- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Mạt Thế
- Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
- Chương 171: Dụ cô ấy đến đây
Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Chương 171: Dụ cô ấy đến đây
Nam Ca nhắm mắt lại, còn khẽ cười.
Giống như là muốn trừng phạt
cô
không
chuyên tâm, Lệ Sâm hôn môi tăng thêm lực đạo cường ngạnh. Mà bàn tay
nhỏ
bé của Nam Ca lại từ từ vạch đến lưng
anh, còn cách quần áo, từng cái dùng đầu ngón tay cảm thụ thân thể tinh tráng của người phía
trên.
Kết hôn
một
năm, ở
trên
loại
sự
tình này bọn họ thủy chung hài hòa cực kỳ.
Nhất là vừa nãy, Nam Ca
rõ
ràng chính là "Đói ", dù sao đối với
cô
mànói,
cô
đã
tìm được thứ so với máu càng làm cho bản thân thích hơn rồi.
Lau súng cướp cò chỉ cần
một
cái nháy mắt, tay Lệ Sâm đưa vào trong quần áo Nam Ca, dùng sức vân vê xoa bóp. Nam Ca cũng có chút ý loạn tình mê, bản thân cũng
đã
rất nhanh trầm luân. Trong căn cứ cókhông
ít người
đã
đứng dậy.
Vừa nghĩ tới bọn họ còn ở bên ngoài, Nam Ca thanh tỉnh
một
chút, đẩy Lệ Sâm ra.
Lệ Sâm
một
bộ thỉnh cầu bất mãn nhìn Nam Ca, đôi mắt sắc bén đều ánh lên sắc lục sâu kín.
Nam Ca khụ hai tiếng, đỏ mặt
nói: "Coi chừng có người lại gần..."
Lệ Sâm nhìn Nam Ca trước mặt quần áo
không
ngay ngắn lộ ra xuân quang, hầu kết
anh
động động, cuối cùng vẫn nhắm mắt lại.
đi
ra ngoài chính là điểm này
không
tốt.
anh
muốn ôm vợ mình
một
chút còn phải xem thời cơ.
Thời điểm giúp Nam Ca sửa sang lại quần áo, Lệ Sâm còn thở dài: "Cứ thế này mãi,
anh
rất dễ dàng bị bệnh em có biết
không?"
Nam Ca tinh khiết liếc
anh
một
cái, giả vờ như
không
hiểu
anh
đangnói
cái gì.
anh
đột nhiên nắm tay Nam Ca đặt lên
một
chỗ khó
nói
kia.
Nam Ca giống như là bị điện giật, vội vàng rút tay mình ra, còn xấu hổ gắt
nhẹ: "anh
giở trò lưu manh."
Lệ Sâm xoa
nhẹ
đầu
cô
hai cái, ha ha cười. Còn nâng mặt
cô
lên hônmột
chút: "Nam Tiểu Ca."
anh
nghiêm túc lại thâm tình hỏi: "Chờ trở về căn cứ, để cho Diệp Thiệu kiểm tra thân thể em
một
chút
đi."
"Hả?" Nam Ca
không
hiểu
anh
vì sao lại nhắc tới chuyện này.
Lệ Sâm giống như là nghĩ tới điều gì đó, vẻ mặt so với vừa nãy càng nhu hòa hơn.
anh
nhẹ
nhàng ôm Nam Ca vào trong ngực, cảm thụ cảm giác hai thân thể khảm vào nhau vô cùng kỳ diệu: "Nếu như, nếu như có thể, hãy vì
anh
sinh đứa bé nhé."
Nam Ca sửng sốt,
cô
không
nghĩ tới Lệ Sâm thế nhưng
sẽ
nhắc tới vấn đề này với
cô.
Lệ Sâm cũng
không
có
nói
thêm nữa,
anh
mở cửa xe ra ý bảo Nam Cađi
ra bên ngoài hít thở
không
khí. Về phần
anh... Vấn đề sinh lý còn chưa có giải quyết xong đâu.
Nam Ca
không
muốn nhìn
anh
lại giở trò lưu manh, sau khi xuống xe liền lập tức rời khỏi chỗ này. Tuy nhiên coi như là
cô
đi
xa hơn nữa, bởi vì thính giác nhạy cảm, Lệ Sâm
nói
cái gì
thì
cô
vẫn biết
rõ.
Vì vậy thời điểm có người
đi
qua bên cạnh Nam Ca liền phát
hiện
mặtcô
đỏ bừng bừng, còn lẩm bẩm: "Nhắc tới tên em làm cái gì chứ..."
Đoàn xe muốn nửa giờ sau hành động, Nam Ca cũng
không
đói bụng liền chậm chạp tản bộ.
cô
còn nhớ đến đứa trẻ nhièn thấy ở mỏ đá trước kia. Khi đó
cô
một
lòng chỉ có máu, đối với trẻ con xác thựckhông
có chấp niệm gì quá lớn. Nhưng mà sau khi nghe Lệ Sâm đề nghị,
cô
chợt bắt đầu ảo tưởng đứa bé của mình cùng Lệ Sâm
sẽ
là bộ dáng gì.
Đứa bé
sẽ
có khuôn mặt giống Lệ Sâm, lúc
không
cười là
một
núi băngnhỏ, lúc cười rộ lên lại giống như gió xuân phơi phới. Bé
sẽ
cường đại giống Lệ Sâm,
sẽ
rất khí phách. Quan trọng nhất là bé cũng
sẽ
yêumình giống Lệ Sâm.
Suy nghĩ dần dần bay xa. Ký ức về cha ruột
thật
ít đến thương cảm. Hình như là từ khi ông ấy tự giúp mình tiêm thuốc vào liền triệt để biến mất. Nam Ca nghĩ đến kết cục cuối cùng của mẹ đẻ, mặc dùkhông
muốn thừa nhận nhưng chỉ sợ cha ruột của
cô
đã
không
còn ởtrên
đời này nữa rồi.
Ký ức về cha nuôi lại có rất nhiều. Lúc ông còn trẻ từng kết hôn nhưng lại
không
có con, về sau vợ ông lại ra
đi
ngoài ý muốn.
Lúc nhặt được Nam Ca, ông ấy
thật
sự
coi Nam Ca trở thành con
gáiruột mà nuôi dưỡng. Cho dù ông ấy
không
giống như cha ruột có học phú như vậy nhưng mà ở khoản ăn mặc, từ trước đến giờ ông đềukhông
có khắt khe Nam Ca.
Về sau để Nam Ca học y cũng là chi tiêu rất lớn. Nam Ca
thật
sâu cảm kích, lấy thành tích tốt nhất khóa tốt nghiệp ở đại học y khoa.
Còn chưa kịp báo đáp Nam Chí Thành
thật
tốt liền tách ra.
Trong trí nhớ, cảnh tượng Nam Chí Thành mua đường cho tiểu tiểu Nam Ca, mang về nhiều món đồ chơi cùng quần áo xinh đẹp còn
rõmồn
một
trước mắt. Ông ấy dạy bảo, trước kia
không
thích nghe, bây giờ lại hoài niệm như thế.
cô
biến thành Zombie từ lúc
không
có tình cảm của nhân loại đến lúc tình cảm dần dần phong phú, từ thời điểm vừa mới chết áy náy đối với Nam Chí Thành lại đến bây giờ tưởng niệm. Giống như là
đi
qua toàn bộ
một
lượt luân hồi vậy.
cô
nhìn về phía bầu trời, ở trong lòng mặc niệm nhất định
sẽ
tìm được cha nuôi.
Mà thôi, sau này
cô
cùng Lệ Sâm cũng
sẽ
có đứa bé cùng mình.
cô
sẽgiống như Nam Chí Thành,
yêu
thương đứa bé.
"Nam Ca, sớm." Sau lưng truyền đến giọng
nói
của Athur. Nam Ca đem tất cả tâm tình đều thu vào, quay đầu nhìn về phía Athur. Đối với mỹ nhân lạnh lùng này, Athur còn
thật
sự
tốt tính hiếm thấy.
anh
ta vốn chính là người đàn ông rất có mị lực, chỉ là ở trước mặt Nam Cakhông
có tác dụng mà thôi.
Thấy Nam Ca
không
có ý tứ gì thân cận, Athur
nhẹ
giọng hỏi: "Nghenói
cô
cùng Lệ Sâm
đã
kết hôn được
một
năm?"
Nam Ca cảnh giác nhìn Athur, người đàn ông này muốn làm cái gì?không
phải là muốn đoạt Lệ Sâm cùng mình chứ?
Bởi vì vẻ mặt
cô
vẫn "Chính trực" như vậy, Athur
không
biết
rõ
cô
đangsuy nghĩ gì, nếu
không
anh
ta
sẽ
hộc máu mất.
đi
lên phía trước hai bước, Nam Ca thoáng nhíu mày, Athur liền ngừng lại. Xem ra đây là khoảng cách an toàn của Nam Ca. "cô
đối với chuyện của Lệ Sâm hiểu
rõ
bao nhiêu?" Athur hỏi.
Nam Ca suy nghĩ
một
chút,
nói: "không
biết."
Chuyện lúc trước Lệ Sâm trải qua, Nam Ca xác thực
không
biết
rõ. Coi như là Cố Liệt tồn tại,
cô
cũng là đến Thượng Kinh mới biết được.
Tuy nhiên đối với điểm này
một
câu oán hận cũng
không
có.
cô
biết
rõLệ Sâm trước kia là bộ đội đặc chủng duy trì hòa bình, rất nhiều chuyện khẳng định là
anh
ấy
không
muốn nhớ lại mà thôi.
Có lẽ là bởi vì Nam Ca biến thành Zombie, những chuyện khiến
côthích cùng để ý đều thay đổi. Bây giờ Lệ Sâm sống sờ sờ ở trước mặtcô, tại sao
cô
phải để ý quá khứ của
anh
ấy chứ?
Athur nhìn chằm chằm Nam Ca, phát
hiện
cô
ấy thế nhưng
một
chút ý nghĩ muốn hỏi mình cũng
không
có. Nhịn
không
được, Athur truy vấn: "Lẽ nào
cô
không
hiếu kỳ sao?"
Nam Ca
nhẹ
nhàng lắc đầu. Nửa giờ
đã
qua,
cô
nên trở về xe rồi. Vì vậy
cô
không
tiếp tục
nói
với Athur lời nào nữa mà xoay người rời
điluôn.
Đứng
một
lúc lâu, Athur mới hướng tới hướng ngược lại mà
đi.
Ở trong mắt Nam Ca, Athur này chỉ là
một
chuyện
nhỏ
xen giữa mà thôi. Ngay cả
nói
với Lệ Sâm cũng
không
cần,
cô
về đến xe, ngửi
mộtcái.
không
thấy hương vị gì còn hài lòng nhìn Lệ Sâm
một
cái.
Đoàn xe tiếp tục
đi, có nhiều cường giả hộ tống như vậy. Zombie bình thường muốn thương tổn đến bọn họ cơ hồ là
không
thể nào.
Tuy nhiên khiến người trong đội ngũ
không
nghĩ tới là, bọn họ vốn tưởng rằng những tên cường đạo muốn chạy càng xa càng tốt. Ai biết bọn họ ở
trên
đường thế nhưng còn giải quyết được vài sóng người.
Vài người này giống như là cố ý ở
trên
đường chờ bọn họ để viết thêm kế hoạch đường
đi
cho bọn họ vậy, cho dù là phải trả giá bằng sinh mệnh. Mấy lần sau, Cố Liệt rất nhanh triệu tập
một
hội nghị
nhỏ
đem ý tưởng của ông ta
nói
cho vài người khác.
Giờ phút này
đã
là buổi tối, mà bọn họ cách Bắc Hải chỉ còn lại
khôngtới ba ngày lộ trình. Dựa theo phương hướng
hiện
tại của bọn họ
sẽkhông
trực tiếp gặp bất luận căn cứ nào mà ngược lại là chạy thẳng tới Bắc Hải chìm luôn.
Cố Liệt ngưng trọng
nói: "Chỉ sợ nhiệm vụ giải quyết hải tặc lần nàykhông
đơn giản giống như chúng ta nghĩ."
Lệ Sâm gật đầu, cùng Cố Liệt kề vai chiến đấu nhiều năm,
một
ánh mắt của chiến hữu cũng đủ cho
anh
hiểu ông ấy có ý gì: "Tổ chức cường đạo này có
không
ít người, nhưng ngăn đón chúng ta
không
cómột
người nào là đầu não. Chúng ta
một
không
biết
rõ
thành viên cấp cao của chúng, hai
không
biết
rõ
bọn họ đến cùng là có mục đích gì."
Nam Ca lạnh lùng
nói: "Cha tôi còn ở trong tay bọn chúng cho nên mặc kệ phía trước là bẫy rập gì, chúng ta đều phải
đi
theo đám người bọn họ."
Có lẽ là ở Bắc Hải
một
năm,
cô
được Lệ Sâm bảo vệ quá kín kẽ. Zombie theo ý
cô
cũng
không
có lực sát thương gì lớn.
hiện
giờ lúc nào cũng có mấy con bọ chó ở trước mặt
cô
tác quái,
cô
lại
không
thể gϊếŧ hết bọn chúng. Loại cảm giác này tương đối phiền lòng.
Vẻ mặt Cố Liệt ngưng trọng: "Cho nên bắt đầu từ bây giờ chúng ta nhất định phải có lòng đề phòng."
Athur đối với
sự
nghiêm túc của Cố Liệt, giống như
không
hiểu: "Chỗ này
không
đã là phạm vi Lệ Sâm thống trị sao? Hay là trong Bắc Hải chìm có cái gì?"
Lệ Sâm
nói
cho Athur hiểu: "Nếu như Bắc Hải chìm còn dư lại
một
chút kia dễ dàng giải quyết như vậy
thì
chúng tôi cũng
không
cần hơn
mộttháng còn chưa lấy được chỗ đó."
Athur đột nhiên bật cười, trong mắt
hiện
lên hào quang hưng phấn: "Xem ra nhiệm vụ lần này thay đổi trở nên khiêu chiến hơn, tôi thích nhiệm vụ có tính khiêu chiến."
Hội nghị
nhỏ
rất nhanh kết thúc,
một
lần nữa phân phối nhiệm vụ cho mọi người, Athur liền
đi
về nghỉ.
hiện
giờ đội ngũ Tông Hạo Hiên bọn họ còn ở bên ngoài Bắc Hải, chưa hộp hợp với Lệ Sâm.
Những tên cường đạo kia trốn quá sâu, nhiều ngày như thế mà đám Tông Hạo Hiên vẫn chưa đυ.ng phải bất kỳ
một
thành viên nào. Cố Liệt, Lệ Sâm cùng Nam Ca ở trong đội ngũ cách đó
không
xa,
nói
tình huống
hiện
giờ.
"trên
diễn đàn càng diễn càng mãnh liệt, căn cứ Thượng Kinh trải qua mấy ngày cải biến.
trên
đó
đã
có thể phát hình ảnh cùng video, những người chửi bới Nam Ca càng thêm được voi đòi tiên.
thật
sự
không
cần tôi chặn tài khoản bọn họ sao?" Cố Liệt lo lắng hỏi Lệ Sâm.
Nam Ca mấy ngày này
đã
trở nên lạnh nhạt rồi, dù sao đám cường đạo đáng chết kia tựa như là □□ mà thôi.
Lệ Sâm trả lời Cố Liệt: "Tạm thời
không
cần phải để ý đến, quan trọng là chúng ta nhận
rõ
manh mối quan trọng của đám cường đạo này."
Nếu hai vị đương
sự
đều
không
để ý, Cố Liệt liền
không
quan tâm nữa. Nam Ca là
cô
gái
như thế nào, ông ta trải qua mấy ngày chung đυ.ngđã
có hiểu
rõ
sơ bộ.
Cùng ý tưởng với người của căn cứ Bắc Hải, nếu như
cô
ấy
thật
sự
là Zombie.
cô
ấy chịu đứng ở bên cạnh nhân loại
thì
bọn họ phải dốc hết thảy nguồn lực để cung phụng
thật
tốt nha. Dù sao Cố Liệt
đã
từng suy nghĩ qua, nhân loại cùng Zombie có hay
không
có khả năng vì thứ nào đómà tạo ra
sự
cân bằng.
Tuy nhiên ý nghĩ này mới vừa
nói
ra, rất nhiều người liền bày tỏ
khôngthể nào.
hiện
giờ nhân loại cùng Zombie là tình trạng ngươi sống ta chết. Ai chịu chung sống hoà bình chứ?
Lệ Sâm còn giới thiệu với Cố Liệt
một
chút về đặc điểm của Bắc Hải chìm. Cố Liệt nghe qua xong, ngưng trọng hỏi: "nói
cách khác, chúng ta nếu quả
thật
đến Bắc Hải chìm, khả năng còn phải đối mặt với
mộtlượng lớn sinh vật biển hung hãn?"
"không
sai. Bọn chúng mặc dù
không
có dị năng cùng tinh hạch. Nhưng mà thủ đoạn công kích lại đủ loại, khiến người ta khó lòng phòng bị."
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Mạt Thế
- Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
- Chương 171: Dụ cô ấy đến đây