Chương 13

Chẳng mất bao lâu, Thời Hoan đã tìm được vị trí của tinh thể trong xác, con dao nhỏ luôn đặt bên hông cô thành thục xuyên qua ổ bụng của cô gái, lấy ra một mảnh tinh thể màu hồng nhạt.

Thời Hoan bắt đầu mài giũa mảnh tinh thể đó, cô nhắm mắt nhớ những đường răng cưa trên chiếc chìa khóa mà trước đó đã nhìn thấy, không bỏ sót một chi tiết nào.

Mấy thiếu nữ khác không biết Thời Hoan đang làm gì, phải đến khi nhìn thấy hình dáng của mảnh tinh thể ngày càng giống một chiếc chìa khóa mới hiểu ra, chỉ là các cô đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không dám trốn khỏi nơi này.

Trước đó cũng có một cô gái từng thử trốn khỏi đây, nhưng không may bị bắt lại, kết quả ngay cả hai mắt cũng đều bị móc ra, đầu và thân đều bị nghiền nát, người thú như làm vậy là để cảnh cáo các cô, kết cục của kẻ dám đào thoát sẽ là như vậy.

Thời Hoan cũng rất sợ, nhưng so với ngồi đây chờ chết cô vẫn muốn thử một lần, ít ra nếu trốn thoát được thì cô vẫn còn một con đường sống.

Giữa trưa, tên người thú đến đưa thức ăn cho các cô ngáp ngắn ngáp dài, Thời Hoan nhìn ra bên ngoài, có đến ba bốn tên người thú đang canh gác.

Cô âm thầm hít một hơi thật sâu, ra hiệu cho các cô gái trong l*иg giam, hiện tại sau khi suy nghĩ kĩ càng, các cô ấy đều quyết định sẽ cùng Thời Hoan liều một lần.

Vụn tinh thể hồng còn sót lại trong tay Thời Hoan bị cô ma xát thật mạnh, rơi xuống một vũng nước gần l*иg giam, ngay sau đó, xung quanh liền bùng lên một ngọn lửa lớn.

Đám người thú bên ngoài không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nơi này ẩm thấp như vậy làm sao có thể cháy chứ?

Nhưng xunh quanh đều đang nhốt các nô ɭệ, bọn chúng không thể làm gì hơn ngoài nhanh chóng gọi người tới dập lửa.

Đúng lúc này, Thời Hoan cầm chìa khóa được mài trước đó mở khóa l*иg giam, cửa l*иg vừa mở ra các cô gái đã tranh nhau ra ngoài, xung quanh lửa càng cháy càng mạnh, Thời Hoan nhìn những cô gái đang bị giam ở mấy l*иg khác, cô do dự trong giây lát, cuối cùng vẫn ở lại mở khóa mấy l*иg giam đó, thả những cô gái khác ra.

Thời Hoan đoán không sai, đám người thú này chỉ sử dụng một loại ổ khóa, nên chìa khóa của cô có thể mở được tất cả l*иg giam trong phòng này.

Đang lúc mở đến ổ khóa cuối cùng thì cô nghe được tiếng súng vang lên bên ngoài, sau đó là tiếng kêu kinh hãi của mấy cô gái đã chạy ra ngoài trước đó.

"Chết tiệt! Mau bắt bọn chúng lại ngay!"

Thời Hoan không dám chậm lại giây nào, sau khi mở thành công l*иg giam cuối cùng, cô liền ở trong đám người tìm cách chạy khỏi nơi đó.

Xung quanh rất hỗn loạn, tiếng súng và tiếng la hét vang lên khắp nơi.