Chương 37: Dọn ra ngoài sống

Thẩm Hạ Hạ vừa khóc vừa nói: “Một nửa tài sản của nhà họ Lục là do bố mẹ chồng quá cố của con để lại. Bây giờ nhà họ Lục lớn mạnh rồi lại không nuôi nổi con và Cảnh Sâm. Bữa cơm này chúng con không ăn nữa, tránh cho ăn sập nhà họ Lục, đến lúc đó chúng con không gánh nổi tiếng xấu này.”

“Đi thôi, Cảnh Sâm, chúng ta ra ngoài tìm một căn nhà để ở. Chúng ta sẽ có một đứa con đáng yêu, gia đình ba người chúng ta tuy nghèo khó nhưng vẫn vui vẻ sống qua ngày.”

Nói xong, cô chuẩn bị kéo Lục Cảnh Sâm ra ngoài.

"Đừng!"

Nghe thấy hai người muốn ra ngoài ở riêng, sinh con, Lục Minh Học và Lục Tĩnh Xuyên cùng đứng dậy ngăn cản cô.

Ngay cả Tào Nhã Phương và Trần Tư Tư cũng đứng ra ngăn cản.

Tào Nhã Phương vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn: “Hạ Hạ, hôm nay tâm trạng Tĩnh Xuyên không tốt nên nói năng không đúng mực, con đừng chấp nhất với nó làm gì.”

Trần Tư Tư cũng mỉm cười nịnh nọt: "Đúng đó, Diệu Huy cũng không có ý xấu đâu. Hai anh em nó lớn lên cùng nhau, nói chuyện thoải mái đã quen rồi. Con đừng để trong lòng."

Bà nội nghiêm mặt nói: “Tĩnh Xuyên, Diệu Huy, cả Thanh Hòa nữa, mau xin lỗi chị dâu đi."

Thẩm Hạ Hạ lau nước mắt: “Lời nói ra như bát nước đổ đi, mọi người đừng khuyên nữa, con sẽ đưa Cảnh Sâm ra ngoài.”

Nói xong, cô mặc kệ lời nói của những người phía sau, đẩy Lục Cảnh Sâm lên lầu, nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Chủ yếu là Thẩm Hạ Hạ muốn lấy tay nải của mình, trong đó có pháp khí bí mật có thể giúp cô mang thai.

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Thẩm Hạ Hạ nhìn Lục Cảnh Sâm ngồi trên xe lăn: “Có cần tôi dọn đồ gì cho anh không?”

“Không cần.” Lục Cảnh Sâm lạnh lùng nói.

Trong lòng Thẩm Hạ Hạ dấy lên nỗi chua xót, anh bị nhà họ Lục ức hϊếp, chèn ép đến mức nào mà có thể đồng ý đi cùng cô không chút do dự.

Thẩm Hạ Hạ thu dọn xong, đẩy Lục Cảnh Sâm ra ngoài, nhìn thấy A Huy đứng ở cửa, cô vừa lau nước mắt vừa nói: "A Huy, bọn họ đều ức hϊếp chúng ta. Tôi muốn đưa Cảnh Sâm rời đi!"

A Huy đã chứng kiến tất cả những gì mà nhà họ Lục làm với thiếu gia trong những năm qua.

Đừng nói là phu nhân, đôi khi chính A Huy cũng muốn đưa thiếu gia đi.

A Huy quay qua nhìn Lục Cảnh Sâm.

Lục Cảnh Sâm cũng đang định cắt đuôi mấy người nhà họ Lục cử đến giám sát anh vài ngày, đúng lúc người phụ nữ này muốn đưa anh ra ngoài, thế nên anh khẽ gật đầu. Sau khi nhận được sự đồng ý, A Huy nhanh chóng đưa họ lên xe rời đi.

Lúc Lục Minh Học và những người khác ra ngoài thì bọn họ đã đi mất rồi.

“Thiếu gia, phu nhân, bây giờ đi đâu ạ?”

Ừ nhỉ, đi đâu đây? Cô đã dùng hết số tiền mình có để mua bùa chú và pháp khí bổ dương cho Lục Cảnh Sâm rồi.

Lục Cảnh Sâm hơi nhướng mắt: "Đến Hoa viên Cảnh Giang."

“Vâng, thiếu gia.”

Đúng là lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo. Dù Lục Cảnh Sâm không được nhà họ Lục chào đón nhưng vẫn nhiều tiền hơn cô.

Nghe tên thôi đã biết đây là một căn biệt thự với tầm nhìn hướng ra mặt sông. Trong tiểu thuyết, các thiếu gia nhà giàu đều có cho mình một vài căn biệt thự sang trọng.

Với tài lực của nhà họ Lục thì mua một căn biệt thự cũng giống như mua một món đồ chơi mà thôi.

Lúc đó, không có người nhà họ Lục quấy rầy, cô có thể cùng Lục Cảnh Sâm...

Nghĩ tới đây, Thẩm Hạ Hạ không kìm được mà nhếch miệng cười.