệ Sâm có hơi chút vô lực,

anh

cảm giác lúc trước mình giáo dục cùng cải tạo Nam Ca đều vô dụng.

Nam Ca cũng

không

hiểu tâm tư Lệ Sâm,



chỉ có chút tiếc nuối hướng cổng thị trấn nhìn thoáng qua. Vốn

đang

chuẩn bị thu hoạch vài mạng người, bây giờ tốt lắm, đều ngâm nước cả.

Lựa chọn đường

một

lần nữa cũng

không

tốt hơn, Lệ Sâm xe cũng lái rất chậm. Tuy nhiên ngoài dự liệu của họ là lần này vậy mà lại chạy đến

một

khu dân cư.

Sau đại tai họa đó, những người trong thị trấn còn sống sót lại

một

lần nữa tụ tập ở chỗ này.

Bên trong này



ràng

đã

có rất nhiều người, Nam Ca cũng trở nên kích động.

Mặc dù gϊếŧ

không

được mấy con cá

nhỏ

ở cổng trấn, nhưng mà lúc này



lại có được toàn bộ biển rộng nha!

Lệ Sâm chỉ dựa vào kinh nghiệm, cảm thấy có thể

đi

ra thị trấn bằng cách này.

không

ngờ tới

đi

một

vòng vào luôn khu dân cư của người ta.

Trấn

nhỏ

này có tính bài ngoại như thế...

anh

mơ hồ phát giác, có khả năng hôm nay bọn họ

không

rời

đi

được.

Quả nhiên, chiếc xe thiết giáp lái vào đây liền lập tức hấp dẫn tất cả mọi người chú ý. Bọn họ ào ào dừng việc trong tay, mặtkhông

thay đổi nhìn xe Lệ Sâm.

Nam Ca nằm sấp ở

trên

cửa kính xe nhìn ra phía ngoài, cân nhắc nên ăn cái nào

thì

tốt, sờ sờ túi, ừm, dao giải phẫu vẫn còn ở đây.

Tuy nhiên



quan sát trong chốc lát, lại quay đầu cùng Lệ Sâm

nói: "Tôi như thế nào cũng cảm thấy vẻ mặt đám người này đều

không

phong phú bằng

một

con Zombie như tôi?"

Lệ Sâm cũng cảm giác được

không

khí trong này

không

giống nhau.

không

đợi mở

đi

ra, quả nhiên

đã

có người vây quanh lại đây.

Người sống sót trong trấn

không

ít, nhìn

một

cách giản lược có tới mấy trăm. So với trước đây hai người đến thôn mỏ đá

nhỏnhiều người hơn nhiều.

Tuy nhiên mấy ngìn người trong thị trấn, chỉ còn lại mấy trăm người như thế... Lệ Sâm ở trong lòng thở dài.

Hơn nữa mấy căn nhà

nhỏ

bé ở đây, tổng cộng cũng có vài chục cái phòng ở. Có ít người



ràng cũng

không

thể ở trong nhà.

Bởi vì xe bị vây lại, Lệ Sâm đành phải dừng xe trước.

Nam Ca hơi sốt ruột nhìn Lệ Sâm nghĩ thầm,

anh

như thế nào lại

không

đâm qua đây?

Lúc trước đặt chân ở mỏ đá, là do Nam Ca phát giác đám Trương Vĩ

không

có ác ý cho nên khống chế chính mình

khôngcùng nhóm

anh

ta động thủ. Lúc bị loài người vây quanh mới có thể nôn nóng như thế.

Nhưng mà bây giờ

không

giống nhau nha, người

trên

trấn này khẳng định là muốn gϊếŧ hai người!

Vì vậy Nam Ca chờ xe ngừng lại, trước tiên xuống xe.

hiện

giờ

trên

gò má



chỉ có chỗ gần thái dương mới có thi bớt, sắc xanh cũng tiêu tán

không

sai biệt lắm. chỉ là sắc mặtkhông

tốt lắm, vẫn như cũ trắng bệch.

Nam Ca cũng

không

quan tâm, chỉ đứng ở cửa xe nhìn đám người này hỏi

một

câu: "Các người muốn làm cái gì?"

Đám người này ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Cuối cùng vẫn là

một

người đàn ông hơi to con mở miệng: "Hai người là chỗ khác tới

đi? Có phải từ bên trong trấn cầm vật tư hay

không?"

Nam Ca nếu

đã

xuống xe, Lệ Sâm cũng

không

ở trong xe giữ lại làm gì. Cho nên xuống xe sau

cô, vòng lại đây đứng gần Nam Ca.

một

người cao lớn tuấn lãng,

một

người

nhỏ

bé khéo léo, xem

nhẹ

thân phận Nam Ca là Zombie

thì

trông hai người còn rất xứng đôi.

Nam Ca

một

chút cũng

không

sợ bọn họ, nhíu mày vừa định thừa nhận. Lệ Sâm lại mở miệng: "không

có, chúng tôi chỉ

đingang qua. Bên trong thị trấn có quá nhiều Zombie, chúng tôi

không

thể nào ra tay."

Mấy người này

không

nghĩ tới Lệ Sâm có thể trợn tròn mắt

nói

lời bịa đặt, vài người liếc mắt nhìn nhau liền

đi

lên phía trướcmột

bước.

"Sao nào?" Lệ Sâm sải bước ngăn cản trước mặt Nam Ca: "Các người còn muốn động thủ sao?"

Chỉ là vài viên tinh hạch, lại khiến sắc mặt tím xanh của Nam Ca tiêu tán. Lúc Lệ Sâm mới vừa thấy ngũ quan của



cũng hơi kinh diễm

một

chút.

Lớn lên thành dạng này, may mắn là biến thành Zombie, nếu

không

không

biết ở tận thế

sẽ

ăn bao nhiêu khổ đây.

hiện

giờ những người đàn ông này



ràng

không

có ý tốt. Dù Lệ Sâm

không

muốn động thủ

thì

cũng

không

phải do

anhquyết định.

không

đợi mấy người này

nói

chuyện

đã

nghe đến

một

giọng đàn ông bén nhọn vang lên: "Các người sao có thể đối xử với khách như thế?"

Những người đàn ông này vừa nghe xong, phần phật

một

cái liền tản ra. Sau đó tất cả mọi người đối với chủ nhân của

âmthanh kia cúi người chào: "Thành ca!"

Nam Ca đứng ở sau lưng Lệ Sâm, chớp chớp con mắt. Hơi thở xã hội đen quỷ dị này là thế nào đây (⊙v⊙)

không

có người nào cho



đáp án, Nam Ca liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Người đàn ông đối diện, tướng mạo so với Lệ Sâm kém quá nhiều, lại càng

không

cần phải

nói

đến khí độ.

Tuổi

anh

ta khoảng chừng hai mươi lăm,

một

trái

một

phải còn

đi

theo hai



gái

trẻ xinh đẹp.

một

gã đàn ông toàn thân

âm

khí này lẽ nào chính là Thành ca trong miệng bọn họ?

Tính tình Lệ Sâm nhẫn nại, nhưng mà

âm

thanh cũng rất lạnh: "anh

là lãnh đạo của thôn trấn này?"

"Người lãnh đạo?"

âm

thanh bén nhọn lại vang lên: "Ha ha, cách xưng hô này tôi thích!"

nói

đến đây, mắt phượng Lệ Sâm cũng là kiểu hẹp dài nhưng mà nhìn thế nào cũng tĩnh mịch thần bí. Thành ca đối diện, đôi mắt dài

nhỏ

nhìn thế nào cũng rất bỉ ổi.

Nam Ca ở trong lòng bày tỏ khinh bỉ

anh

ta đồng thời còn kéo kéo tay áo Lệ Sâm.

Cái gã đàn ông này so với đám tóc đỏ lợi hại hơn nhiều.



còn

đang

nghĩ ngợi đâu, tóc đỏ liền mang

một

đội người xuất

hiện. Nhìn thấy Lệ Sâm còn vênh váo tự đắc: "thật

không

có nghĩ đến các người còn có thể từ bên trong trấn sống sót

đi

ra mà lại

không

sợ chết lựa chọn

một

con đường như vậy! Nếu làanh

thức thời

thì

đem xe để lại, đừng để cho Thành ca của chúng tôi phải

nói

lại lần thứ hai!"

Lúc

nói

chuyện, tóc đỏ còn hướng tới Nam Ca đứng bên cạnh nhìn thoáng qua. Chỉ liếc mắt

một

cái, ánh mắt cậu ta liền thẳng tắp.

Đây là



gái

sáng nay

đi

theo bên cạnh Lệ Sâm sao? Lúc đây

không

có nhìn kỹ,



ta vậy mà lại xinh đẹp như thế?

Lý Tình cũng

đi

theo tóc đỏ cùng

đi

đến nên biết, bọn họ ở cổng thị trấn chờ lâu như vậy nhưng lại chụp hụt, tâm tình đặc biệt tức giận!

hiện

giờ lại phát

hiện

đứa con

gái

bên cạnh Lệ Sâm xinh đẹp như thế. Lý Tình lại càng tức mà

không

biết

nói

sao. Nhưng màcô

nàng vừa ý người đàn ông này, nhìn



gái

kia sợ hãi rụt rè, bộ dáng khắp nơi đều muốn người bảo vệ, Lệ Sâm mang theocô

ta làm cái gì?

"Cậu muốn xe của tôi, cái này chỉ sợ

không

thể đáp ứng." Lệ Sâm cũng là người có tính tình. Trước tận thế,

trên

tay

anh

cókhông

ít mạng người, còn có thể sợ hãi trận chiến này sao?

Ai biết

không

đợi tóc đỏ

nói

tiếp, Thành ca liền

âm

lãnh

nói: "Mã Hứng Siêu, khách đến thị trấn, cậu như thế nào lại

khôngcùng tôi

nói?"

nói

xong liền thấy Mã Hứng Siêu vậy mà mãnh liệt quỳ gối xuống đất!

thật

sự



không

hề có dấu hiệu liền quỳ xuống! Nam Ca nhìn thấy giật mình trợn trắng mắt.

Lẽ nào Thành ca này là người có dị năng hệ tinh thần?

Mã Hứng Siêu



ràng là rất khó chịu,

trên

trán

không

ngừng đổ mồ hôi lạnh.

nói

chuyện cũng lắp bắp,

một

bộ dáng sợ bị gϊếŧ chết: "Thành... Thành ca, chúng em chỉ là ở cổn thị trấn phát

hiện

bọn họ... Vốn muốn bắt bọn họ đến hiếu kính

anh

... Thành ca...

anh

tha cho em..."

Ánh mắt Nam Ca thay đổi liên tục.

không

trách được Lệ Sâm

không

muốn ra tay với đám người tóc đỏ, nhìn bộ dáng bất lực kia. Lệ Sâm nếu là ra tay, như thế nào cũng thấy bắt nạt kẻ yếu.

thật

sự

là kẻ địch quá yếu, điểm yếu quá nhiều. Nam Ca cũng

không

biết từ chỗ nào hăng hái bình luận trong lòng.

Thành ca từ từ hướng tới bên cạnh tóc đỏ

đi

hai bước, lúc này Nam Ca mới phát

hiện. Cơ hồ là mỗi lần

anh

ta di động

mộtcái, đầu gối tóc đỏ liền lún xuống đất

một

phần.

không

lâu sau, Nam Ca còn nghe được

âm

thanh xương vỡ vụn!

Đây

không

phải là hệ tinh thần!



mãnh liệt hướng tới chỗ Lệ Sâm nhìn lại, thấy Lệ Sâm gật đầu.

Đây là dị năng hệ lực lượng, hơn nữa nhìn bộ dáng Thành ca, hẳn là có thể lợi dụng trọng lực!

Trong khoảng thời gian ngắn, Nam Ca

thật

sự



không



ràng lắm ý tưởng của người trong trấn này, đều lợi hại như vậy.

đigϊếŧ vài con Zombie

không

tốt sao? Tại sao phải ở bên trong căn nhà

nhỏ

bé này, bắt nạt đồng loại của mình đây?

Mặc dù



biến thành Zombie nhưng mà

đã

gặp chuyện như vậy

không

ít nha!

Mắt thấy xương cốt của tóc đỏ sắp bị Thành ca đè vỡ, đột nhiên có mấy người dắt hai người

đi

tới.

"Thành ca! Lại là hai chị em đáng chết này, chúng tôi phát

hiện

bọn họ trộm vật tư của chúng ta!

anh

nói

nên xử trí như thế nào!"

nói

xong liền đem hai chị em kia ném xuống cạnh Thành ca.
« Chương TrướcChương Tiếp »