Rồi anh nhẹ nhàng dỡ hai tay cô ra, hôn xuống rãnh ngực,xoa bóp đôi gò bông mềm mại. Một bên thì mυ"ŧ mát lấy một đầu nhũ hoa như em bé, một bên thì nắn bóp thành đủ hình dạng, thỉnh thoảng lại ngắt nhẹ một cái trêu đùa. Hân Nghiên không chịu nổi sự kí©h thí©ɧ ấy mà rên lên những âm thanh mê muội.
"ưʍ...anh đừng hôn nữa...ư...em không chịu nổi" cô thở dốc nói.
Anh như bỏ ngoài tai mà vẫn mυ"ŧ mát lấy, một tay xoa nhẹ xuống nơi có chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm dịch thuỷ.
"em ướt rồi"
Bụp, lúc này đầu cô như muốn xì khói, chỉ muốn đá cho anh một cái. Khuôn mặt ngượng đỏ chín lên như trái cà chua. Cô lấy hai tay che mặt lại vì xấu hổ
"anh trêu em" cô vơ lấy chiếc gối gần đó che mặt rồi giận dỗi nói.
"bà xã, em là gì của anh?"
"vợ" Mặc Hân nghiên lí nhí trong miệng
"vậy nên không cần ngại"
"em không biết, vẫn ngại" hai tay của cô vẫn giữ chặt chiếc gối đang bịt kín mặt, sao mà không ngại được chứ, cơ thể cô đang trần chuồng trước mặt anh như vậy
Anh phì cười rồi cởi phăng chiếc qυầи ɭóŧ của cô ra, ném xuống đất không thương tiếp. Đưa một ngón tay ra vào, thăm dò nơi tư mật ẩm ướt. Như có một dòng điện chạy xẹt ngang qua người, cô rùng mình một cái rồi ưỡn người lên hứng trọn lấy tất cả, đầy rẫy sự yêu thương của anh. Lục Triết Hạo giải phóng cho vật đang căng cứng kia. Anh không vào ngay mà cứ cọ cọ thứ kia vào đùi cô khiến cô không khỏi khó chịu
"anh, em...khó chịu"
"khó chịu thì sao?"
"em muốn anh vào"
"cái gì của anh vào nhờ?"
"cái đó đó"
"cái đó là cái gì"
"em...hức....em đang....rất....khó chịu"
"anh ức hϊếp em" cái gì anh cũng có thể nhường cô nhưng trên giường thì tuyệt đối không.
"anh mau vào huhu, hức...hức"
"ngoan, mau nín khóc, anh vào"
Vừa ngắt lời, anh đâm mạnh vào bên trong thoả mãn cô. Cảm giác vừa đau vừa sướиɠ, lâng lâng khiến cô tưởng như mình đang ở trên chín tầng mây vậy.
"á...ưʍ..ưʍ...ư...ưm"
"ư....ưʍ....hơ...ưʍ..a...nhanh lên chút..ư"
"em đúng thật là tiểu dâʍ đãиɠ mà"
"a...Triết Hạo.....đừng....ư...nhanh quá rồi...a hức."
Hiện tại, anh như không tiếp nhận một thông tin nào nữa mà tiếp tục ra vào mạnh bạo.
TruyenHD"Hân Nghiên, anh là gì của em"
"ưʍ....là chồng"
"vậy em gọi anh là gì"
"ư...là...chồng"
"gọi ông xã"
"ông xã...em..ưʍ...muốn....nằm....ưʍ...trên"
"Chiều em tất" anh lật người lại cho cô nằm trên
"ưʍ...anh, em rất khó chịu, rất ngứa"
"em động đi chứ"
"em không biết động mà" cô sai rồi, nằm trên anh được đà vào sâu hơn và eo cô cũng thật mỏi
Anh phì cười rồi nắm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của cô lên xuống một lúc, ngực của cô vì thế mà cũng đung đưa theo khiến anh như muốn phát điên. Lục Triết Hạo lật người Mặc Hân Nghiên lại để cô nằm dưới, xoa nắn đôi gò bông mềm mại, tiếp tục ra vào
"ưʍ....chậm...lại"
"thoải mái không"
"thoải mái"
"ư...ưm"
Anh ra vào liên tục thêm hàng chục cái, từng cú thúc như đưa cô lên tận mấy xanh, chỉ biết nằm dưới thân anh mà rêи ɾỉ. Đến lúc chạy nước rút, anh rút ra rồi bắn hết tinh hoa lên người cô.
"rất sướиɠ đúng không?"
"mệt chết đi được" cô nói rồi đánh yêu lên người anh một cái. Anh đã làm cô tỉnh rượu luôn từ bao giờ rồi, thật mệt chết đi được
"á sao anh lại vào rồi"
"hai hiệp nữa thôi nhé, anh chưa thoả mãn" anh nĩu nụng năn nỉ cô
"em muốn ngủ rồi, rất...."
(rất mệt và buồn ngủ)
Chưa nói hết câu cô đã bị anh chặn lại bằng một nụ hôn. Nói là hai hiệp nhưng anh làm đến tận 3,4 giờ sáng mặc cho cô nức nở van xin khản cả giọng, muốn cô hết lần này đến lần khác. Hân Nghiên nhắm mắt ngủ mặc kệ cho anh lộng hành, cô tỉnh ngủ đến lần thứ ba Triết Hạo mới dừng lại.
"anh là cầm tinh con trâu hay sao? Anh bảo hai hiệp mà làm đến tận sáng thì mai em đi học thế nào đây" cô tức giận hét toáng lên
"ở nhà đi, anh nuôi"
"mau bế em vào phòng tắm" cô hét lên
"anh thấy em vẫn đang còn nhiều sức lắm đấy, chồng em không ngại yêu thương em thêm lần nữa đâu"
"mau bế em vào đi, em đang rất mỏi còn rất đau ở dưới nữa" sau lần ấy cô vừa đau phần dưới lại vừa ê mỏi phần lưng và eo.
"được, chốc vào bôi thuốc là sẽ đỡ" anh hôn nhẹ lên môi cô một cái.
Sau khi vệ sinh qua, tắm rửa sạch sẽ, Lục Triết Hạo mặc cho cô chiếc váy ngủ rộng rãi thoải mái rồi ẵm cô lên giường thoa thuốc. Thấy phần dưới của Hân Nghiên sưng đỏ mà anh xuýt xoa đau lòng.
"để em tự sức thuốc" cô ngại ngùng khép chặt chân lại
"mau mở chân ra, còn gì trên người em mà anh chưa thấy" anh bật cười
"để em tự bôi được mà"
"ngoan, mau mở rộng chân ra, anh thấy rõ hơn"
Cuối cùng cô cũng ngoan ngoãn để anh sức thuốc cho. Triết Hạo bóp một lượng thuốc mỡ vừa đủ ra tay rồi cẩn thận bôi thuốc cho cô, cảm giác man mát của thuốc mỡ khiến cô dễ chịu đi không ít, cơn đau cũng vì thế mà giảm bớt.
Xong xuôi, anh nằm xuống ôm cô vào lòng, Mặc Hân nghiên thoải mái úp mặt vào ngực anh hít lấy hít để mùi hương bạc hà nam tính. Trên chiếc giường kingside rộng lớn ấy, hai con người một nam một nữ quấn quít lấy nhau. Mỗi khi được anh ôm vào lòng là cô lại cảm thấy rất an toàn. Khoảnh khắc ấy thật bình yên đến lạ thường.
"đã đỡ đau hơn chưa" anh ân cần hỏi cô
"đỡ hơn rồi" cô nói mà mặt vẫn dán chặt vào ngực anh
"bà xã, ngủ ngon" anh không chịu nổi mà hôn lên trán cô một cái, vừa nằm vừa xoa bóp chiếc eo mỏi nhừ của cô, anh đây là vừa đấm vừa xoa sao
"ông xã, ngủ ngon" cô hôn *chụt* một cái thật kêu vào má anh
Lúc lâu sau, đợi tới lúc cô đã ngủ say, Lục Triết Hạo mới ghé vào tai cô thì thầm
"bà xã, anh yêu em nhất đời này"
"ưm, ngứa" Mặc Hân Nghiên mắt vẫn nhắm ghiền, nhăn mặt, lấy tay dụi dụi tai rồi tiếp tục chìm vào giấc ngủ