Lùng Bắt Tim Em

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Lùng Bắt Tim Em của tác giả Mạc Nhan kể về một cuộc tình sét đánh nhưng chỉ ảnh hưởng đến anh. Tuy vẻ đẹp ngọt ngào ấy của nàng vẫn còn nhỏ nhưng vẫn thu hút được an …
Xem Thêm

Sự xuất hiện của Thạch Đồng khiến hai người cùng chợt sững người.

” A … Thạch tiên sinh, nhĩ hảo. ” Thạch Đồng là thân tín của Đường Hoàng, trong công ty quyền cao chức trọng thế nào ai cũng biết, hơn nữa thái độ cùng lời nói vừa rồi có vẻ không giống như là lời nói đùa làm cho hắn một phen kinh hãi.

” Nếu để cấp trên biết ngươi có ý định tiếp cận nữ công nhân, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến thành tích trong công việc. “

” Di. Sự việc không có nghiêm trọng như vậy, tôi chỉ là muốn mời nàng dùng một bữa cơm tối mà thôi, Thạch tiên sinh cứ coi như hành động vừa rồi chỉ là đùa cho vui thôi. Ha ha ! “

” Biểu tình của ta giống như đang nói giỡn sao ? ” Bị nét mặt nghiêm nghị, lãnh khốc, cùng ánh mắt sắc bén nhìn chăm chăm vào người làm cho vị tiểu Trương kia nghẹn họng trân trối, có muốn cười cũng không thể tiếp tục.

” Vâng … vâng … tôi hiểu rồi. Tôi xin phép quay trở về làm tiếp công việc. ” Nói xong hắn nhanh như chớp rời khỏi hiện trường.

Y Nhu tức giận, lên án : ” Xin đừng có can thiệp vào chuyện tư của ta, chuyện ta muốn đi hay không ta tự có quyết định. “

” Chỉ sợ có người không coi đó là chuyện tư, ngươi hẳn là nên hiểu chứ !”

” Ngươi giám sát ta ? “

” Ta chỉ là muốn tránh cho một nhân tài của công ty bởi vì những lí do hết sức không đâu bị cách chức. Đối với sự tổn thất này của công ty, hẳn ngươi biết rõ nguyên do là tại sao chứ ! “

Nàng thiếu chút quên mất, phàm là nam nhân có ý định tiếp cận nàng, tất cả đến cuối cùng cũng đều gặp phải kết cục không tốt. Vũ Phàm chính là minh chứng rõ ràng nhất. Nàng cắn cắn môi dưới, không nói gì nữa, nàng thế nhưng lại quên mất điểm này.

” Tất cả đều chỉ vì muốn tốt cho cô thôi, hy vọng cô có thể hiểu. ” Nói rồi Thạch Đồng lập tức xoay người rời đi.

5 tháng đã trôi qua, mùa đông đang dần đến.

Hôm nay sau khi kết thúc công việc dọn dẹp toilet cũng đã là bảy giờ tối. Mau chóng cất đồ dùng, dụng cụ vào kho, nàng nhanh chóng trở về kí túc tắm rửa sạch sẽ, hôm nay nàng với Tiểu Diệp hẹn nhau ra ngoài ăn tối.

Hai người thong thả rảo bước trên đường, vừa ngắm cảnh vừa nghĩ xem nên ăn cái gì. Đài khí tượng thông báo, ngày mai trời sẽ trở lạnh, thế nhưng lúc này không khí se se lạnh đã bắt đầu xuất hiện. Bỗng nhìn thấy một gia đình đang vui vẻ quây quần quanh nồi lẩu nóng hổi, nàng trong lòng bần thần nhớ đến thời điểm này năm ngoái. Khi ấy cha vẫn còn sống và ở cùng với tỷ đệ nàng, khi đó cả nhà ba người thường tề tựu vui vẻ bên nồi lẩu trong những ngày thời tiết se se lạnh như thế này. Trong ngoi nhà nhỏ ấm cúng, bên nồi lẩu bốc hơi nghi ngút, có một người cha hiền lành đang ngắm nhìn hai người con đang tranh giành đồ ăn. Khung cảnh ấy sao mà thân thương đến thế, vậy nhưng những ngày tháng yên ả, hạnh phúc đó, nay còn đâu.

Không biết qua bao lâu sau, nàng đang quanh quẩn trong dòng suy nghĩ bỗng bị tiếng gọi của Tiểu Diệp lôi trở lại với thực tại.

” Suy nghĩ gì mà bần thần nãy giờ thế ? ” Tiểu Diệp lo lắng hỏi.

” Aiz … Một lời khó có thể nói hết được … ” Nàng lắc đầu, tiếp tục bước tiếp.

” Không biết tối nay nên ăn gì đây ! Xem nào, hay chúng ta ăn lẩu đi, hôm nay tiết trời se se lạnh thế này, món lẩu là sự lựa chọn tuyệt vời nhất.”

” Mình xin lỗi, hôm nay không thể đi ăn với cậu được, mình thực sự ăn không vô. Cậu đi một mình đi, mình về trước. “

” Chờ chút, tại sao cậu lại … “

” Không có gì đâu, đừng lo lắng cho mình. Chỉ là trưa nay ăn nhiều sủi cảo quá, đến giờ vẫn cảm thấy no. Cậu đi ăn đi, cũng muộn rồi, mình về trước. Bai ! “

Nói xong nàng nhanh chóng hoà vào dòng người rời đi, tránh để Tiểu Diệp vì nàng mà lo lắng.

Xuyên qua dòng người đông đúc, bước đi một cách vô định, bất giác nhìn lại, không biết đã đến khu nhà trước đây từ bao giờ.

Khu nhà trước đây đã không, cửa hàng tiện lợi cũng không còn, cha nàng cũng không còn … Bây giờ chỉ còn lại một bãi đất hoang vắng, lạnh lẽo.

Nàng nhìn ngó xung quanh ìm lấy một chỗ, lặng lẽ gồi nhìn bãi đất trống trước mắt, trong lòng miên man suy nghĩ về những tháng ngày đã xa.

Chẳng biết bao lâu sau, tiếng bước chân tiến lại gần đem nàng trở lại với hiện thực. Nhìn người đàn ông trung niên xa lạ trước mắt đang quan sát nàng một cách chăm chú, nàng bật hỏi : ” Xin hỏi, ông có chuyện gì sao ? “

” Cô có phải là Lý Y Nhu tiểu thư ? “

Vị lão tiên sinh này cư nhiên lại biết tên nàng, thật kì lạ. Lục lọi trong trí nhớ nhằm tìm kiếm bóng dáng người đàn ông trước mặt, nhưng là dù có cố gắng thế nào cũng không nhớ ra là mình và người đàn ông này có quen biết.

” Ông là …”

” Quả thật là Lý Y Nhu tiểu thư, rất hân hạnh gặp mặt, tôi đã mong chờ được mặt cô bấy lâu nay. “

” Gặp tôi ? Nhưng tôi không biết ông là ai. “

” Ta đối với chuyện của cô lại biết rất rõ, bao gồm cả chuyện phụ thân cô chịu đả kích nặng nề mà qua đời, tôi cũng biết. “

” Rốt cuộc ông là ai ? “

” Tôi là ai, điều này cũng không quan trọng, quan trọng là tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện. “

” Tâm nguyện của tôi ? “

” Đúng vậy ! Tâm nguyện báo thù. “

” Ông là ai ? Và tại sao lại muốn giúp tôi ? “

” Ta và cô giống nhau, đều bị Đường Hoàng hại đến thiếu chút một xu dính túi cũng không còn. Ta may mắn hơn có cơ hội đứng dậy được, tạo lập xí nghiệp mới. Ta vẫn luôn muốn tìm cơ hội trừng trị hạng tiểu nhân như Đường Hoàng Mạo muội điều tra hắn thì biết được chuyện của cô và gia đình, thực sự ta thấy rất tức giận. Nếu không trừng trị cái loại người như hắn thì không biết sẽ có bao nhiều người vô tội nữa bị hắn hãm hại. “

” Hắn thực là đáng giận đến cực điểm …” Đối với sự hận thù bấy lâu vẫn đè nặng trong lòng, nàng không giám chống trả, vì tiểu đệ. Không nghĩ trên đời này còn nhiều người bị Đường Hoàng hại như vậy. ” Nhưng là tôi có thể giúp gì được cho ông ? “

” Sở dĩ Đường Hoàng có thể hoành hành ngang ngược bấy lâu nay cũng bởi hắn đã xây dựng được một hệ thông công ty, xí nghiệp lớn, làm ăn cực kì phát đạt. Nếu có thể lấy được những tài liệu cơ mật của công ty hắn thì chuyện chúng ta lật đổ Đường Hoàng sẽ dễ như trở bàn tay. “

” Ông muốn tôi trôm tư liệu của Đường Hoàn ? Không được đâu, tôi chỉ là một nhân viên vệ sinh nho nhỏ, sao có thể trộm được những thông tin cơ mật kia ? “

” Đơn gian giản thôi, cô hãy trở thành nữ nhân của hắn ! “

” Không thể được ! ” Nàng hoảng sợ lắc đầu.

” Chỉ có làm nữ nhân của hắn mới có cơ hội lật đổ hắn. “

” Tôi không làm được. “

” Cô làm được. Bởi hắn trong lòng chỉ nghĩ đến cô. Hãy nhớ lại xem phụ thân của cô đã phải qua đời một cách ấm ức như thế nào. Ông ấy vất vả cả một đời làm lụng vất vả, kết quả thì sao ? “

” Chính vì vậy nên ta càng không thể gả cho Đường Hoàng. “

” Gả cho hắn chỉ là kế tạm thời. Nếu cô cứ chỉ là một nữ công nhỏ bé như bây giờ thì căn bản là sẽ không bao giờ có thể tiếp cận được hắn. Chỉ có làm người của hắn cô mới có cơ hội đánh cắp tư liệu mật của công ty hắn. Ta biết làm như vậy là thiệt thòi cùng uỷ khuyất cho cô, nhưng đây là cách duy nhất để đánh bại hắn. Hy vọng cô có thể suy nghĩ thêm về vấn đề này. Nếu thay đổi suy nghĩ, hãy liên lạc với ta. Đây là danh thϊếp của ta. Chuyện hôm nay tốt nhất đừng để người ngoài biết được, đối với cả ta và cô đều có lợi.”

Người đàn ông đó nói xong liền lên xe rời đi. Y Nhu ngẩn người nhìn tấm danh thϊếp trong tay. Mọi chuyện vừa rồi xảy ra hết sức đột ngột. Những lời ông ta nói khiến nàng không thể bình tĩnh được.

Thêm Bình Luận