Chương 47: "Muốn ca ca" (Cao H) ❄

Editor: Cindy

Ba ngón tay thừa dịp Lục Chi chưa chuẩn bị, trực tiếp đi vào, miệng huyệt bị mật dịch bao vây, ngón tay tiến vào mang theo chút mật dịch, bên trong tiểu huyệt vừa ướt vừa trơn, huyệt thịt lập tức cắи ʍút̼ ngón tay.

Mị thịt bên trong mềm mại tinh tế, bị ba ngón tay tuỳ ý xâm phạm, phun trào ra không ít dâʍ ɖị©ɧ.

Lục Dục Chi cố ý uốn cong ngón tay, nạo vét ở miệng huyệt, vách tường thịt bên trong xiết chặt hơn, Lục Chi thở hổn hển, rêи ɾỉ yêu kiều.

Ngón tay bắt chước động tác giao cấu, ra ra vào vào bên trong tiểu huyệt, rời khỏi mị thịt rồi lại cuốn vào, nước bị cắm văng khắp nơi, tiểu huyệt dưới thân vẫn chưa thỏa mãn, gắt gao cắn chặt ngón tay không cho nó rút lui.

Tìиɧ ɖu͙© đã ăn mòn sự tỉnh táo của Lục Chi, hô hấp cô dồn dập, núi tuyết no đủ phập phồng đong đưa trên dưới, như làn sóng lay động ánh mắt người đàn ông.

Trước mắt người đàn ống, đầṳ ѵú xinh đẹp, phiếm màu sắc mê người, câu dẫn người đàn ông thương tiếc.

Lục Dục Chi nghiêng người, một tay ở bên trong tiểu huyệt tùy ý ra vào, quậy đến mật dịch ào ạt, cô gái dưới thân ngâm nga liên tục. Tốc độ ba ngón tay thọc vào rút ra cực nhanh, tiếng nước 'Phụt phụt', quanh quẩn bên trong phòng ngủ.

Một cái tay khác với vào trong khoang miệng cô, trêu đùa lưỡi nhỏ, quét qua lợi và niêm mạc yếu ớt, đầu ngón tay nhẹ chạm hàm răng sắc nhọn, một số dấu răng lưu lại trên đầu ngón tay.

Hàm răng của hắn ngậm một bên đầṳ ѵú, kiên quyết lôi kéo viên anh đào sưng đỏ, đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ vòng tròn đảo quanh viên anh đào, bựa lưỡi thô ráp như có như không động chạm bừa bãi.

Lục Chi vốn nhạy cảm, há miệng, 'Chi chi ô ô' nói không nên lời, cái lưỡi bị ngón tay người đàn ông câu lấy, nước bọt chảy ra lưu lại rất nhiều bên khóe môi.

Người đàn ông rút ngón tay khuấy động bên trong khoang miệng Lục Chi ra, đặt ở bên môi của mình, vươn đầu lưỡi tinh tế liếʍ mυ"ŧ.

"Bảo bảo ngoan, thoải mái sao?" Hoa huyệt vẫn đang được ba ngón tay thọc vào rút ra, Lục Chi không khỏi kẹp chặt hai chân, hoa môi co rút lại vài cái, cắn hút ngón tay càng sâu hơn.

Động tác của Lục Chi lấy lòng người đàn ông, hắn tàn nhẫn rút ngón tay dưới thân ra, mị thịt không có gì để ngậm, miệng huyệt co rút không ngừng.

Cô gái nhỏ vặn eo, mở to hai mắt, chịu đựng thẹn thùng, nhỏ giọng nói: "Thoải mái... Ca ca... Còn muốn ~"

"Muốn cái gì?" Ngón tay thon dài của người đàn ông dính đầy mật dịch, thăm dò hoa đế, không nặng không nhẹ gảy, ấn.

Lục Chi không đáp, hắn lập tức bóp nhẹ, chậm rãi vân vê hoa đế, chọc cho tiểu huyệt phun ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ.

Ngón chân tròn tròn co quắp, bụng nhỏ ưỡn thẳng, mái tóc lộn xộn, đôi tay nắm chặt ga giường dưới thân, Lục Chi sảng khoái từ mũi chân đến trên đỉnh đầu, là vui sướиɠ cực hạn.

Mà sự vui sướиɠ này đan xen những ham muốn khác, giống như chiếc lông vũ cọ cọ trên đỉnh trái tim, một chút một chút vừa ban tặng kɧoáı ©ảʍ lại không cho kết thúc.

"Muốn... Muốn ca ca, ô ô ô..." Giọng cô yêu kiều mềm mại xen lẫn tiếng khóc, ngón tay tra tấn cô bất tri bất giác rút lui.

Lục Dục Chi tách hai cánh mông của cô ra, cởi bỏ quần áo ngủ của chính mình, một cây dươиɠ ѵậŧ cực nóng được phóng thích nảy ra.

Dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng để ở giữa kẽ hoa huyệt, cọ xát hoa đế sưng đỏ.

Hắn hôn môi cô gái nhỏ, thẳng eo, ở giữa hoa môi hoạt động ma sát trên dưới.

Cảm giác tê tê dại dại thổi quét tất cả tri giác của Lục Chi, cái miệng nhỏ phía trên bị người đàn ông nhu tình hôn mυ"ŧ, hoa môi phía dưới bị dươиɠ ѵậŧ thô chắc quấy loạn, gây ra một mảnh lầy lội hỗn độn không chịu nổi.

Hoa đế chịu không nổi kí©h thí©ɧ này, mỗi một lần qυყ đầυ đυ.ng chạm đến nó, xuân thủy tràn lan, làm ướt phân thân.

Tiểu huyệt ẩm ướt ấm áp mở miệng, muốn hút dươиɠ ѵậŧ vào, chẳng qua phân thân quá mức khổng lồ, qυყ đầυ vài lần suýt nữa đi vào đều bị người đàn ông rút ra.

Lục Chi không kìm lòng nổi, vươn hai chân, quấn lấy vòng eo người đàn ông, chân mở rộng, hoa môi không biết xấu hổ khép mở.

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~