Chương 6.2

“Anh, cho em hút một hơi.”

Phản ứng đầu tiên của Tạ Luật vốn là thuận theo ý cậu, nhưng dường như bản năng của dã thú lập tức bị đánh thức, nanh vuốt mọc vụt lên trong cơ thể hắn, đâm thủng mạch máu và phát ra tín hiệu nguy hiểm.

Hắn xáp lại gần Lâm Vọng nhỏ giọng thì thầm.

“Hút thuốc không tốt đâu. Hút phía dưới anh được không, cửng rồi.”

Lâm Vọng quệt đôi má đỏ hây hây của mình, sao con người này lại mặt dày thế nhỉ, nói lời bỉ ổi còn trực tiếp nắm tay cậu ấn vào chỗ đó. Cảm giác chiếm hữu cứng rắn mạnh mẽ ập tới cậu, năm ngón tay Lâm Vọng vừa mềm mại vừa ấm nóng bắt đầu xoa nắn trong vô thức.

Tạ Luật cao to và đẹp trai, ánh mắt sâu thẳm và khuôn mặt mạnh mẽ, dươиɠ ѵậŧ phía dưới cũng to và dài lạ thường. Lâm Vọng ngoắc ngón tay nhưng một ngón tay hoàn toàn không nắm chắc được bèn ngồi xổm xuống ghé sát vào nhìn.

Quần của hắn chỉ kéo đến chỗ nhúm lông, những đường nét cơ bụng săn chắc ẩn dưới lớp áo, cơ bụng chữ V kéo dài vào nơi tối đen. Lâm Vọng mê muội tiến lại gần hôn liếʍ chỗ căng phồng vẫn bị bịt kín vài lần với cách làm hệt như đĩ da^ʍ thèm khát không thể nhịn nổi nữa.

Tạ Luật chỉ nhìn Lâm Vọng quỳ xuống liếʍ đã khiến du͙© vọиɠ của hắn càng thêm mãnh liệt. Hắn vươn tay đưa hai ngón tay vào miệng cậu thăm dò, kẹp lấy chiếc lưỡi yếu ớt gảy gảy đến khi hơi ướt liền rút ra rồi tự mình liếʍ mυ"ŧ sạch sẽ.

“Cục cưng, lấy ra mυ"ŧ đi.”

Lâm Vọng tỉnh lại trong giây lát rồi lại nóng đến say mê. Cậu túm chặt cái bọc trong qυầи ɭóŧ của người ấy, bất thình lình bị thứ dâʍ đãиɠ thô và cứng tát vào má, mùi tanh nồng lướt qua mặt cậu, thở hổn hển như trúng thuốc mê.

Thứ tục tĩu kia của Tạ Luật đυ.ng phải gương mặt trắng hồng và mềm mại của Lâm Vọng lại phình to lên, gân xanh thô to xoắn chằng chịt không nhịn được áp sát mặt cậu bắt đầu cọ xát, nóng bỏng đến mức Lâm Vọng giật mình, hai tay nắm trọn run rẩy, toàn bộ gương mặt đỏ bừng.

Lâm Vọng ngậm đầu ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ vào miệng, miệng bị nhồi đầy ngay tức thì, cậu hôn mυ"ŧ nhẹ nhàng, lưỡi bị đè ngọ nguậy nhúc nhích đánh vòng phác họa qυყ đầυ. Nước bọt tiết ra thực sự nhanh, đến mức không kịp nuốt sẽ tràn ra khóe miệng hoặc chảy dọc theo cán ©ôи ŧɧịt̠.

Lâm Vọng muốn bú thật sâu nhưng nó lại quá dài và quá to nên đè vào tận họng chỉ có thể mυ"ŧ được một đoạn ngắn, cậu hóp má kẹp chặt lỗ đang chảy nước, thút tha thút thít vì tiếng nước luẩn quẩn bên tai.

Tạ Luật lần dái tai của Lâm Vọng xoa nắn để cậu thả lỏng. Hắn thúc eo vào khoang miệng của Lâm Vọng với biên độ nhỏ, đôi mắt Lâm Vọng ầng ậng nước, miệng rên ư ử bị căng đến mức không nói được, bị ȶᏂασ đến mức trong miệng toàn là mùi tanh nồng nóng ẩm.

Đầu lưỡi Lâm Vọng tì vào lỗ sáo mυ"ŧ vài cái thật mạnh rồi lại đẩy gậy thịt đâm vào bên trong, tay Tạ Luật đang vuốt ve sau tai đột nhiên siết chặt lại, dươиɠ ѵậŧ trong miệng run rẩy giật giật vài cái, hung bạo như sắp làm cậu nổ tung.

Lâm Vọng nhả đầu ©ôи ŧɧịt̠ ra, thứ ấy ướŧ áŧ và sáng bóng đang chảy nước, chảy vào khuôn miệng bị căng rộng đến mức không thể khép lại được, cậu nuốt vài ngụm không biết là tϊиɧ ɖϊ©h͙ hay nước bọt, hô hấp rối loạn, ngẩn ngơ nhìn thứ khổng lồ ấy thở hổn hển dâʍ đãиɠ tột cùng, “Ưm, to quá, bú không nổi.”

Trong mắt Tạ Luật lúc này là cảnh tượng quyến rũ vô cùng tận, ©ôи ŧɧịt̠ thô to của hắn áp vào đôi môi đỏ mọng của Lâm Vọng, lẳиɠ ɭơ đến tận xương tủy, muốn ȶᏂασ.

Tạ Luật vươn tay nắm thân ©ôи ŧɧịt̠ tuốt lên xuống, tay còn lại dứt khoát ấn đầu Lâm Vọng vào gốc ©ôи ŧɧịt̠ vĩ đại, “Không to sao ȶᏂασ chết em được. Liếʍ cả tinh hoàn nữa đi, ngoan, liếʍ to rồi sẽ ȶᏂασ em.” Trứng dái to và căng cũng chứa đầy sắc dục đang tỏa ra hơi nóng hầm hập.

Thứ này đã từng được l*и da^ʍ của Lâm Vọng mυ"ŧ vào và cũng đập vào c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ khít, bây giờ đã ghé sát bên miệng cậu, Lâm Vọng thấy hơi khát, muốn bú ʍúŧ để giải khát môi lưỡi.

Cậu thè đầu lưỡi chọc nhẹ vào đó một chút, nhướn mắt lên nhìn người phía trên mình, thấy vừa thẹn thùng vừa thèm khát, tay nắm trọn lấy dươиɠ ѵậŧ ẩm ướt hơi nóng phình to, nghiêng nghiêng vùi đầu vào bìu dái. Cậu hóp miệng ngậm vào, hơi thở nóng rực rối loạn phả vào chỗ đó, Tạ Luật nắm trọn gáy của Lâm Vọng, thậm chí còn muốn ấn cậu vào trong trứng dái để cậu hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình.

Lâm Vọng gắng sức nuốt hai hòn, há to miệng bao lấy, nhiệt độ nóng ẩm và chặt khít bao trùm trong nháy mắt, Tạ Luật sướиɠ phát run lên, đè nén tiếng rêи ɾỉ của mình như dã thú, hẩy mông để cậu có thể bú được sâu hơn nữa.

Đầu mũi Lâm Vọng ngập tràn mùi ©ôи ŧɧịt̠, lôиɠ ʍυ thô cứng thỉnh thoảng lại châm vào khóe mắt và khóe miệng, ngứa không chịu nổi.

Phía dưới đã nước nôi lênh láng, cậu kẹp chặt mông nuốt thứ khổng lồ, vừa co rút cổ họng vừa siết chặt miệng l*и, toàn thân căng thẳng, mê mệt trong cơn phóng đãng liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ Tạ Luật to hơn gấp đôi, khóe miệng bị cọ xát đỏ bừng, nước mắt dâng đầy chảy dài xuống má.

“Khít thật đấy, hừ.” Lớp mồ hôi mỏng rịn trên bụng Tạ Luật khiến cơ bắp căng cứng tỏa sáng, dươиɠ ѵậŧ đút trong miệng cậu bé cũng nổi đầy gân xanh nảy lên dữ dội, cương cứng thành màu đỏ tím, hung ác và dữ tợn đùng đùng.

Lâm Vọng tưởng Tạ Luật sắp bắn nên cố gắng hết sức để mở cổ họng nuốt vào thật sâu bên trong.

Nhưng Tạ Luật lại thu eo về, rút dươиɠ ѵậŧ ra. Thân ©ôи ŧɧịt̠ to lớn lắc lắc trong không khí, văng ra chất lỏng nhớp nháp bắn lên mặt Lâm Vọng. Gương mặt ấy tràn ngập nước da^ʍ, thấm đẫm vẻ mê hoặc, mà lại ngơ ngẩn liếʍ môi mình giống như đứa trẻ bị mất kẹo.

“Cục cưng.” Tạ Luật đỡ lấy chất lỏng vương bên khóe miệng chưa nuốt vào trong, khàn giọng cố nhẫn nhịn hết sức mình. “Bám thân cây, chổng mông lên, anh không nhịn được nữa, chơi chân em một lát.”

Lâm Vọng run rẩy đứng lên, do ngồi xổm hồi lâu nên bắp chân tê dại. Cậu tìm một chỗ dựa, vừa mới xoay người lại đã bị tụt quần, bờ mông trắng trẻo căng tròn bắn ra, hai đùi thẳng tắp khép chặt lại, ngoan ngoãn ngây thơ như không biết sự đời nhưng khi banh ra xoa nát thì lại đĩ đến tận xương tủy.

Nhưng dươиɠ ѵậŧ trong tưởng tượng lại không đâm vào, hai chân đang khép chặt của cậu đột nhiên bị banh ra, một luồng hơi thở nóng bỏng tiến lại gần xộc thẳng vào bắp đùi đang siết chặt hết sức mình, ngay lập tức bím da^ʍ tanh và ướt đẫm bị mυ"ŧ vào, chiếc lưỡi mạnh mẽ nhân cơ hội thọc vào làm cậu rên da^ʍ không ngừng, vừa run rẩy vừa tuôn dâʍ ŧᏂủy̠.

“Không được, đừng mυ"ŧ, ha a, mạnh ghê, mυ"ŧ chết mất…”

Tạ Luật thích liếʍ bím da^ʍ đong đầy ham muốn của cậu khủng khϊếp, non mềm nóng ẩm vô cùng tận, kẹp giữa hai chân cũng không thể ngăn được mùi dâʍ đãиɠ ấy. Hắn mυ"ŧ vài lần thử vị, liếʍ môi rồi xoa xoa dươиɠ ѵậŧ đằng trước cũng đang căng phồng, ngậm tai cậu dỗ dành, “Được rồi được rồi, không mυ"ŧ nữa, về rồi mυ"ŧ, nứиɠ thật đấy, lâu rồi không chơi chân em đúng không, chân cục cưng ȶᏂασ cũng đã lắm. Đúng là cục cưng mà.”

Côи ŧɧịt̠ bự lại chen vào giữa hai đùi đang khép lại một lần nữa, cọ xát bắp đùi nơi môi l*и nắc từng cú một thật mạnh, dâʍ ŧᏂủy̠ lép nhép, bị cạ đến kêu không ngừng, để lại chút bọt trắng dính lên lôиɠ ʍυ, dâʍ đãиɠ không chịu nổi.

Dươиɠ ѵậŧ của Lâm Vọng ngóc đầu đυ.ng phải vỏ cây thô ráp, cậu không chịu được nữa muốn lùi về sau một chút, mông lại ép ©ôи ŧɧịt̠ đằng sau gần hơn nữa, không có cảm giác chân thật khi đυ. vào, Lâm Vọng trống rỗng đến mức kiễng chân hùa theo, eo cậu lõm vào tạo nên một chiếc hõm sâu, gợi cảm và lẳиɠ ɭơ.

Cậu chống thân cây, những đốt ngón tay móc vào lớp vỏ cây cứng mạnh đến mức trắng bệch, những dấu ngón tay đỏ hồng trên vòng eo hạ sâu xuống ngập tràn cảm giác bị lăng nhục, bờ mông vểnh mềm mại và đàn hồi lắc lư thành những gợn sóng trắng. Tạ Luật muốn ghé vào bú một miếng nhưng lại không nỡ rút ra nên càng lúc dập càng hung bạo.

“A, đợi, chọc tới rồi, ưm, hộŧ ɭε sướиɠ ghê, không kẹp được nữa.”

Côи ŧɧịt̠ của Tạ Luật chọc miệng lỗ ướt đẫm cọ qua cọ lại, đâm chọc không theo bất cứ quy tắc nào luôn có thể khơi dậy cơn nứиɠ của miệng l*и và hộŧ ɭε, kɧoáı ©ảʍ tích tụ không tài nào kìm được nữa lại ứa ra một vũng, chất lỏng nóng ấm tuôn xuống thân ©ôи ŧɧịt̠ của Tạ Luật. Lâm Vọng siết chặt lỗ da^ʍ rêи ɾỉ thút thít, cảm giác xấu hổ giống như đứng thẳng đi tiểu bỗng ập tới cậu, nhưng quá trống rỗng, dâʍ ŧᏂủy̠ cứ chảy ra mất kiểm soát, nhưng mông lại gấp gáp cạ xương hông của Tạ Luật, hoàn toàn đã quên mất cảm giác quan hệ ngoài trời đáng xấu hổ, đĩ thõa xin cᏂị©Ꮒ, chỉ muốn có thứ gì đó lấp đầy miệng lỗ đang mấp máy.

Tạ Luật cao lớn và cường tráng ôm lấy cơ thể đang run rẩy của Lâm Vọng từ phía sau, giống như dã thú đang nằm sấp trên con mồi múp míp mềm mại, hoang dã và thô cứng. Hắn cũng không dễ chịu gì cho cam, mồ hôi chảy ròng ròng tích trong hõm xương quai xanh, ȶᏂασ bắp đùi Lâm Vọng đến đỏ bừng nhưng vẫn hoàn toàn không đủ.

“Đĩ da^ʍ, ©ôи ŧɧịt̠ dính đẫm nước của em rồi.” Tạ Luật ghé sát bên tai Lâm Vọng nói những lời tục tĩu, véo đầu ti nhỏ xinh của cậu rồi phủ lòng bàn tay lên nắm trọn xoa nắn, “Kẹp chặt chân một chút, anh nắc cho chim xinh của em cũng bắn ra nhé.” Thứ to lớn nửa thân dưới chen giữa đùi cậu nhanh chóng đâm vào rút ra, đầu ©ôи ŧɧịt̠ vĩ đại đã ȶᏂασ đến hai hòn trứng dái đã căng phồng từ lâu của cậu, cậu sướиɠ kinh khủng khϊếp, eo mềm nhũn không ra hồn, dươиɠ ѵậŧ phình to đáng sợ dán sát bụng cậu đang giật liên hồi.

Tay đỡ thân cây sắp mau chóng mất sức lực, yếu ớt muốn đưa ra phía sau choàng cổ Tạ Luật, rên nhõng nhẽo. “Anh, anh ôm em chặt chút, tay mỏi quá, hức.”

Tạ Luật ôm cậu, đôi tay cường tráng vòng qua nách ghì chặt cơ thể cậu, giam cầm mạnh mẽ, hông di chuyển liên tục, từng cú từng cú một hung bạo áp sát miệng lỗ đâm đến dươиɠ ѵậŧ cọ xát cùng nhau. Cậu bị thúc hết lần này tới lần khác, như chìm nổi trong sự vây kín của thân thể Tạ Luật, hoàn toàn không nói nên lời.

Lâm Vọng cảm thấy bắp đùi mình nóng rát đau nhức nhưng trước sau đều không tài nào thoát ra nổi, l*иg ngực Tạ Luật quá nóng bỏng, kề sát lưng cậu, từng nhịp đập thình thịch mãnh liệt như nện vào trái tim cậu, toàn thân như rực cháy, chỉ là chơi chân thôi nhưng dường như Lâm Vọng sắp chết đến nơi.

“Sắp nát mất, anh, đừng làm nữa, mυ"ŧ cho anh, a.”

Tạ Luật như chim ưng ngoạm mồi, sao mà có thể tha cho cậu được, “Cục cưng, nhanh lắm, không phải lỗ da^ʍ của em cũng cắn anh không buông hay sao?” Xấu xa quá rồi.

Ý thức của Lâm Vọng bị đập vỡ thành từng mảnh tán loạn, hai chân run rẩy bị Tạ Luật chơi, núʍ ѵú cũng căng phồng, l*и cũng phì đại, đang trên đà cực khoái. Tạ Luật cảm nhận được người trong lòng mình im lặng gục ngã, liếʍ môi, đưa một tay nắm mông cậu, banh ra cạ lôиɠ ʍυ vào trong. Sao mà Lâm Vọng có thể chịu đựng nổi nữa, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy ứ không khống chế nổi lại phun ra, dâʍ ŧᏂủy̠ lênh láng, trong lúc lêи đỉиɦ, chất lỏng bị người phía sau táp vào hai bên bắp đùi, dòng nước mãnh liệt chảy xuống dọc theo chân dài mảnh khảnh. Tạ Luật thúc ©ôи ŧɧịt̠ vẫn đang xuất tinh vào ȶᏂασ l*и cậu, phun ra bên ngoài mép thịt non mềm từng lượng rất nhỏ, cắn tai cậu nở nụ cười trầm thấp.

Khe hở giữa hai chân dừng lại trong chốc lát rõ ràng là đau nhức, Lâm Vọng hơi sợ, có chảy máu hay không đây. Cậu mắng Tạ Luật với giọng run rẩy, bị khuất phục bởi tiếng cười của hắn đến mơ mơ màng màng. Tạ Luật để cậu dựa vào thân cây, nâng chân trái cậu ngồi xổm xuống nhìn kĩ. Không chảy máu, chỉ là hơi sưng đỏ, những vệt đỏ thẫm rải rác trên chân gợi cảm vô ngần. Tạ Luật xáp lại gần liếʍ láp vệt bị hắn cạ đỏ bừng, lập tức nhận được sự run rẩy của người trước mặt mình, ‘cô bé’ trước mặt hắn hé miệng ‘póc’ một tiếng phun ra luồng nước tanh nhỏ bắn thẳng vào khuôn mặt sắc sảo và quyến rũ của Tạ Luật, Lâm Vọng xấu hổ đến mức co quắp ngón chân, đưa mu bàn tay lên che đôi mắt mình.

Tạ Luật ngây người, ngay sau đó dùng ngón tay bao lấy cái miệng dính nhớp kia, liếʍ một cái đầy gian tà, há miệng bú dươиɠ ѵậŧ sưng đỏ, mυ"ŧ đến lấp lánh ánh nước. Cơn đau được nước bọt xoa dịu dần dần bớt khó chịu nhưng cơn sóng tình vẫn dâng trào khiến Lâm Vọng không tài nào thoát khỏi.

Chân cậu vẫn đang được nâng lên, sợ Tạ Luật lại nổi cơn điên làm này làm kia nên cậu vội vàng ẩn đầu Tạ Luật ra, thì thào xin tha, “Đủ rồi, bọn mình đi thôi, được không.”

“Nhưng l*и da^ʍ của cục cưng vẫn sưng to lắm, quá múp, còn chảy nước vào mặt anh nữa, có phải đang đợi ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ không.”

Lâm Vọng lắc đầu không biết làm gì mới phải, cậu muốn, nhưng vẫn đang ở trường, thật sự không thể làm nữa. Cậu rất sợ hãi.

“Về nhà ȶᏂασ, hức, về nhà cho anh ȶᏂασ, xin anh đấy.”

Vốn Tạ Luật cũng không định làm ở đây, nếu không thì vừa rồi sẽ không chỉ là chơi chân thôi đâu. Thời điểm Lâm Vọng đắm chìm trong cuộc yêu quyến rũ vô cùng tận, hắn không nhịn được muốn cưỡng bức cậu trở nên vừa da^ʍ vừa đĩ, nói những từ bình thường sẽ không bao giờ nói, điên cuồng trong lòng hắn.

Hắn hài lòng hôn chụt một cái vào l*и cậu, mυ"ŧ quá mạnh nên tiếng rất to, vang trong không khí, dường như dư âm trầm bổng. Tiếng ve sầu dần dần rõ ràng trở lại, gió đêm hè lướt qua cơ thể hai người tản đi mùi hương tanh nồng, nhưng những khô nóng vẫn vùi trong cơ thể lại chẳng tài nào xua tan được.

Thân thể mềm nhũn của Lâm Vọng bò lên trước ngực Tạ Luật, lông mi rung nhè nhẹ, đôi chân bị cạ ra dấu vết khêu gợi vẫn vậy, hơi run rẩy. Cậu để mặc người ấy bế cậu lên ôm kín mít trong lòng, chưa đi được hai bước đã nâng mặt cậu lên trao môi hôn, như ăn chưa đã thèm.

Đầu lưỡi Lâm Vọng run lẩy bẩy tận hưởng nụ hôn thân mật, rúc vào lòng Tạ Luật và sa vào tình yêu rực cháy trong kí ức.

Về nhà.