Chương 23

Người mặc áo đen cắn răng, ẩn thận tránh thị vệ gác đêm, sợ bị người theo dõi, lại cố ý đảo quanh một vòng lớn, lúc này mới trở về phòng mình.

Đôi mày lá liễu nhíu chặt, y che lại ngực, nơi đó tựa như có một lỗ thủng, từng cơn lạnh xâm lấn làm cơ thể y dần mất đi độ ấm, cứ như rơi vào hồ nước lạnh, phía trên còn kết một tầng băng mỏng sắp đông thành đá.

Bóng đen giơ tay kéo xuống mặt nạ bảo hộ, dưới ánh sáng chói lòa, chỉ thấy một gương mặt thanh lệ trắng bệch như tờ giấy, ngay cả môi cũng trắng bệch. Ngón tay thon dài xinh đẹp kéo cổ áo, y cắn răng, từ trong hộp trang sức lấy ra một đôi khuyên tai trân châu.

Khuyên tai này có bí mật, bên trong cất giấu "tiên dược" cứu mạng. Tuy không có công hiệu khởi tử hồi sinh (làm người chết sống lại) nhưng chỉ cần người còn một hơi, liền có thể khôi phục hơn phân nửa nguyên khí.

Nuốt vào "Tiên dược", chẳng mấy chốc, sắc mặt trắng bệch dần dần khôi phục hồng nhuận.

......

Cung Cửu dưới ánh trăng bước chậm đến sân của Phiến Đào quận chúa, lặng yên không một tiếng động mà ẩn núp ở trên nóc nhà.

Xuyên thấu qua khe hở trên mái ngói, hắn thấy được cảnh tượng trong phòng.

Phòng sáng như ban ngày, đầu giường để một viên dạ minh châu. Trướng màn đã buông, người bên trong tựa hồ đã ngủ.

Cung Cửu hơi hơi kinh ngạc, ánh sáng chói mắt như vậy, ngủ được sao?

Cùng lúc đó, nhớ đến lời Cung Chủ, Phiến Đào quận chúa sợ bóng đêm, buổi tối cần có ánh sáng làm bạn mới có thể đi vào giấc ngủ. Xem ra lời này không giả.

Hệ thống bỗng nhiên ra tiếng: "Ta liền nói, thích khách không phải Phiến Đào quận chúa, ngươi không tin, một hai phải cãi ta."

Cung Cửu không nói gì, hắn quan sát kỹ lưỡng tình hình trong phòng, muốn tìm được chứng cứ đủ để chứng minh Phiến Đào quận chúa là thích khách. Phòng không có mùi khói, chứng minh thích khách không có thiêu hủy quần áo. Cung Cửu ngửi thử xem có mùi máu tươi không, đáng tiếc ngửi tới ngửi lui, không có ngửi được bất luận mùi gì khả nghi.

Hệ thống nếu là biết hắn đang làm gì, nhất định sẽ rít gào. Ngươi cho rằng mũi mình là mũi chó a, cách trăm mét còn có thể ngửi thấy? Dù khứu giác của ngươi tốt đến mấy, gió lớn như vậy, ngươi còn ở trên nóc nhà. Không có đạo cụ hỗ trợ, ngươi ngửi thấy được mùi máu tươi mới là lạ.

Cung Cửu rất có kiên nhẫn, ngồi im suốt nửa canh giờ.

Hệ thống lại nhàm chán muốn chết, nói: "Ngươi không lạnh sao?"

Cung Cửu nói: "Không lạnh."

Hệ thống nói: "Chân không tê?"

Cung Cửu nói: "Có thể chịu đựng."

Hắn đã từng ở đáy biển bảy ngày bảy đêm, điểm này tra tấn xác thật không tính là cái gì.

Nửa chén trà nhỏ thời gian lại đi qua.

Hệ thống nhàm chán đến buồn ngủ, thúc giục nói: "Đừng nhìn, Phiến Đào quận chúa căn bản không phải thích khách, chạy nhanh trở về ngủ."

Cung Cửu lại nói: "Có lẽ nàng ở trên giường chữa thương."

Hệ thống rà quét một chút, đem tư thế ngủ đáng yêu của Phiến Đào quận chúa: đôi tay chắp lại nghiêng người sang bên chia sẻ ký chủ, "Nhìn, cỡ nào khả ái, ngươi cứ nói là thích khách, tâm ngươi sao hư hỏng đến thế?"

Cung Cửu dao động, có lẽ thật là hắn lầm?

Nghĩ thế, hắn vươn eo, đem mái ngói thả lại chỗ cũ, chuẩn bị rời đi.

Không ngờ, trong phòng bỗng nhiên truyền đến một thanh âm trầm thấp: "Xin lỗi, đều do ta cuồng vọng tự đại, coi thường nam nhân thúi đáng chết kia. Ta vốn tưởng rằng hắn là gối thêu hoa, ai ngờ hắn lại là cao thủ thâm tàng bất lộ, hại khổ cả ngươi và ta."

Cung Cửu: "......"

Hệ thống: "......"

Đối với xưng hô "gối thêu hoa" này, Cung Cửu cự tuyệt tiếp thu.

Hệ thống bị Shock tới rồi!

"Trời ạ!" Hệ thống phảng phất trời sụp kêu lên: "Phiến Đào quận chúa cư nhiên kim ốc tàng kiều, ký chủ, mũ ngươi xanh lè rồi biết không?"

Cung Cửu hỏi ngược lại: "Trai chưa cưới nữ chưa gả, có mấy cái tình nhân không phải thực bình thường sao?"

Hệ thống: "......"

Ký chủ khai sáng đến thế nơi nào tìm được?

Ngươi đáng giá có được Lục Tiểu Phụng trong truyền kỳ!

Trong phòng lại truyền đến một giọng nói mềm nhẹ, lần này nói chuyện là một nữ nhân: "Không quan hệ, ngươi sở dĩ làm như vậy, là bởi vì yêu ta, ta sẽ không trách ngươi."

Giọng nam nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta chắc chắn vì cả hai ta báo thù."

Nữ nhân lo lắng nói: "Hắn võ công phi phàm, ngươi không phải đối thủ của hắn. Ngươi nếu lại lần nữa bị thương, ta sẽ đau lòng."

Giọng nam thấp giọng an ủi nói: "Lần này bị thương, trách ta sơ ý, xem nhẹ đối phương, lần sau tất nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ."

Nữ nhân trong giọng nói mang theo vài phần suy yếu, nói: "Ta không muốn ngươi gặp phải nguy hiểm."

Giọng nam động dung nói: "Ngươi yên tâm, lần sau ta sẽ không bị thương."

Nữ nhân trầm mặc, thở dài nói: "Hy vọng như thế."

......

Mái hiên, hệ thống cùng Cung Cửu đầu óc hỗn độn.

Bọn họ vốn tưởng rằng trong phòng có một đôi cẩu nam nữ, kết quả phát hiện, cẩu nam nữ đang lặng lẽ trò chuyện là cùng một người!

Cung Chủ trực giác không sai, Phiến Đào quận chúa quả thực có vấn đề, vấn đề còn rất lớn.

Cung Cửu: "...... Phiến Đào quận chúa bị quỷ bám vào người sao?" Lầm bầm lầu bầu nói chuyện với không khí, phảng phất đối diện nàng là một nam nhân người khác nhìn không thấy, mượn thân thể của nàng, cùng trò chuyện.

Hệ thống: "Trên thế giới nào có quỷ!"

Cung Cửu: "Ta chính là một cái lão quỷ a."

Hệ thống: "......"

Hệ thống bị hắn đáp trả nghẹn đến khó chịu, hít sâu một hơi, bình phục tâm tình nói: "Không phải quỷ bám vào thân, là tâm thần phân liệt trong truyền thuyết."

Tâm thần phân liệt, Cung Cửu hiểu. hành vi của đối phương nhìn xác thật rất giống.

Lúc hai người nói chuyện, Phiến Đào quận chúa khoác áo choàng, yếu đuối mong manh mà ngồi vào ghế tròn, soi vào mặt gương bóng loáng như nước, bên môi giơ lên một tia tà khí tươi cười: "Ai cũng không thể gây trở ngại cho chúng ta, nếu có người vướng bận, diệt trừ hắn."

Ngay sau đó, lại nhu nhu cười, "Được, đều nghe ngươi."

Kiều nhu lại trở nên âm trầm: "Ngươi ta hai người vĩnh viễn sẽ không chia lìa."

"Đúng vậy, không ai có thể đem chúng ta tách ra."

......

Hệ thống gan lớn, nhưng là nhìn đến cảnh tượng này, chỉ cảm thấy sởn tóc gáy.

Cung Cửu nghĩ đến nguyên tác hắn đã từng xem qua, nghi hoặc nói: "Phiến Đào quận chúa cùng Thạch Quan Âm có quan hệ gì?"

Hệ thống nói: "Quăng tám sào cũng không tới."

Cung Cửu thở dài nói: "Sở thích của hai người đều...... có phong cách riêng, hẳn hợp nhau lắm, đáng tiếc sinh không gặp thời, bằng không có thể trở thành một đôi tri kỷ tình đầu ý hợp.".

Hệ thống: "......"

Vận mệnh chú định, hệ thống dường như nhìn đến từng đoạn số liệu rối loạn thổi qua trước mắt.

Trải qua một phen phân tích, hệ thống tính ra xác suất suy luận của ký chủ chính xác đến 50%. Sở dĩ là 50%, là bởi vì Thạch Quan Âm có lẽ sẽ cho rằng chính mình mới là người đặc biệt nhất, tiến tới gϊếŧ luôn hàng nhái.

Cái này không quan trọng, quan trọng là, ký chủ là biếи ŧɦái, vị hôn thê của ký chủ càng biếи ŧɦái, hai cái biếи ŧɦái ở bên nhau là không có hạnh phúc! Một cộng một sinh ra uy lực vượt xa hai, vì chính mình thể xác và tinh thần khỏe mạnh, nó tuyệt không cho phép ký chủ đem nữ nhân như vậy cưới về nhà, độc hại tâm linh thơ dại thuần khiết của nó! Để nó trở thành bà bà độc ác lấy cẩu bổng đánh uyên ương, chia rẽ cọc nhân duyên căn bản không có hạnh phúc gì đáng nói này!

Hệ thống nói: "Ký chủ, vị hôn thê của ngươi bệnh không rõ a, cưới nàng về nhà, phỏng chừng cả ngày phập phồng lo sợ, sợ nàng nửa đêm lấy rìu chém rớt đầu của ngươi. Vì mạng nhỏ suy nghĩ, chạy nhanh từ hôn."

Cung Cửu thầm nghĩ, còn cần ngươi lắm miệng, nữ nhân như vậy ai dám lấy? Từ đâu tới, lăn về đó đi.

"Ký chủ, ngươi làm gì?"

Hệ thống kêu lên sợ hãi, Cung Cửu nhảy xuống, giơ tay đẩy cửa. Không cẩn thận dùng lực quá mạnh, chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang lớn, ván cửa ngã trên mặt đất, bốc lên một trận tro bụi.

Cung Cửu: "......"

Hệ thống: "......"

Phiến Đào quận chúa: "......"

Phiến Đào quận chúa mí mắt giựt giựt, cũng may nàng tố chất tâm lý còn tốt, không có lộ ra nửa điểm dấu vết, đầu tiên là kinh hô một tiếng, khi nhận ra thân phận thiếu niên, trong lòng giật mình, cúi đầu giấu đi tia lạnh lẽo trong mắt, làm bộ chấn kinh nói: "Không biết thế tử đêm khuya đến thăm, là có chuyện gì?"

Nàng ngước mắt nhìn thiếu niên, lại nhanh chóng cúi đầu, tựa hồ thẹn thùng mà khẽ cắn môi anh đào, thấp giọng nói: "Thế tử nếu là có việc, ngày mai lại đến có thể chứ?"

Giả bộ, dốc hết sức giả bộ.

Cung Cửu cười lạnh nói: "Ta tới để làm gì, trong lòng ngươi không phải rất rõ ràng?"

Phiến Đào quận chúa ngập ngừng nói: "Ta không rõ thế tử đang nói cái gì."

Cung Cửu nói: "Người sáng mắt không nói tiếng lóng, ta đã hiểu rõ bí mật của ngươi, ngươi không cần diễn kịch trước mặt ta."

Hệ thống: "Ngươi trực tiếp đem sự tình nói ra, không thành vấn đề sao?"

Cung Cửu: "Nói ra mới có thể giải quyết sự tình."

Hắn nói không sai, chỉ thấy Phiến Đào quận chúa chậm rãi ngẩng đầu lên. Dịu dàng, thẹn thùng, hết thảy thiện lương tốt đẹp đều biến mất, chỉ còn lại có âm trầm đáng sợ, "Ngươi muốn làm cái gì?"

Cung Cửu nói: "Ngươi lại muốn làm cái gì? Nếu không muốn gả cho ta, trực tiếp từ hôn đó là, hà tất làm thế này."

Phiến Đào quận chúa cười nhạo nói: "Như thế nào từ hôn? Ngươi sẽ cho phép ta từ hôn?"

Cung Cửu nói: "Vì cái gì không cho?"

Phiến Đào quận chúa khinh miệt mà nhìn hắn, nói: "Ngươi sẽ bỏ qua cho một tuyệt sắc mỹ nhân như ta?"

Cung Cửu: "......"

Hệ thống: "......"

Tự luyến đến vậy sao không bay lên trời luôn đi.

Cung Cửu không thể không nói ra sự thật, "Ta không thích ngươi."

"Sao có thể!" Phiến Đào quận chúa kích động nói: "Ta lớn lên đẹp như vậy, ngươi sao có thể không thích ta?"

Cung Cửu: "......"

Hệ thống: "......"

Lời này cảm giác quen thuộc quá lớn, Cung Cửu trước đó không lâu mới vừa nói qua, hiện tại hắn rốt cuộc lý giải cảm tưởng của Lục Tiểu Phụng lúc mình tự luyến, thật mẹ nó một lời khó nói hết.

Nữ nhân bị tâm thần phân liệt không đáng sợ, nữ nhân tâm thần phân liệt lại tự luyến làm người ăn không tiêu. Quả nhiên, Phiến Đào quận chúa tự cho chính mình lý giải nội tâm mờ ám của Cung Cửu, tươi cười lạnh băng nói: "Nam nhân các ngươi đều không phải thứ gì tốt, ngoài miệng nói dễ nghe, lại trước nay không thực hiện hứa hẹn, chỉ có nữ nhân ngốc mới có thể đem lời ngon tiếng ngọt của nam nhân coi như lời thề."

Lời này đủ để chứng minh Phiến Đào quận chúa là từng trải qua chuyện bị nam nhân lừa gạt.

Tự nhận là " nam nhân tốt", hệ thống không vui, giận không thể nhịn nói: " Vơ đũa cả nắm, thật quá đáng!"

Cung Cửu lại nói: "Nàng nói không tồi, nam nhân đích xác không phải thứ tốt, ngoại trừ nam nhân tốt hiếm có như ta."

Hệ thống: "......" Có chút muốn nôn.

Hệ thống ghét bỏ nói: "Đổi thành Hoa Mãn Lâu, ta còn tin, ngươi liền bỏ đi."

Cung Cửu rất rộng lượng, không cùng thứ "không phải người" tranh luận.

"Không phải người" hệ thống: "......"

Cung Cửu nhìn Phiến Đào quận chúa sắc mặt âm trầm, bỗng nhiên nghĩ đến trong nhà đối phương có một đống rối rắm. Cứ dăm ba bữa liền phát sinh tuồng kịch mâu thuẫn gia đình, trong lòng hiểu rõ, nói: "Ta và những nam nhân ngươi nói không giống nhau."

Phiến Đào quận chúa hừ lạnh nói: "Có cái gì không giống?"

Cung Cửu nói: "Chuyện nam nhân thích làm, ta đều không thích."

Phiến Đào quận chúa tỏ ra không tin.

Cung Cửu tiếp tục nói: "Tỷ như ta không có hứng thú với nữ nhân thiên kiều bá mị, ta thích chính là nam nhân."

Phiến Đào quận chúa: "......"

Phiến đào quận chúa mắt hạnh trợn lên, thân thể mềm mại run lên, không dám tin tưởng nói: "Ngươi thích nam nhân?"

Nói xong, trong lòng vui vẻ. Nếu Cung Cửu thích nam nhân, vậy mặc dù gả cho hắn, nàng cũng không cần lo cho trinh tiết lo. Giờ khắc này, Phiến Đào quận chúa có chút đơn thuần, nàng quên mất nam nhân có thể có bao nhiêu vô sỉ, bọn họ thích nam nhân, đồng thời cũng sẽ làm hại nữ nhân, muốn nữ nhân giúp họ duy trì hương khói.

May mà, Cung Cửu không phải như vậy.

Thấy Phiến Đào quận chúa vẫn ôm hoài nghi như cũ, lại nói: "Nghe qua Lục Tiểu Phụng sao?"

"Ngươi nói chính là Tứ mi mao Lục Tiểu Phụng?" Phiến Đào quận chúa nói: "Ta không quen biết y, bất quá có biết một vài sự tích của y."

Cung Cửu nói: "Y chính là tình nhân của ta."

Phiến Đào quận chúa: "............"

Lừa ai a!

Nghe qua Lục Tiểu Phụng có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, chưa từng nghe qua y là đoạn tụ! Đừng tự dát vàng lên mặt!

Trên thực tế, Lục Tiểu Phụng là thần tượng của Phiến Đào quận chúa, vừa nãy nói có biết một vài sự tích của y là nói dối, nàng từ nhỏ liền nghe chuyện xưa của thần tượng mà lớn lên, nam thần có mấy tình nhân nàng đều hỏi thăm đến rõ ràng.

Cho nên, đối nam nhân càng thêm thất vọng.

Ngay cả thần tượng còn phong lưu đa tình, chân trong chân ngoài, thích hái hoa ngắt cỏ, nam nhân khác còn có thể tin sao?

Liền nói bằng hữu của thần tượng, hành tung mơ hồ không chừng Thần Trộm cùng yêu kiếm đến si cuồng Kiếm Thần, đều không phải đối tượng tốt để kết hôn,thích chăm sóc hoa cỏ Hoa Mãn Lâu còn tốt hơn tí. Nhìn bên cạnh mình, đều là những tên không biết đảm đương, thích nhất trốn tránh trách nhiệm, một cái so một cái thối tha lãng tử đê tiện. Kể từ đó, Phiến Đào quận chúa đối nam nhân hoàn toàn thất vọng.

Cung Cửu nói Lục Tiểu Phụng là tình nhân của hắn, Phiến Đào quận chúa không tin. Vuốt lương tâm nói một câu, Lục Tiểu Phụng cùng bất luận bằng hữu nào của y đều có khả năng làm gay, chính là không có khả năng coi trọng Cung Cửu.

Vì cái gì đâu?

Bởi vì gia hỏa này nhìn nhân mô cẩu dạng, vô luận bề ngoài, vẫn là khí chất đều là hạng nhất, nhưng nàng dám chắc chắn, gia hỏa này cùng nàng giống nhau không bình thường. Đến nỗi chỗ nào không bình thường, thời gian quá ngắn, nàng tạm thời còn không có phân tích ra tới.

"Ngươi nói Lục Tiểu Phụng là tình nhân của ngươi, sao có thể?"

Gia hỏa không ra gì như hắn, Lục Tiểu Phụng mắt mù cũng chướng mắt a, trừ phi đầu óc hư rớt.

Cung Cửu trầm ngâm sau một lúc lâu, nói: "Có lẽ là kỹ thuật của ta tương đối hảo."

Hệ thống: "......"

Cùng một tiểu nha đầu nói chuyện ân ái, quả thực không thể nghe.

Tiểu nha đầu Phiến Đào quận chúa đầy mặt nghi hoặc. Cái gì kêu kỹ thuật tương đối hảo? Lục Tiểu Phụng cùng hắn làʍ t̠ìиɦ nhân cùng kỹ thuật có quan hệ gì? Ngay sau đó, nghĩ thông suốt 15 tuổi thiếu nữ, một gương mặt đẹp che kín mây đỏ.

...... Này nam nhân quá vô sỉ!!

*****

Phương xa, Lục Tiểu Phụng giờ phút này lâm vào xưa nay phiền toái chưa từng có.

Vì điều tra vụ án, Lục Tiểu Phụng vội đến chân không chạm đất. Cùng lúc đó, dọc theo đường đi hết một vị lại một vị mỹ nữ, lần lượt là Phương Ngọc Hương, Đường Nhưng Khanh, Đinh Hương Di, Sở Sở, Lãnh Hồng Nhi, Lý Hà, Trần Tĩnh. Vài người tỏ vẻ muốn ngủ y, còn tự đưa tới cửa cho y ngủ.

Ha hả, Lục Tiểu Phụng y là dễ dàng như vậy cùng người ngủ sao?

Đưa tới cửa, y cũng không phải không bắt bẻ ai tới cũng tiếp thu a!

Mặc dù thật muốn ngủ nữ nhân, cũng muốn suy xét một chút tình huống thực tế.

Y hiện tại tuy rằng đã thoát khỏi bóng ma tâm lý mối tình đầu tạo ra cho y, nhưng lại không cẩn thận cùng Cung Cửu lăn giường, đối nam nhân đã có du͙© vọиɠ không thể nói rõ. Trước khi y chải vuốt rõ ràng mình thích nam nhân hay nữ nhân, nên tiếp tục thích nữ nhân, hay là cùng nam nhân buộc vào nhau cả đời, y như thế nào không biết xấu hổ tùy tiện rớt tiết tháo, cùng nữ nhân làm bừa làm bậy.

Đó là không chịu trách nhiệm với bản thân!

Lục Tiểu Phụng cự tuyệt thừa nhận chính mình đang vì Cung Cửu giữ vững trinh tiết, bởi vì y không phải người như vậy. Đã có nữ nhân mình thích còn có thể cùng nữ nhân khác thân mật, chuyện đáng giận đó Lục Tiểu Phụng hoàn toàn làm được, còn không chỉ một lần làm như vậy. Hiện tại, sở dĩ đối nữ nhân thiếu hứng thú, bất quá là y đã lâm vào một đoạn cảm tình cắt không đứt, gỡ càng rối hơn, không tính toán lại dính thêm một đoạn. Còn nữa, như Cung Cửu nói, nữ nhân ở bên cạnh hắn về cơ bản không có kết cục tốt.

Nhận xét trên thực mau được chứng thực.

Có ý tứ với y, nữ nhân muốn ngủ với y lại không thành đều đã chết, cách chết người sau đáng sợ hơn người trước.

Lục Tiểu Phụng: "......"

Không muốn nói gì nữa, lần sau vẫn là cùng nữ nhân bảo trì khoảng cách an toàn nhất định đi.

*****

Đối với "vị hôn phu" cùng thần tượng là một đôi tình nhân bí mật, Phiến Đào quận chúa hốt hoảng, ngốc một hồi lâu, mới tiêu hóa xong tin tức chấn động nhân tâm này. Sau, liền nghe Cung Cửu nói: "Ngươi nếu không muốn cùng ta thành thân, kia liền từ hôn. Bổn thế tử không phải người ngang ngược vô lý, sẽ không bởi vì chuyện này ghi hận ngươi."

Phiến Đào quận chúa thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời do dự.

Nàng năm nay 15 tuổi, sớm đã tới tuổi bàn chuyện cưới hỏi, lần này đến Thái Bình Vương vương phủ làm khách, là mang theo nhiệm vụ tới, việc hôn nhân cùng Thái Bình Vương vương phủ buộc phải làm. Vốn dĩ nàng tính toán ám sát Cung Cửu, thuận tiện cho hắn giữ một hơi, làm cho chính mình gả lại đây xung hỉ, sau lễ cưới trực tiếp thành quả phụ. Cứ như vậy, vừa duy trì quan hệ giữa hai phủ, vừa sẽ không bị nam nhân thúi đạp hư, một công đôi việc. Nào biết kế hoạch không đuổi kịp biến hóa.

Phiến Đào quận chúa nghĩ nghĩ, nói: "Ta có thể gả cho ngươi, thay tình nhân của ngươi làmc tấm mộc, nhưng là ngươi không thể cưỡng bách ta làm chuyện ta không muốn." Dừng một chút, lại nói: "Nếu ngươi muốn hài tử, có thể tìm người khác sinh, đến lúc đó liền đem hài tử ghi tên dưới danh nghĩa của ta, làm con vợ cả."

Hệ thống: "...... Này không phải ngụy hôn sao? Tư tưởng tiên tiến a!"

Cung Cửu nghiêm túc suy xét tính khả thi, Phiến Đào quận chúa cũng không vội, lẳng lặng chờ đợi hắn hồi đáp.

Một lát sau, Cung Cửu gật gật đầu, nói: "Có thể. Bất quá, nhân cách khác của ngươi đồng ý sao?"

Phiến Đào quận chúa nói: "' Hắn ' sẽ đồng ý." Hơn nữa cầu mà không được. Rốt cuộc cách xử lý này, so với làm quả phụ khá hơn nhiều. Quả phụ bị khi dễ, không có trượng phu cùng nhi tử bảo vệ, sinh hoạt gian khổ tất nhiên là không cần bàn cãi.

Cung Cửu trước khi đi tò mò hỏi một chút: "Chỉ có ngươi nói chuyện với ta, ' hắn ' như thế nào không ra?"

Phiến Đào quận chúa lúng túng nói: "' Hắn ' tương đối thẹn thùng, không thích thấy người xa lạ." Kỳ thật "hắn" ở trong lòng nàng đem Cung Cửu mắng máu chó phun đầu, ai làm đối phương không biết xấu hổ đối với cô nương hắn yêu nói chuyện ân ái, tương lai sẽ trở thành trượng phu trên danh nghĩa của Phiến Đào quận chúa.

Nhân cách âm ngoan ác độc kia sẽ thẹn thùng? Đánh chết Cung Cửu cũng không tin. Thiếu nữ hiển nhiên đang nói dối, bất quá Cung Cửu cũng không để ý, dưới sự năn nỉ ỉ ôi của hệ thống, bát quái nói: "Nhân cách kia của ngươi là hình thành như thế nào?"

Chỗ này có một đoạn chuyện xưa.

Lúc Phiến Đào quận chúa sinh ra, mẹ đẻ rất được Trung Bắc Vương sủng ái, cho nên mới làm Trung Bắc Vương cùng Thái Bình Vương vương phủ định ra hôn ước. Kết quả, không đến ba năm, Trung Bắc Vương liền mê luyến một tuổi trẻ mạo mỹ tiểu cô nương, hoàn toàn quên đi nữ nhân đã từng sủng ái. Năm này sang năm nọ, mẹ con hai người ở trong phủ như đi trên băng mỏng. Xem thường, làm khó dễ tất nhiên là không thể thiếu, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, thật là khó khăn. Mãi đến nàng 6 tuổi, nữ nhân đáng thương mỗi ngày đều chờ mong trượng phu hồi tâm chuyển ý kia sinh bệnh không dậy nổi, đáng tiếc đến chết đều không có chờ tới đối phương. Mà Trung Bắc Vương ngược lại, tiểu lão bà một người tiếp một người.

Nguyên bản Phiến Đào quận chúa đối với tương lai gần như tuyệt vọng, may mắn chính là, nàng gặp một vị độc y, còn bái đối phương làm sư phụ, học xong rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh. Khi lớn lên, Phiến Đào quận chúa phát hiện quanh mình không có nam nhân nào tốt, bởi vậy đối nam nhân hoàn toàn thất vọng, trong lòng dần dần sinh ra một loại ý tưởng —— yêu người khác không bằng yêu chính mình.

Ai ngờ sau khi có ý tưởng đó không lâu, "Hắn" xuất hiện.

Những việc này, Phiến Đào quận chúa cũng sẽ không nói với Cung Cửu, nàng không có sở thích nói bất hạnh của mình cho người khác biết để làm vui lòng họ.

Cung Cửu còn đang đợi nàng đáp lời, Phiến Đào quận chúa nhu nhu cười, nói: "Không thể phụng cáo." Cho nên, mau cút.

Kể từ đêm đó đạt thành hiệp nghị, Cung Cửu cùng Phiến Đào quận chúa ở chung rất hài hòa, không rõ chân tướng Cung Chủ kề vào tai ca ca ruột thịt, nói nhỏ: "Cửu ca, ngươi không phải thích Tiểu Kê, sao lại cùng Phiến Đào quận chúa mắt đi mày lại?"

Cung Cửu làm một cái đơn giản khái quát, nói cho muội muội, tẩu tử tương lai nguyện ý thay trượng phu cùng tình nhân của trượng phu che giấu.

Cung Chủ chấn động. Thế gian lại có nữ tử thanh thuần không làm ra vẻ như vậy?

Ủng hộ trượng phu tìm nam nhân, còn nguyện ý giúp họ che giấu, vì cái gì a!

Cung Chủ hiểu rõ nói: "Vậy các ngươi sau khi kết hôn, chuẩn bị ai chơi theo ý người nấy?"

Cung Cửu nói: "Ta chơi theo ý ta, nàng chơi với chính mình."

Cung Chủ: "......"

Nghe không hiểu, nhưng cảm thấy không hiểu thì tốt hơn.

*****

Lục Tiểu Phụng một đường truy tung vụ án, nữ nhân gặp được trên đường đều đã chết.

Các nữ nhân này cùng hai nam nhân có quan hệ rất phức tạp, tổng kết thành một đoạn đó là —— ngươi yêu ta, ta yêu hắn, lão bà của hắn là tình nhân của ngươi, hắn cưới nàng nhưng hắn yêu lão bà của ngươi, còn muốn diệt trừ lão bà, bị lão bà phát hiện, ôm đồ đạc trong nhà trốn chạy, cuối cùng như cũ khó thoát một kiếp. Đa giác tình yêu quả thực khiến người mở rộng tầm mắt.

Cũng may Lục Tiểu Phụng không làm nhục mệnh. Dù có muôn trùng khó khăn vẫn là tra được đầu sỏ vu oan hãm hại y, giải quyết chuyện phiền toái này.

Hoàng hôn xuống núi, Lục Tiểu Phụng đi ở đường hẹp quanh co, nhìn áng mây vàng trên bầu trời, tự hỏi một chuyện vô cùng quan trọng trong đời người.

Y muốn đi tìm Cung Cửu không?

Tìm được người rồi, muốn hay không nói rõ ràng?

Đến nỗi nói cái gì, trước để y nghĩ kỹ xem mình thích nữ nhân hay nam nhân đã..

Một ngày đi đường cũng đủ Lục Tiểu Phụng tự hỏi ra kết quả, y xác định chính mình như cũ thích nữ nhân, đối nam nhân nửa điểm hứng thú cũng không có. Quan hệ quỷ dị ly kỳ giữa y và Cung Cửu, hơn phân nửa do tính cách quái đản của Cung Cửu, người bình thường cùng hắn ở chung lâu rồi, đều sẽ trở nên không bình thường.

Lục Tiểu Phụng cảm thấy mình không xem như một người bình thường cho lắm, người bình thường đâu giống y, lâu lâu gặp được chuyện phiền toái? Y một kẻ không bình thường lắm đυ.ng tới một kẻ phi thường quái đản, muốn bình thường cũng không được.

Cho nên, Lục Tiểu Phụng làm ra quyết định.

Y muốn cùng Cung Cửu ở bên nhau. Không phải rời xa, mà là ở bên nhau.

Lục Tiểu Phụng đã sớm phát hiện khi ở cùng Cung Cửu, phảng phất tránh thoát gông xiềng trói buộc đã lâu, được đến hoàn toàn giải phóng, mỗi cái lỗ chân lông đều thoải mái mà mở ra, vui sướиɠ mà hô hấp, cái này làm cho y cảm nhận được tự do tự tại xưa nay chưa từng có.

Đó là cảm giác khi y ở cùng những người khác chưa từng có.

Lục Tiểu Phụng không phải nam nhân thích làm ra vẻ, thích liền đuổi theo, là cách y hành động từ trước đến nay.

Cung Cửu, y nhất định phải có được!

Ôm hùng tâm tráng chí, Lục Tiểu Phụng tới Thái Bình Vương vương phủ, vận dụng siêu cao khinh công, nhẹ nhàng bay qua đầu tường, cảnh giác mà tránh đi rất nhiều hạ nhân, dựa vào nhạy bén trực giác, khứu giác nhạy hơn cả cẩu, thành công phát hiện mục tiêu.

Mục tiêu đang cùng người ta nói giỡn, cười cười, đối tượng là một thiếu nữ nhu nhược động lòng người.

Này không phải mấu chốt, mấu chốt là hai người như là một đôi tiểu tình lữ lâm vào bể tình ngọt ngào.

Lục Tiểu Phụng: "......"

Cảm giác trái tim bị thọc một đao.

Kẻ thọc đao còn là chiến hữu gắn bó mật thiết nhất.