Chương 43: Gừng càng già càng cay

Lục Tĩnh Xuyên che khuôn mặt sưng đỏ của mình, nhìn Lục Minh Học bằng ánh mắt không thể tin nổi: "Có đôi khi con thật sự nghi ngờ Lục Cảnh Sâm mới là con ruột của bố!"

Lục Minh Học tức đến mức ngực đau đớn, ông ta che ngực, ngón trỏ chỉ về phía Lục Tĩnh Xuyên lẩy ba lẩy bẩy: "Sao Lục Minh Học tao lại sinh ra một đứa con trai ngu ngốc như mày chứ? Một nửa sản nghiệp của nhà họ Lục nằm trong tín thác do bà nội lập ra, được nhà họ Lục tạm thời quản lý, chỉ cần Cảnh Sâm và Hạ Hạ sinh con thì tất cả sẽ thuộc về bọn nó."

"Bây giờ mày chống lại Cảnh Sâm ở khắp nơi, ép bọn nó rời khỏi nhà họ Lục, cũng đồng nghĩa với việc thoát khỏi tai mắt của nhà họ Lục, ngộ nhỡ bọn nó sinh con thì mày tính làm sao đây?”

"Trong số các dự án sinh lời của mày, có bao nhiêu cái là do bác cả mày để lại?”

Gừng càng già càng cay, nghe phân tích của Lục Minh Học xong, Lục Tĩnh Xuyên chợt nhận ra.

Mặc dù đuổi vợ chồng Lục Cảnh Sâm ra ngoài sẽ có được niềm vui ngắn hạn, nhưng về lâu dài, đúng là có thể gây ra bất lợi cho bọn họ.

Lục Tĩnh Xuyên lúc này mới lo lắng muốn đón bọn họ trở về: “Nhưng mà bố này, bọn họ có thể đi đâu được chứ? Bà nội cử nhiều người đi như vậy mà cũng không tìm thấy, lùng sục khắp bất động sản dưới danh nghĩa nhà họ Lục rồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bọn họ đâu cả.”

Lục Minh Học chậm rãi ngồi xuống, liếc mắt nhìn Lục Tĩnh Xuyên: "Bố mắng con có oan không, Cảnh Sâm cũng trở thành con ma ốm tàn tật rồi, nó còn có thể trốn ở nơi con không tìm được."

"Bây giờ trong tay con có nguồn tài nguyên lẫn mối quan hệ mạnh mẽ mà cũng đấu không lại một con ma ốm tàn tật, tự con nói xem con giỏi lắm sao?”

Móng tay cái của Lục Tĩnh Xuyên cấu vào da thịt, mắt cậu ta đỏ bừng: "Bố, bố yên tâm đi. Dù có tìm đến chân trời góc biển, con cũng sẽ tìm ra Lục Cảnh Sâm để chứng minh cho bố thấy, Lục Tĩnh Xuyên không thua kém gì Lục Cảnh Sâm! Con còn ưu tú hơn anh ta gấp trăm lần."

Lục Minh Học thở chậm lại, nhắm mắt: "Tốt nhất là như vậy, cho con chút gợi ý. Muốn tìm được một người, con có thể biến bị động thành chủ động, tạo điều kiện cho Lục Cảnh Sâm phải xuất hiện."

Lục Tĩnh Xuyên cong môi, đuôi mắt hơi nhướng lên: "Con hiểu rồi."

"Còn nữa!" Ánh mắt Lục Minh Học tối đi một chút: "Nghĩ cách liên hệ với Khoa học Kỹ thuật Minh Nhất, bây giờ bọn họ đang là ông trùm trong ngành, chỉ cần có thể hợp tác với bọn họ thì dù mất đi nhà họ Tưởng cũng không sao."

"Con hiểu rồi, thưa bố.” Lục Tĩnh Xuyên gật đầu rồi đi ra ngoài.