Chương 44: Khống Chế Kiếm Linh

Đông Cung nghe thấy tiếng động liền giật mình mở mắt, ngồi bật dậy. Thấy tình thế như vậy, chàng ngạc nhiên hỏi:

- Muội đang làm gì thế này?

Dung Ly hoảng loạn trả lời:

- Muội... muội cũng không biết nữa, đột nhiên cả hai thanh kiếm mất kiểm soát! Muội... muội...

Không đợi Dung Ly nói hết, Đông Cung liền đứng dậy, dùng linh lực khống chế thanh kiếm đen, đồng thời cố giúp nàng điều khiển Thanh Xà. Dường như cảm nhận được có kẻ đang cố khống chế chúng, cả hai thanh kiếm đột nhiên đổi hướng, nhập lại thành một rồi tấn công về phía Đông Cung. Nguồn sức mạnh phát ra từ thanh kiếm hợp nhất quả thực rất mạnh, khó mà cầm cự trong một khoảng thời gian dài được. Đông Cung lúc này mới nói:

- Thanh kiếm hợp nhất này quá mạnh, ta không thể khống chế chúng lâu hơn được nữa! Bây giờ ta sẽ dùng một phần linh lực phong ấn sức mạnh của chúng lại, nhưng sau này dùng sẽ không thể phát huy được hết công lực! Muội có chịu không?

- Không sao! Nếu đây là giải pháp tạm thời để khống chế được chúng thì huynh hãy làm đi!

Chỉ đợi có nhiêu đấy, Đông Cung liền nhanh chóng dồn khí lực tạo ra một phong ấn tạm thời, nhưng thanh kiếm này quả thật không nghe lời, cứ động đậy mãi.

Sau một hồi, cuối cùng cũng áp chế được nó và đặt phong ấn lên. Thanh kiếm rơi xuống. Đông Cung khụy người, một tay chống lên bàn, một tay ôm ngực, miệng thổ huyết.

Dung Ly thấy thế liền hoảng hốt chạy lại:

- Huynh... huynh có sao không? Đều là lỗi của muội...

Đông Cung đưa tay lên ra hiệu, ý bảo là không sao. Sau đó không nói gì, ngồi xuống vận khí lại.



Thấy Đông Cung như vậy, nàng cũng không dám làm phiền, để cho huynh ấy hồi phục lại linh khí sẽ tốt hơn. Lúc này nàng mới đi lại gần thanh kiếm, trong tâm trí nàng nghĩ rằng, bây giờ thanh kiếm đã bị phong ấn lại hơn một nửa phần công lực, nên chắc bây giờ không sao nữa. Vừa nghĩ nàng vừa cầm thanh kiếm lên, nhìn kỹ một hồi. Quả thật bây giờ hai màu lưu ly và đen tuyền đã hòa vào xem kẽ nhau trên chuôi kiếm. Nàng cẩn thận cất thanh kiếm qua một bên rồi dọn dẹp những thứ nằm ngổn ngang trên sàn.

Đông Cung trong lúc vận khí, bình tâm lại, chợt nhớ đến chuyện hồi chiều lúc cả hai đang trên phố...

... khoảng hơn một canh giờ trước...

- Huynh đợi muội ở đây nhé! Muội qua bên kia xem một tí. - Dung Ly hớn hở nói với Đông Cung, rồi chạy sang gian hàng bên kia xem những món đồ vật thú vị mà ông lão kia đang bán.

Đông Cung nhẹ gật đầu rồi nhìn nàng chạy đi. Dung Ly dần dần hòa cùng đám người qua lại, chẳng mấy chốc đã biến mất hẳn. Lúc này chàng định tìm một chỗ để ngồi xuống nghỉ ngơi, đột nhiên có người chạy từ xa đến va phải vào chàng.

- Ây da!

Đông Cung đưa tay ra đỡ người thanh niên đó dậy, rồi hỏi:

- Anh không sao chứ? Lần sau đi cho cẩn thận vào nhé!

- Cảm... cảm ơn công tử.

Nói rồi người thanh niên đó nhanh chóng hốt hoảng chạy đi. Nhưng trước lúc cầm tay của đông cung đỡ dậy, hắn đã vùi vào tay chàng một tờ giấy.

Đông Cung ngạc nhiên, liền mở tờ giấy ra. Bên trong vỏn vẻn vài dòng chữ: "Đêm nay canh hai hãy đến cuối làng, nếu muốn biết vềbí mật của hồ ly bên cạnh ngươi!"

Đông Cung đắn đo suy nghĩ, không biết rốt cuộc là kẻ nào đã gửi cho mình, vả lại, làm sao kẻ đó lại biết Dung Nhi không phải là người? Chàng vội nhìn quanh tìm người thanh niên khi nảy, nhưng anh ta đã mất hút vào đám người tự khi nào. Dung Ly từ phía sau chàng đột nhiên lúc này xuất hiện, chạm nhẹ vào vai chàng và nói:



- Huynh sao thế? Bộ có chuyện gì à?

- À không sao, không có gì.

Nói rồi chàng nhanh chóng vò tờ giấy đó lại và giấu vào trong tay áo. Rồi vờ lảng qua chuyện khác:

- Sao muội quay về nhanh thế?

Với vẻ mặt thất vọng, nàng trả lời:

- À, bên đó cũng chẳng có gì vui cả. Nên muội quay lại.

...

... Quay trở lại hiện tại...

Nhớ đến chuyện xảy ra hồi chiều, đột nhiên chàng suy nghĩ không biết mình có nên đi đến chỗ đó không. Đắn đo một hồi lâu, chàng quyết định: "Không được, phải đến xem rốt cuộc tên này là ai, hắn đã biết danh tính của Dung Nhi, vậy sẽ nguy hiểm về sau..."

Sau khi đã vận công xong, Đông Cung mới đứng dậy và nói với Dung Ly:

- Ta đi ra ngoài có chút chuyện. Muội ở nhà hãy cẩn thận, đừng gây ra chuyện nữa nha!

~ Hết tập 44 ~