Chương 10.2

“Ưm, chảy ra hết rồi, thích, a…” Kí ức được bú ɭϊếʍ đồng loạt thức tỉnh, cậu không nhịn được muốn ngắm nhìn Tạ Luật nên kéo mép l*и lại gần hơn nữa, ngẩn ngơ hi vọng rằng thật sự sẽ có một chiếc lưỡi thọc vào liếʍ đến điểm G của mình.

Ánh mắt của Tạ Luật nóng bỏng đến mức như được châm lửa, bá đạo cưỡиɠ ɧϊếp thân thể cậu. Lâm Vọng ngắm khuôn mặt hắn đầy si mê, nhìn thấy hắn chưa cởi đồng phục bóng rổ ra, dính chặt vào cơ ngực rắn rỏi, hai đầu ti nhòn nhọn nhô lên, đầu gối cậu tê dại, đầṳ ѵú căng phồng lên như lên cơn nứиɠ, sắp phun ra một đống sữa đến nơi.

Bọn họ mặt đối mặt qua màn hình nhưng lại gần gũi đến mức dường như không tồn tại bất cứ khoảng cách nào, bọn họ nắm rõ du͙© vọиɠ điên cuồng của nhau trong lòng bàn tay. Lâm Vọng ngắm nhìn đắm đuối, vừa đẹp vừa đĩ, làm nhiễu loạn cả trái tim và nɧu͙© ɖu͙© của hắn. “Nhìn gì? Ngứa lắm rồi đúng không, banh ra cắn vào hộŧ ɭε nào. Lần nào bú mạnh cũng phình to đến mức không kẹp nổi nữa, nhưng em sẽ mυ"ŧ chặt nhất mà cũng thoải mái nhất. Còn nhớ lúc ở phòng thay đồ không, em bị ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ hộŧ ɭε nước nôi lênh láng khắp người anh, sướиɠ chết mất nhỉ. Còn muốn nữa không, tự mình véo đi.”

“Anh.” Lâm Vọng bật ra một chữ rồi im bặt, đưa ngón tay sờ hộŧ ɭε xoa nắn. Đó là kiểu cậu thích nhất nhưng lại thiếu chút gì đó. “Không đủ, a… anh sờ em đi, ưm, mỏi quá.” Cậu nhớ lại sức lực của Tạ Luật, mạnh nhưng lại rất nhẹ nhàng, rất dữ đã vậy còn hơi đau nhưng lần nào cũng cực kì thoải mái.

Thực sự quá muốn tay của anh ấy. Cậu nghĩ, lập tức có một bàn tay luồn vào háng cậu sờ soạng âʍ ɦộ ướt nhẹp của mình, gãi nhẹ lỗ l*и mình, đâm thọc khiến cậu hét lên. Một tay xoa vυ" cậu, vừa xoa vừa bú ɭϊếʍ da thịt cậu, trắng như sữa nhưng lại sưng tấy đỏ bừng lên vì bị hành hạ. Một tay nhéo eo cậu, bóp đến mức toàn là vệt ngón tay rồi lại chuyển sang mông, vỗ bờ mông căng tròn trắng trẻo rung bành bạch bành bạch. Cậu mắc cơn khát một cách kì dị, mép l*и đang banh ra phập phồng dữ dội, thứ dưới bụng cũng dựng đựng phun từng luồng chất nhầy với camera, chảy đứt quãng xuống màn hình. Cậu ảo tưởng hết sức vô liêm sỉ, vặn vẹo thân mình vừa đĩ vừa nứиɠ, đắm tình bật ra những tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, giọng nói nóng bỏng bên tai khiến cậu lập tức run lẩy bẩy.

“Sao vυ" em lại thơm thế nhỉ, toàn là mùi da^ʍ, chắc cương cứng phát đau rồi nhỉ, lần nào anh bú em cũng tè cả ra, liếʍ ti thôi mà cũng ướt lênh láng.” Cổ họng Tạ Luật khô rang, thứ nửa thân dưới của hắn đã hứng thú bừng bừng, thấy dáng vẻ lẳиɠ ɭơ điên cuồng của Lâm Vọng càng phình to hơn nữa, hắn cắn đầu lưỡi đưa dươиɠ ѵậŧ đến trước màn hình, như vừa dỗ dành vừa ra lệnh, “Ngồi lên màn hình, ©ôи ŧɧịt̠ to muốn ȶᏂασ em.”

“A, im mồm, không được nói nữa. Ướt quá đi, hức, ȶᏂασ em.” Chân Lâm Vọng run rẩy đã mất hết sức lực, ngồi phịch mông xuống, cũng không buồn để ý mình ngồi vào chỗ nào, bắt đầu lắc lư cái mông. Dươиɠ ѵậŧ đã phình đến đỏ bừng, nhỏ nước tí tách, không sờ vào được. Bím da^ʍ bị ngón tay đâm thọc chảy nước dầm dề, đôi môi như được điểm thêm sắc màu, đỏ mọng bóng loáng, trống rỗng hé mở nhưng lại chẳng có thứ gì lấp kín. “ Anh hôn em đi…”

Tạ Luật hận không thể chui vào ȶᏂασ cậu, cắn môi cậu hôn hít, đôi mắt hắn đỏ ngầu, giống như một con sói cường tráng đơn độc nhìn con mồi của mình đăm đăm siết chặt thân thể cậu, không bỏ qua bất cứ cử động nào của cậu.

Không đủ.

Tạ Luật phát cáu gọi cục cưng bằng giọng nói đầy dâʍ đãиɠ, đè nén cổ họng nói những lời tục tĩu, “Khít thật, bím da^ʍ vẫn múp vậy, c̠úc̠ Ꮒσα chắc cũng mềm đến chảy nước ra rồi nhỉ, ©ôи ŧɧịt̠ to ȶᏂασ chết em.”

“A a a a, em chết mất, căng quá, sắp bẩn mất.” Lâm Vọng run như cầy sấy, miệng lỗ nhỏ của cậu đối diện với camera, khoảnh khắc lêи đỉиɦ chắc chắn là vô cùng rõ ràng, ra sức siết chặt bụng lại cũng không thể ngăn nổi cơn sóng cuồn cuộn mãnh liệt trào ra ngoài, “Quay đầu lại, không cho… ưm a, bắn rồi…”

Lúc xuất tinh không ngồi vững nổi nữa, cậu mềm oặt người ngả về phía sau, chỉ còn lại chim xinh vểnh lên run rẩy phun nước. Bắp chân gập lại tê dại mất cảm xúc không thể cử động được. Cậu kẹp những ngón tay lại bắn ra khắp chân, màn hình giữa háng bị bắn nhầy nhụa không chịu nổi, dính nhớp lộn xộn, cậu xấu hổ đến mức co rụt lại, kẹp l*и da^ʍ như thể tè ra một bãi.

Gậy thịt thô to đỏ tím ở màn hình bên kia bỗng bị sục lên xuống nhanh chóng, Lâm Vọng yếu ớt nhìn, thậm chí còn nghe thấy cả âm thanh ma sát. Đôi mắt Tạ Luật ngập tràn vẻ da^ʍ dật lẳиɠ ɭơ, thấy Lâm Vọng lêи đỉиɦ còn chưa đủ, buộc Lâm Vọng phải điên cùng hắn.

“Cục cưng, lại đây mở miệng ra, anh muốn bắn vào miệng em, em nhìn anh, anh sẽ cho em hết.”

Lâm Vọng vẫn đang đắm chìm trong dư âm, không chịu nổi sự chọc ghẹo ấy bèn bò qua với đôi chân mềm nhũn.

Vào khoảnh khắc tϊиɧ ɖϊ©h͙ đập tới, cậu cảm thấy mình vẫn chưa bừng tỉnh, cậu bị thao túng, ở trong cơn đê mê muốn gì được nấy.

Tạ Luật nói phát sóng trực tiếp tắm rửa, sau một hồi sục ©ôи ŧɧịt̠ cũng bật nước, Lâm Vọng chậm chạp định thần trở lại, lau máy tính với vẻ mặt không chút cảm xúc, toàn thân có thể vắt ra nước bất cứ lúc nào nhưng ánh mắt lại lạnh toát, cậu hơi muốn ném thẳng vào mặt Tạ Luật.

Video vẫn đang kết nối, trong phòng Tạ Luật tắm rửa không có hơi nóng, Lâm Vọng liếc mắt nhìn một cái, lạnh lùng nói với hắn, “Anh không cho em tắm nước lạnh mà chính anh còn tắm.”

Tạ Luật trong dòng nước chảy rào rào cũng rất đẹp, tóc ướt dầm dề bị vuốt ra đằng sau, dáng người cao dong dỏng vượt trội, cường tráng mạnh mẽ, đường nét bắp chân thuôn dài mượt mà. Hắn chẳng giấu giếm chút nào, cười đến là sảng khoái, “Lần sau làʍ t̠ìиɦ em không bị anh ȶᏂασ đến ngất xỉu thì cho em tắm, thế nào?”

Vốn Lâm Vọng call video sεメ đã xấu hổ chết đi được rồi mà Tạ Luật còn trêu cậu, người đẹp cũng nóng nảy nhé, cậu đóng bụp laptop lại.