Chương 8.1

Côи ŧɧịt̠ thô to lập tức dập mạnh vào c̠úc̠ Ꮒσα nóng ẩm nhỏ hẹp, lỗ thịt lập tức được nhồi đầy rất sung sướиɠ, cuối cùng Lâm Vọng cũng có được thuốc giải, nghển cổ rêи ɾỉ thỏa mãn vô cùng tận, đắm say túm ga giường ưỡn thẳng hông, lại kẹp chặt mông giục Tạ Luật nhanh hơn chút nữa.

Tạ Luật đè mông cậu chọc ngoáy điên cuồng, nắm cổ chân cậu đưa lại gần miệng mình liếʍ mu bàn chân căng thẳng và cả gan bàn chân nhẵn nhụi, dùng đầu lưỡi nóng bỏng mạnh mẽ của mình mυ"ŧ từng điểm nhạy cảm một trên người cậu, trên bắp chân toàn là những vệt đỏ thẫm nhỏ xíu, đung đưa trong không trung da^ʍ đến đỏ cả mắt.

“Lần sau thử chơi bằng bàn chân đi cục cưng?” Tạ Luật khàn giọng buông lời tục tĩu, giọng nói gợϊ ȶìиᏂ như thể giây tiếp theo ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng sẽ chà bàn chân cậu đυ. ȶᏂασ.

“Sao, anh, lại có nhiều, a nhẹ chút, hứng thú ác ôn thế, ưʍ.” Lâm Vọng ngứa khủng khϊếp, đầu óc cậu choáng váng đón nhận sự tấn công mãnh liệt, run giọng thốt lên từng chữ.

Tạ Luật nở nụ cười trầm thấp, chơi đùa một hồi xong liền buông tha cậu, túm chân cậu xốc lên ȶᏂασ vào c̠úc̠ Ꮒσα cậu. Sau khi trong tư thế này một hồi lâu, eo Lâm Vọng bắt đầu nhức mỏi, rêи ɾỉ muốn Tạ Luật ôm cậu dậy. Vì vậy cậu bị kéo thẳng lên ngồi trên đùi Tạ Luật, tư thế lập tức thay đổi khiến hai tay cậu vội vội vàng vàng tìm một chỗ dựa choàng qua đầu Tạ Luật, dươиɠ ѵậŧ thô to ngay tắp lự nắc vào nơi sâu nhất bên trong theo tư thế ngồi của cậu, bìu dái lấp kín miệng lỗ, đập vào mông rung rung vang tiếng bành bạch bành bạch.

“A a, đợi, ưm, mạnh quá.” Lập tức Lâm Vọng cảm giác mình bị xuyên thủng đến nơi, một cảm giác nghẹt thở ập vào trong cổ họng.

Tạ Luật hoàn toàn không dừng lại, ghìm eo cậu ấn xuống, không có bất cứ kiểu sâu hay nông nào, cứ dứt khoát từng cú nhấp một để cậu ngồi xuống nơi sâu nhất. Tay phải hắn nắm cánh tay cậu giơ lên vùi vào nách cậu, lưỡi hết liếʍ nách lại mυ"ŧ hai bên vυ" cậu. Hắn luôn thích mυ"ŧ nơi này, mυ"ŧ đến mức bây giờ Lâm Vọng không dám giơ tay khi mặc áo cộc tay ra ngoài, cẳng tay trong của cậu ngập tràn vết mυ"ŧ của Tạ Luật, đôi khi cánh tay kẹp lâu rồi nhấc lên sẽ run rẩy cùng với bím da^ʍ. Lúc này cậu bị mυ"ŧ đến vừa ngứa vừa tê, đưa cánh tay có sức còn lại ẩn đầu Tạ Luật ra nhưng khi túm tóc hắn lại sướиɠ đến mức cả đầu ngón tay cũng tê dại, không nhúc nhích được gì.

“Cú© Ꮒσα không chịu được nữa, tê quá, Tạ Luật, anh to quá đi, hức.” Lâm Vọng vừa bị ȶᏂασ đến mức c̠úc̠ Ꮒσα bắt đầu chảy nước nhóp nhép vừa cam chịu để cho Tạ Luật bú ti mình, tuyến tiền liệt bị đâm thọc tê liệt mất cảm giác, cậu không biết mình muốn bắn tinh hay phun nước lỗ niệu đạo, hai bên mông bị bóp lõm áp sát nhau, siết chặt ©ôи ŧɧịt̠ của Tạ Luật.

Tạ Luật được bú ʍúŧ cực kì thoải mái, hai mắt đỏ ngầu banh hai bên mông ra liên tục dập vào bên trong. “Khít thật đấy. Côи ŧɧịt̠ sắp bị em bẻ gãy rồi.”

Cú© Ꮒσα nhỏ hẹp của Lâm Vọng giờ đã căng ra thành một màu đỏ thẫm nhẵn nhụi, từng nếp uốn được kéo căng, chất lỏng sáng loáng bị đẩy ra ngoài dính khắp dươиɠ ѵậŧ đang ra vào. Tạ Luật chậm rãi ngoắc ngón tay từ mông đến miệng lỗ, hai ngón tay kẹp dươиɠ ѵậŧ hướng lên trên đâm thọc rồi xoa nhẹ nhàng khi sờ đến thịt mềm nơi miệng lỗ. Lâm Vọng lắc lư mông đít đầy thoải mái, đột nhiên cảm giác có thứ gì đó dính chặt dươиɠ ѵậŧ và cắm vào bên trong, cậu lập tức sững người, vòng tay ôm bả vai Tạ Luật đột nhiên siết chặt lại, trái tim kề sát l*иg ngực Tạ Luật như ngừng đập không tài nào động đậy nổi.

“Anh điên à! Không vào được đâu!! Lấy ra ngay! A a!” Lâm Vọng cực kì sợ sệt, mặt đầm đìa nước mắt, đánh đấm vai Tạ Luật muốn hắn dừng tay. Tạ Luật dịu dàng hôn nước mắt cậu, tay còn lại vuốt ve vai cậu trấn an như dỗ dành em bé hoảng sợ, “Anh vào sờ điểm G của em, cùng ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ em bắn ra luôn.” Ngón tay ngọ nguậy liên tục, áp sát vách ruột chầm chậm cắm ngón tay giữa vào bên trong.

Lâm Vọng lơ đễnh cảm nhận cơn điên cuồng một ngón tay chen vào c̠úc̠ Ꮒσα căng đầy của mình, cậu sững sờ trong giây lát, điều kinh khủng hơn là hai thứ ấy bắt đầu chuyển động, cậu bối rối trong giây lát rêи ɾỉ ưm ưm a a gọi tên Tạ Luật, hôn môi với hắn, lưỡi đỏ tươi quấn quýt bên nhau. Khi môi răng kề sát nhau, Lâm Vọng dần dần buông bỏ được cảm giác bất an ban đầu của mình, cơ thể thuận theo bản năng chậm rãi nhả ra nuốt vào, ngón tay áp sát dươиɠ ѵậŧ thúc vào gãi gãi thành ruột càng mạnh mẽ hơn, “Ngón tay gãi tới rồi, a, căng chết mất, sờ chỗ đó đi, anh.” Cậu cảm thấy càng ngày càng nóng, bên trong rực lên vượt tầm kiểm soát, không mảy may quan tâm mình đã nuốt vào như thế nào, luồng nhiệt tích tụ như dòng dung nham tuôn trào thiêu đốt cậu đến mức không tự chủ được bản thân nữa, dươиɠ ѵậŧ giữa hai người nảy lên, thậm chí cậu còn tự mình banh hai bên mông ra để Tạ Luật dập vào sâu hơn chút nữa.

Tạ Luật nhìn biểu cảm đắm chìm của Lâm Vọng như sói, dứt khoát nằm thẳng ra đằng sau, Lâm Vọng thuận đà nhào vào lòng hắn, hai chân vẫn dạng rộng nhưng cái mông sẽ banh ra rộng hơn, lộ ra hoàn toàn về phía sau, ngón tay hắn có thể tiến vào dễ dàng hơn. Hắn liếʍ môi, ánh mắt như quái thú, không hề thỏa mãn một chút nào bèn cắm cả ngón áp út vào. Lâm Vọng mở to hai mắt run rẩy, eo mềm như bãi nước, mông mềm như bông, bị hϊếp đến lắc lư không biết đã sâu đến nơi nào rồi.

Khi Lâm Vọng bắn tinh, hai ngón tay của Tạ Luật vẫn đang chọc vào điểm G của cậu một cách tàn nhẫn, dươиɠ ѵậŧ ȶᏂασ vào chỗ sâu nhất bắn tinh tràn c̠úc̠ Ꮒσα, run rẩy kéo dài kɧoáı ©ảʍ sa đọa của mình. Cậu hét to đến mất giọng, cắn bả vai Tạ Luật không còn chút sức lực nào.

Cậu mềm oặt nằm sấp, giọng nhỏ nhẹ như không tồn tại, “Tạ Luật, có phải sẽ có một ngày em bị anh ȶᏂασ chết không?”

Tạ Luật ẩn ẩn chim nhỏ dán sát bụng Lâm Vọng đang phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhỏ giọt, rút ngón tay và dươиɠ ѵậŧ mình ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα, giã vào sâu bên trong cái lỗ đằng trước vài cú rồi cắn tai cậu nhẹ nhàng đong đầy yêu thương, “Không đâu, anh sẽ ȶᏂασ em cho đến khi anh chết.” Sau đó hắn đâm lút cán thật mạnh, lôиɠ ʍυ rậm rạp áp sát hộŧ ɭε và xoay eo theo vòng tròn, mép l*и béo múp cứ vậy bị chiếm giữ một cách mạnh mẽ, mở to miệng ngậm ©ôи ŧɧịt̠ nuốt hết lần này tới lần khác, hai môi nhỏ đã bị bú ʍúŧ đến tách cả ra cũng chen vào khe hở, nhanh chóng sung huyết.

Khuôn mặt đỏ ửng của Lâm Vọng đã bị nước l*и ngọt ngào nhớp nháp cuồn cuộn tuôn chảy xung quanh, da thịt nóng bỏng bò lên cơ thể người đàn ông, hai lỗ cả trước lẫn sau đều bị ȶᏂασ mở banh ra, tựa như nhụy hoa nở đúng thời điểm, nếu chạm nhẹ vào tay sẽ dính đầy hương thơm.

Lỗ l*и nóng ẩm mυ"ŧ vào nhả ra ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ không biết mệt mỏi là gì, c̠úc̠ Ꮒσα đã bị ȶᏂασ đủ phía sau vẫn đang mấp máy, cái miệng nhỏ mượt mà bật hơi, đôi lúc sẽ tràn chất lỏng màu trắng ngà như vẫn chưa thỏa mãn nhu cầu, có thể ăn nhiều hơn vậy nữa. Bụng dưới của Lâm Vọng hơi nhô lên nay đã căng phồng như có thể đung đưa phát ra tiếng nước, có lẽ bị trướng hơi khó chịu nên lặng lẽ nhấc mông lên rút dươиɠ ѵậŧ ra một chút để đưa chất lỏng chảy ra ngoài.

Mùi tanh khai trong phòng càng ngày càng nồng, Lâm Vọng vừa nâng người dậy thì sẽ bị đâm thọc mạnh trở lại, nắc đến mức bụng phình to hơn nữa. Sau khi chạy trốn trong vô ích, cậu dứt khoát không giãy giụa nữa, thỏa thích choàng qua cổ Tạ Luật với ánh mắt quyến rũ.

“Anh, không chứa nổi nữa.” Lúc Lâm Vọng được bế lên mơ mơ màng màng thì thào.

Tạ Luật hôn lên mũi người trong vòng tay mình, buồn cười nói: “Biết rồi, nên đưa em đi xả ra đây.”

“Đi đâu?”

Tạ Luật không trả lời cậu, sau hai giây im lặng mới hỏi: “Muốn tè không?”

Ý thức đang lơ mơ của Lâm Vọng lập tức bừng tỉnh, cậu đang được Tạ Luật bế trong tư thế xi tiểu, cơ thể bất giác co rút bụng lại, cảm giác tê dại lập tức lan tràn, ngón chân co quắp như bị điện giật, vốn chỉ là cảm giác chướng bụng bình thường bỗng chốc trở nên khó nói thành lời.

“Không muốn.” Cậu ấp úng.

Vậy thì đó chính là muốn.

Tạ Luật không vạch trần, thản nhiên nói: “Anh muốn.”

Ừm.

Ừm?! Là ý gì?!