Chương 3.2

Edit : Tiểu Hạ

Beta : Tiểu Hạ

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com ROSRY_HA. CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CẢM ƠN

_________________________________________

Đã thấy rõ chủ nhân của bàn tay kia, tâm cô cuối cùng cũng buông xuống một nửa, hướng về phía người nọ chớp chớp mắt.

Cảm nhận được lòng bàn tay, môi ấm áp một mảnh ướt nóng hô hấp đánh vào ngón tay. Thiếu niên trong mắt thấm ra một mảnh màu đen. Mặt ngoài rất là bình tĩnh mà buông lỏng tay ra, kỳ thật trong lòng nóng bỏng, bên tai ẩn ẩn có chút phát sốt.

“Bạn học thì ra là cậu à.” Ninh Thu thở phào một hơi, biểu tình rất giống như thời điểm sống sót sau tai nạn.

Thiếu niên rũ mi xuống, cười nhẹ trên mặt biểu tình nhàn nhạt: “Tân Từ.”

“Hả?” Ninh Thu ngay từ đầu không phản ứng lại. Sau đó mới nghĩ thì ra là tên của cậu ấy, buổi sáng nghe Thời Quân gọi .

Cô ngọt ngào mà cười một cái như là cùng bạn thân nói chuyện phiếm tùy ý: “Tân Từ, cậu như thế nào ở chỗ này ? Giữa trưa không trở về nhà nghỉ trưa sao? Tớ thấy bạn học trong trường đều là về nhà nghỉ trưa, hiện tại phòng học cũng chưa có người nào.”

Nhà Ninh Thu cách trường học có chút xa, giữa trưa cô không có phương tiện về nhà nghỉ ngơi. Chỉ có thể ở nằm bò ngủ trưa trên bàn học. Bất quá cũng may cô trước kia cũng là nghỉ trưa như thế này nên cũng không có gì không thích ứng.

“Không quay về.” Tân Từ đi theo Ninh Thu bước lên bậc thang rất nhanh hai người liền đi tới phòng học. Cửa phòng học mở nhưng bên trong không có người.

“Nếu không trở về nhà nói ở trường học không cần chạy loạn.” Ngồi vào chính mình trên chỗ ngồi, Tân Từ nghĩ nghĩ vẫn là dặn dò cô gái nhỏ một câu.

Nếu là chạy loạn vào địa phương không nên tới. Bỏ mạng thì không đến mức nhưng có lẽ sẽ bị dọa sợ. Cô ấy lá gan nhỏ như vậy, bị hắn nắm bả vai một chút đều sợ muốn chết. Lỡ như nhìn thấyc con rết, con nhện, rắn bự linh tinh, chẳng phải là sẽ bị sợ tới mức ngất xỉu đi?

Tân Từ dặn dò xong không nghe được đáp lại, quay đầu vừa thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ nhăn thành một đoàn, đứng ở phía sau hắn thò tay chỉ run run rẩy rẩy, thanh âm run rẩy: “Cái kia, cặp tớ giống như có cái gì ở động.”

Nghe vậy Tân Từ nheo nheo mắt, nhìn phía bàn học của Ninh Thu, xác thật có cái gì làm cặp động động mấp máy.

Cảm nhận được một cổ uy áp, ' thứ ' trong cặp sách trở thành một quả cầu nhỏ không dám lộn xộn. Theo sau chậm rì rì từ khóa kéo mở ra vị trí toát ra một cái đầu nhỏ. Hai viên đậu mắt nhanh như chớp chuyển, nhưng khi đυ.ng phải ánh mắt sắc bén của Tân Từ nháy mắt an tĩnh như gà, thành thành thật thật chui ra tới nhảy đến ghế dựa.

Là một con hamster lông xù xù tròn vo như quả cầu nhỏ.

“Oa, thật đáng yêu.” Ninh Thu rất thích loại sinh vật lông xù xù này. Vốn dĩ muốn nuôi một con mèo hoặc là chó nhưng là ba mẹ công tác bận rộn. Còn cô cả ngày đi học không có thời gian tỉ mỉ chăm sóc, nghĩ tới nghĩ lui cũng đành từ bỏ.

Nhưng nó cũng không gây trở ngại cô thích động vật có lông xù thấy nhà người khác nuôi chó đều có thể hâm mộ nửa ngày.

“Cũng không biết nó có nguyện ý hay không làm tớ sờ một chút.” Ninh Thu đè lại tay chính mình đang ngo ngoe rục rịch chần chờ hỏi.

Tân Từ vừa định nói nó thật sự vui, kia chỉ hamster nhỏ liền chính mình động. Đứng ở ghế dựa hướng về phía Ninh Thu chi chi kêu hai tiếng.

Rối rắm một lát, Ninh Thu thử thăm dò vươn một bàn tay dịch đến kia chỉ hamster đỉnh đầu. Cô chỉ là muốn nhìn một chút hamster có thể hay không từng có kí©h thí©ɧ phản ứng. Nếu là nó sợ hãi cô liền không sờ soạng.

Không ngờ hamster kia không những không sợ hãi, ngược lại còn nỗ lực nhón chân nhỏ chủ động đi cọ muốn treo ở phía trên lòng bàn tay Ninh Thu. Cọ cọ một hồi vẫn không được, sốt ruột lại ủy khuất mà kêu chi chi.

Hành động này khiến Ninh Thu yên tâm, bàn tay trắng nõn mơn trớn đầu hamster nhỏ. Xem nó không mâu thuẫn, còn đem nó ôm tới rồi trong lòng ngực vui tươi hớn hở gãi cằm hamster : “Bé ngoan, ngươi như thế nào chạy đến nơi đây? Chủ nhân của ngươi đâu?”

Da lông nó bóng loáng thủy lượng, mập mạp một đoàn, vừa thấy chính là có người nuôi.

Hamster nhỏ thoải mái mà mở ra tứ chi, mở ra mềm mại cái bụng, dùng đầu củng tay Ninh Thu ý bảo cô sờ sờ cái bụng nhỏ mà chính mình lấy làm tự hào.

Đang lúc hamster nhỏ vui đến quên cả trời đất kia cảm giác áp bách cổ lạnh rét căm căm lại truyền đến. Nó bỗng dưng cứng đờ lên, vèo nhảy xuống lòng bàn tay Ninh Thu, hướng ra bên ngoài phòng học mà chạy trốn. Chờ Ninh Thu mê mang mà lấy lại tinh thần, hai ba bước đuổi tới cửa phòng học thì hamster đã chạy mất dạng.

Áp xuống mất mát ở đáy lòng, Ninh Thu đi vòng vèo trở về, liền nhìn thấy Tân Từ lại dùng loại này kỳ quái ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm cô. Ninh Thu trong lòng lộp bộp một tiếng, thầm nghĩ có phải hay không trên mặt mình dính hạt cơm.

" Cậu rất thích hamster sao?”

Ninh Thu nghe được thiếu niên thiên hỏi.

Không hiểu cậu hỏi là mấy ý tứ nhưng Ninh Thu gật gật đầu. Nghĩ đến lông xù xù tâm tình đều hảo lên, mang theo nhẹ nhàng tiếng nói vang lên: “Thích. Tớ thích động vật lông xù xù, sờ rất thoải mái nha.”

Tân Từ nghe vậy liền nhướng mày, nhấp môi như suy tư gì.

_________________________________________

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com ROSRY_HA. CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CẢM ƠN