Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Luôn Có Lông Xù Xù Muốn Độc Chiếm Tôi

Chương 17.2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit : QV

Beta : Tiểu Hạ

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com ROSRY_HA. CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CẢM ƠN

________________________________________

Thời gian thấm thoát đã trôi qua, Lam Phong lại nghênh đón kì thi thứ 2, cũng chính là thi giữa kì ( sẵn tiện hỏi mấy bạn thi sao rồi. Môn Văn của tui là nát hết muốn nói). Lần này, bầu không khí của kì thi so với lần trước quả thật có chút thay đổi. Thay vì chỉ coi nhẹ như khi trước thì nó đã thận trọng và nghiêm túc hơn nhiều. Thậm chí có người trước kì thi còn nổi hứng ngâm thơ cổ.

Cứ nhìn đến việc đó cũng biết là nước đến chân mới chịu nhảy, nhưng tóm lại so với không làm càng tốt hơn. có thể vớt được một phần thì một phần, Ninh Thu cảm thấy cách làm này cũng không tệ lắm.

Tốc độ chấm bài thi của các thầy cô ở trường Lam Phong vẫn nhanh như cũ, trải qua cuối tuần, thoáng cái đã có kết quả thống kê bài thi. Lần này, Ninh Thu được xếp hạng so với lần thi đầu tiên thì có tiến bộ hơn. Leo đến năm bậc, tổng điểm xét trong lớp đứng đầu, toàn khối cũng về nhì.

Chủ nhiệm của lớp cũng khen cô trước cả lớp. Cũng không hoàn toàn là vì Ninh Thu tiến bộ thần tốc có thành tích lóa mắt. Mà còn một phần cảm tạ cái lòng tốt của chính mình, lúc nghỉ trưa dành thời gian giúp các bạn học bù, ôn tập thêm nữa.

Lần này, nhất ban các khoa bình quân chia làm công tiến giai hai vị số, đặc biệt là toán học, bình phân đạt đến 36 chấm, ở khu học của bọn học có đến mười mấy người xếp hạng nhất.

Càng khiến cho thầy cô vui mừng là, trừ Ninh Thu, còn có hai bạn đạt được một trăm điểm môn Toán. Tuy rằng chỉ là một trăm linh mấy, nhưng cũng đủ làm các thầy cô khϊếp sợ .

Phải biết rằng, nếu trước kia có người nói rằng có học sinh đơn khoa thi được mấy chục điểm, có đánh chết bọn họ cũng chẳng tin. Không ngờ sẽ có ngày sẽ xuất hiện loại tình huống này, các thầy cô trừ bỏ tâm tình khϊếp sợ ra thì còn có một chút phức tạp.

Bọn học là những lão sư đã phí biết bao tâm lực mà chẳng làm được, thế mà cô gái nhỏ này nhẹ nhàng làm cái liền được. Chẳng lẽ là bọn họ đã già, không bắt kịp tiết tấu của tuổi trẻ chăng?

Tự mình nghi ngờ thì cũng thôi đi, niềm vui sướиɠ vẫn chiếm cứ lấy trong lòng mỗi thầy cô. Nếu cứ theo tốc độ phát triển thế này, đám nhóc này không nói đến năm sau đại học thi khảo tốt, biết đâu còn được đạt được vào các trường học tiêu chuẩn đi. Đương nhiên, tiền đề vẫn là Nhân tộc cùng Yêu tộc có thể an an ổn ổn ở chung, thi đại học có thể thay cho trí tuệ của cả tộc mở ra.

“Chúc mừng cậu Thu Thu, lại đứng nhất rồi nhé.” Lam Cơ tay trái cầm bài thi của mình, tay phải xách theo chiếc ghế , cộp cộp đi tới. Đến trước mặt Ninh Thu, để chiếc ghế xuống, liền đặt bài thi lên bàn: “ Này, mấy đề này thấy nói tớ chẳng hiểu, cậu giảng cho tớ đi.”

Mắt ngập tràn nước đang nhìn cô thế kia, lòng Ninh Thu mềm nhũn, buồn cười nói: “ Đương nhiên là được rồi.”

Quen biết Lam Cơ cũng không tính là ngắn, trình độ của cô thế nào thì Ninh Thu cũng đã rõ ràng. Lần ra đề này, giáo viên đã nâng cao thêm, đương nhiên đối với cô xác thực là khó khăn.

Ninh Thu kiên nhẫn nói công thức qua một lần, lại từ công thức đến từng bước suy luận, lặp lại biểu thị vài biến, Lam Cơ rốt cuộc cũng hiểu được vài phần với cái đề nan giải này, không tự chủ mà bĩu môi: “ Học tập quả thực quá khó, tri thức của nhân loại sao lại phức tạp thế chứ?”

Không đợi Ninh Thu phản ứng lại lời nói không hề thích hợp này lắm, tựa hồ như nhớ ra điều gì đó, lại hướng đến Ninh thu cười hì hì, hỏi: “ Thu Thu, hai ngày này liền phải tiến hành hội giao lưu, cậu chuẩn bị tốt chưa?”

“Hội giao lưu?” Ninh Thu chính là lần đầu tiên nghe đến cái sự kiện này, biểu tình mang theo vài phần mê mang : “ Hội giao lưu là gì thế? Mở họp phụ huynh sao?”

Ở trường học trước đây của Ninh Thu, của mỗi học kỳ đều sẽ có một lần họp phụ huynh, thời gian vừa lúc chính là sau kỳ trung khảo một tuần. Vì thế cái từ “ hội giao lưu” đối với cô mà nói là một cách nói vô cũng mới lạ.

“Họp phụ huynh?” Lam Cơ tìm tòi hết tất cả các ngôn ngữ trong đầu, rồi cuối cùng cũng lắc đầu: “ Là hội giao lưu, mỗi năm đều sẽ tổ chức một lần. Năm nay hẳn là liền liền mấy ngày nữa sẽ tổ chức đấy.”

Hội giao lưu cùng với kỳ họp phụ huynh hoàn toàn khác nhau, nguyên nhân của chuyện này chính là do chế độ quản lý của cao trung Lam Phong. Nhân tộc cùng với Yêu tộc chiếm cứ một khu dạy học, ngày thường đều phong bế quản lý, cũng cấm học sinh tự ý tiếp xúc với nhau, để phòng ngừa phát sinh xung đột cũng tranh chấp không cần thiết.

Nhưng Nhân tộc và Yêu tộc lại đang tìm một cái cầu nối để hai tộc có thể chung sống hòa bình, hoàn toàn không tiếp xúc chán chắn không có khả năng. Rốt cuộc cao trung Lam Phong liền đọc trừ bỏ bắt yêu sư đại gia tộc con cháu cùng bộ phận cảm kích quan lớn, đó là đại yêu con nối dõi cùng không phục cai quản giáo tinh quái này. Đương nhiên trong đó cũng có những tiểu yêu không có nhà để về, cũng bị thu về sở học giáo nội, chẳng qua cũng chỉ là lập một cái kết giới để bọn học sống.

Xét theo các phương diện suy xét, đinh ra một năm giao lưu một lần, cũng là Nhân tộc và Yêu tộc giao lưu. Lần này đại hội nghị thượng, lưu trình chủ yếu gồm hai việc: Thứ nhất chính là lưu trình giao lưu thành tích học tập, cái thứ hai chính là lưu trình các loại tọa đàm, từ thám thính sinh mệnh huyền bí đến tìm cái cái chung, gác lại cái bất động phương châm. Ý nghĩa chính chỉ có một việc: Thúc đẩy sự hài hòa của xã hội.”

Nghe Lam Cơ hưng phấn nói nhiều như vậy, Ninh Thu cũng hiểu được đại khái hội giao lưu là làm gì, hỏi: “ Cho nên, yêu cầu chúng ta ở hội giao lưu, làm mấy trò như đọc sách chia sẻ kinh nghiệm?”

“Ân ân ân” Lam Cơ liên tục gật đầu, trên mặt là vẻ hưng phấn hiện lên: “ Năm rồi đều là khu dạy học kia cử một đám đang ghét lên dài giảng đông giảng tây, năm nay rốt cuộc cũng đến bên chúng ta có người. Nhưng tính ra cũng là một ngụm ác khí!”

Đắc ý được một lúc, Lam Cơ khuôn mặt nhỏ lại suy sụp xuống, nghiêm mặt nói: “ Thu Thu, ngươi không cần thiết phải khẩn trương nha, tuy rằng những người đó thực sự đáng ghét, nhưng ngươi lợi hại như vậy, nhất định sẽ không có vấn đề.”

Ninh Thu cũng chỉ bất đắc dĩ cười. Kỳ thật cô cũng không khẩn trương, trước kia ở trước mặt thầy cô, cô cũng đã từng chia sẻ kinh nghiệm.”

Lam Cơ giải thích hội giao lưu không lâu, giáo viên chủ nhiệm cũng đã tìm cô, nói chuyện này. Cùng ngàn dặn vạn dò, làm cho cô không thể không khẩn trương. Nếu là gặp phải sự việc khó giải quyết, liền tùy thời tiếp đón.

Cái này làm cho Ninh Thu vốn đang thư giãn cũng trở nên căng thẳng , phảng phất thật sự sẽ phát sinh ra việc ngoài dự kiến. Sự thật chứng minh, có việc gì liền không thể tưởng, nếu không sẽ trở thành hiện thực.



________________________________________

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI truyenhdt.com ROSRY_HA. CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. XIN CẢM ƠN
« Chương TrướcChương Tiếp »