Chương 166: Phỏng vấn Thượng Kinh

nói

đến

một

năm này, tinh hạch hệ tinh thần



ăn cũng

không

ít đâu. Máu người có dị năng lại càngkhông

ngừng, từ dung mạo mà nhìn

thì

Nam Ca tuyệt đối là đệ nhất mỹ nữ Bắc Hải. Dung mạo tinh xảo khiến người ta nhìn thoáng qua liền

không

dứt mắt ra được.

Nhưng vì sao thực lực của



không

hề tăng lên tí nào chứ? Tô Phương cùng Tô Hiển hai tên tiểu quỷ kia,

hiện

tại cũng

đã

là người có dị năng cấp sáu rồi đó.

Lệ Sâm đoán được Nam Ca là vì chuyện này mà buồn rầu, có lẽ đống biện pháp

anh

nghĩ

một

năm này cũng

không

có công hiệu quá lớn.

Nếu mà Nam Ca

thật

sự

thiếu máu tươi, vậy

thì

chính mình là

đã

người có dị năng gần cấp chín lúc nào cũng có thể cung cấp cho



ấy. Nhưng nửa năm này, máu

anh

cũng

không

còn có hiệu quả gì nữa. Trừ đồ ăn vặt thay thế bên ngoài để cho Nam Ca ăn đỡ thèm.

Lệ Sâm bày tỏ địa vị của người chăn nuôi này

đã

có chút tràn ngập nguy cơ...

Sau khi tiến vào gian phòng, Nam Ca nhảy lên ghế sa lon nằm sấp xuống. Bộ dáng nho

nhỏ

biểu

hiệntâm tình sa sút, vừa đáng

yêu

vừa để cho Lệ Sâm cảm thấy lòng chua xót.

anh

cũng

đi

tới, sau khi ngồi ở bên cạnh Nam Ca lại còn

nhẹ

nhàng vỗ lưng

cô: "Nhất định

sẽ

có biện pháp lên cấp khác, chúng ta cùng nhau nghĩ, có được

không?"

Nam Ca trở mình trực tiếp gối lên

trên

đùi Lệ Sâm, còn dùng khuôn mặt ở phía

trên

cọ xát. "thật

ra như bây giờ

đã

rất tốt,

hiện

giờ người có dị năng cấp bảy trong căn cứ trừ em cũng chỉ có

một

Tông Hạo Hiên mà thôi."

nói

sau

đi, hệ tinh thần cấp bảy cùng các dị năng khác cũng

không

giống nha.

Lệ Sâm thấy tiểu Zombie của

anh

hiểu chuyện như thế, còn an ủi chính mình ngược lại liền duỗi tay vuốt vuốt đầu

cô, càng thêm trịnh trọng

nói: "anh

nhất định

sẽ

khiến cho em lên cấp."

Nam Ca cầm lấy tay

anh, cảm thụ lòng bàn tay ấm áp, lại còn

nhẹ

nhàng ở

trên

cổ tay

anh

cắn hai cái.

Lệ Sâm ánh mắt thay đổi trở nên thâm thúy nguy hiểm, gọi



một

tiếng liền cúi người chậm rãi dựa vào gần.

Nam Ca cùng Lệ Sâm làm vợ chồng

đã

lâu, đối với người đàn ông này càng ngày càng

không

có sức chống cự. Cơ hồ là

một

ánh mắt của

anh

thôi cũng khiến toàn thân



nóng lên rồi.

Chuyện sau đó

đã

là nước chảy thành sông.

Lúc tối, Nam Ca

không

ngủ được liền bắt đầu loay hoay máy tính bảng trong phòng.

hiện

giờ căn cứ Thượng Kinh phóng vệ tinh thành công,

đã

có thiết bị nên



có thể thông qua tìm tòi tín hiệu hệ thống thông tin.

Tuy nhiên cũng chỉ có hai kênh thông được,

một

cái là trang chủ của căn cứ Thượng Kinh, cái khác cùng loại diễn đàn xã giao trước tận thế giống nhau. Đơn giản đăng kí xong là có thể ở phía

trên

lên tiếng.

Buổi sáng vệ tinh mới phóng ra thành công, Nam Ca lúc này cầm lấy máy tính bảng tựa ở trong ngực Lệ Sâm. Phát

hiện

thế nhưng

đã

có hơn ba vạn chủ đề thảo luận! Số người theo dõi lại càng nhiều, Nam Ca đếm

một

lát liền buông tha.



khϊếp sợ

nói: "Lệ Sâm, tất cả mọi người điên rồi sao?"

"Chúng ta có thông tin truyền thông, bình thường cũng có thể liên lạc với bên ngoài nhưng đám người này

không

giống thế." Lệ Sâm dùng cánh tay bao quanh Nam Ca,

trên

vai



vẫn còn mang theo dấu vết, chúng nó

đang

từ từ tiêu tán.

Lấy ngón tay chỉ màn hình, Lệ Sâm ý bảo Nam Ca nhìn: "Bọn họ

đã

quá lâu chưa được chạm vào hệ thống thông tin

hiện

đại.

hiện

giờ

đã

có thể liên lạc với bên ngoài, phỏng chừng đêm nay

sẽ

có rất nhiều người hưng phấn

không

ngủ được."

Nam Ca kéo xuống xem mấy trang thảo luận, thấy phần lớn đều là tìm người vì thế Thượng Kinh còn cố ý mở ra

một

trang riêng để tìm người. Nam Ca cũng vào đó tìm người, ở phía

trên

đó viết tin tức của cha nuôi.

Quay lại xem, nhiều mục hơn nữa là thảo luận kinh nghiệm gϊếŧ Zombie. Có khoe khoang dị năng của mình, có tiết lộ những tin tức của Zombie cao cấp, còn có bày tỏ sùng bái đối với các cường già

hiệnthời.

hiện

giờ chức năng hình ảnh cùng video chưa sửa xong, mọi người chỉ có thể chém gió ở

trên

diễn đàn. Từng người đều

nói

thần tượng của bản thân lợi hại bao nhiêu. Có vài người còn cố ý công bố thứ tự của các cường giả, Nam Ca kéo vào mới phát

hiện

tên



cùng Lệ Sâm thình lình ở

một

nhóm, hơn nữa còn ở vị trí rất cao...

Chủ đề thảo luận ở

trên

cao còn

đang

không

ngừng nhiều lên, Nam Ca hơi có chút mệt liền lui ra. Trướic khi tắt máy tính bảng,



còn lầm bầm

một

câu: "Phía

trên

còn có

không

ít ước P (không

biết là gì luôn)... Quả nhiên coi như là tận thế, có

một

số việc vẫn

không

thay đổi được nha..."

Loại thiệp mời này cơ bản đều là giả, mọi người nghẹn quá lâu, chỉ đơn giản là quá nhàm chán. Lệ Sâm cười khẽ

một

tiếng, giúp Nam Ca đắp chăn, lại hôn lên tóc



nói

một

câu ngủ ngon.

Sáng ngày thứ hai tỉnh lại, Nam Ca cùng Lệ Sâm sửa sang lại hành trang, chuẩn bị xuất phát

điThượng Kinh. Trong căn cứ Bắc Hải có máy bay loại

nhỏ

cho nên Lệ Sâm cùng Nam Ca định bay qua.

Chỉ là trước khi lên máy bay, Nam Ca phát

hiện

ánh mắt người trong căn cứ nhìn mình cùng Lệ Sâm giống như có chút

không

giống mọi khi. Có chút tìm tòi nghiên cứu, có chút phẫn nộ.

Bởi vì phẫn nộ này thực

sự

không

phải là hướng tới mình mà đến, Nam Ca cũng

không

có quá để ý theo đuổi. Chỉ là lên đến

trên

máy bay,



hỏi Trần Bàn Tử: "Người trong căn cứ sao thế?"

Trần Bàn Tử là người nắm bắt thông tin tương đối giỏi,

anh

ta mở máy tính bảng ra cho Nam Ca xem: "Còn

không

phải là ngày hôm qua

trên

diễn đàn xuất

hiện

một

chủ đề!

trên

đó thế nhưng

nói

chị dâu là Zombie!

nói

Lệ ca lấy được máu của những người có dị năng kia đều để cho chị uống! Đây

khôngphải là

nói

bậy sao! Bọn họ khẳng định là ghen tị chị xinh đẹp!"

Nam Ca tiếp nhận máy tính bảng, quét mắt

một

lượt phát

hiện

chủ đề này thế nhưng cũng

đã

có mười vạn lượt xem. Người trong nước lẫn nước ngoài đều

đang

vây xem.

Lâu chủ tình ái dào dạt giảng đạo lý rất nhiều chuyện sau khi Nam Ca biến thành Zombie, để cho



kỳ quái là, mặc dù có chút thành phần khuếch đại ở đây nhưng đều là

thật. Điều này sao có thể chứ? Người biết



những chuyện này, hoặc là như Lệ Sâm giữ bí mật, hoặc là

đã

chết nha. Nam Ca rất sợ chết, cho nên



từ trước đến giờ đều

không

cùng người khác

nói

qua bí mật này.

Lệ Sâm ngồi ở bên cạnh Nam Ca, đương nhiên cũng nhìn thấy cái chủ đề này, sắc mặt

anh

càng ngày càng trầm. Cùng Nam Ca liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều nhìn ra nghi hoặc trong mắt đối phương.

Máy bay chuẩn bị cất cánh, Lệ Sâm cất máy tính bảng

đi, an ủi Nam Ca: "Quyền hạn quản lý kênh thông tin trong tay Thượng Kinh, chờ nhìn thấy Cố Liệt,

anh

sẽ

nói



ràng cùng ông ta."

Nam Ca có chút bận tâm hỏi Lệ Sâm: "Lệ Sâm,

anh

có cảm giác được

không. Giống như là có người nào đó ở sau lưng theo dõi chúng ta?

hắn

ta thậm chí biết



nhiều chuyện cũ của em như vậy..."

"Vậy em sợ sao?" Máy bay chậm rãi bay lên

không

trung, Lệ Sâm hỏi

cô.

Nam Tiểu Ca nâng cái cằm lên thành

một

đường cong xinh đẹp, hừ

nhẹ

một

tiếng: "Em mới

không

sợ đâu! Bọn họ

nói

em là Zombie, vậy

thì

lấy chứng cớ ra

đi? Chỉ biết giấu mặt ở

trên

diễn đàn

thì

tính là bản lĩnh gì chứ.

nói

sau

đi..." Nam Ca ôm tay Lệ Sâm, hạnh phúc

nói: "Kể cả em là Zombie, nhân loạitrên

toàn bộ thế giới đều e ngại em, thống hận em

thì

anh

cũng vĩnh viễn

sẽ

không

buông em ra.

đãnhư vậy, em còn có gì phải sợ hãi chứ?"

Vài lời

nói

liền khiến nội tâm Lệ Sâm chìm trong nhu tình. Nam Tiểu Ca của

anh

đã

càng ngày càng tín nhiệm

anh

rồi.

"Em đấy, "

anh

nhẹ

chấm chóp mũi

cô: "Từ đâu học được lời

nói

đa tình như thế."

Nam Ca hì hì cười

một

tiếng: "Còn

không

phải là

anh

mỗi ngày

nói

với em sao."

Lệ Sâm cúi đầu hôn

cô, những người khác ngồi trong buồng máy bay lạnh lùng bày tỏ bọn họ ăn đầy miệng thức ăn cho chó rồi. Cũng

đã

đi

được năm phút rồi còn chưa thân mật xong! Thượng đế ơi, chúng tôi

thật

muốn bỏ lại hai người kia mà

đi

a!

Thời điểm máy bay ở

trên

không

trung còn bị chim biến dị tập kích, nhưng Lệ Sâm mang theo đều là cường giả, giải quyết những thứ kia ngay cả con mắt cũng

không

nháy

một

cái.

Hai giờ sau, máy bay thành công tiếp đất tại bãi đậu máy bay căn cứ Thượng Kinh. Cố Liệt để tỏ lòng ông ta đối với Lệ Sâm coi trọng còn cố ý tới đón tiếp, mà ngay cả Trần Bạch Kiêu cũng bị ông ta

yêucầu ngừng nhiệm vụ.

hiện

giờ Trần Bạch Kiêu là tổng tư lệnh căn cứ Thượng Kinh, địa vị cùng Nam Ca ở Bắc Hải

không

sai biệt lắm. Có

anh

ta đến cùng nhau nghênh đón, Cố Liệt mới

không

cảm thấy qua loa.

Máy bay chậm rãi ổn định lại, người trong buồng máy bay

đang

làm lượt kiểm tra cuối cùng.

Cố Liệt cùng Trần Bạch Kiêu đều mặc quân trang, đứng nghiêm. Người phía trước còn len lén sửa sang lại quần áo

một

chút, căng thẳng hỏi Trần Bạch Kiêu: "Cậu

nói

quần áo của tôi như thế nào?

sẽ

khôngđể cho Lệ Sâm cảm thấy thất lễ chứ?"

Đừng xem Cố Liệt là người lãnh đạo căn cứ Thượng Kinh, ông ta cũng mang theo nhiệm vụ mà đến. Đó chính là nhất định phải cùng Bắc Hải thiết lập quan hệ ngoại giao.

Thuận tiện, nghe

nói

Bắc Hải có

một

loại thuốc hấp dẫn Zombie rất nghịch thiên. Cố Liệt ngay cả nhân viên đàm phán cũng

đã

chọn xong,

không

tiếc bất cứ giá nào cũng phải lấy được hướng dẫn điều chế thuốc này.

Trần Bạch Kiêu

không

khỏi trợn trắng cả mắt: "Vài ngày này có

thật

nhiều người lãnh đạo nước ngoài tới thăm hỏi, ông đều

không

có tự thân tới nghênh tiếp. Đây

đã

rất là cho Lệ Sâm mặt mũi rồi,

anh

ta còn muốn cái gì nữa chứ?"

Cố Liệt mất tự nhiên trách mắng Trần Bạch Kiêu: "Tôn trọng lẫn nhau mới có thể tiếp tục

nói

chuyện chính

sự, trong lát nữa cậu

nói

chuyện cũng phải khách khí

một

chút đấy."

nói

đến đây, Trần Bạch Kiêu cảm thấy sau tận thế, tính cách

anh

ta cùng Cố Liệt đều có

không

ít chuyển biến. Trước kia mình mới là người ôn nhuận khéo đưa đẩy, có lẽ là sau lần hơn mười vạn Zombie vây thành tạo thành rung động quá lớn cho

anh

ta. Về sau mang binh,

anh

ta càng thêm nguội lạnh;

Mà Cố Liệt cái người này duy trì xuất thân bộ đội đặc chủng, tính tình nóng nảy. Sau khi làm

một

năm người lãnh đạo, tâm kế vậy mà lại càng ngày càng sâu trầm, khiến người ta

không

nắm bắt được.

Ở lúc Cố Liệt cùng Trần Bạch Kiêu hy vọng, cửa cabin cuối cùng cũng mở ra.

Thuận theo thang cuốn,

một

nam

một

nữ chậm rãi

đi

xuống. Mặc dù khoảng cách

không

gần, Cố Liệt vẫn nhìn ra ngũ quan khuynh thành, dung mạo tuyệt sắc của hai người kia.

Dáng người họ cũng là ngàn dặm mới tìm được

một, đứng chung

một

chỗ dị thường xứng đôi. Nhưng để ông ta cảm thấy rung động nhất vẫn là khí chất. Dung mạo như vật cũng

không

thể đè khí độ quanh thân họ xuống.

Nam Ca kéo tay Lệ Sâm, mặc dù là lần đầu tiên theo Lệ Sâm tham gia trường hợp này. Lời

nói

và động tác của



cũng rất hoàn mỹ.

Lệ Sâm mang Nam Ca hướng tới bên cạnh Cố Liệt

đi

tới, Cố Liệt cũng nghênh đón. Khoảng cách càng gần, Cố Liệt càng cảm thấy càng quen. Dáng người này cùng điệu bộ

đi

đường rất giống người đàn ông kia.

không

riêng gì Cố Liệt, Lệ Sâm cũng phát

hiện

mình đối với Cố Liệt quen thuộc, thời điểm đến gần bắt tay, cảm giác càng mạnh mẽ. Lệ Sâm trước

nói

một

câu: "Ông có phải hay

không..."

Cố Liệt cơ hồ là mới vừa nghe được chữ thứ nhất liền xác định Lệ Sâm chính là chiến hữu của ông ta, đặc vụ D!

Vì vậy ông ta bảo trì tư thế bắt tay,

một

vòng liền nện ở

trên

bờ vai Lệ Sâm. Khuôn mặt tươi cười cũngkhông

còn là làm việc chung nữa: "Tiểu tử cậu!

thật

sự



đã

lâu

không

gặp! Còn sống

thật

tốt mà!"

Lệ Sâm nghe được giọng

nói

Cố Liệt cũng biết mình

không

hề nhận lầm người. Trong khoảng thời gian ngắn, kích động trở nên

không

biết

nói

cái gì cho phải.

anh

cũng nện bả vai Cố Liệt

một

cái: "Lời này nên để tôi

nói

mới phải!"

Cố Liệt ha ha cười

một

tiếng: "thật

sự

là quá tốt!"

Lệ Sâm cho ông ta

một

cái ôm mang theo vị huynh đệ, vành mắt chậm rãi hồng. Vốn cho là

anh

bị mang về từ nước ngoài,

sẽ

không

còn được gặp lại huynh đệ,

hiện

tại...

thật

sự

là cảm tạ trời xanh!