Chương 44: Video đánh người ❄

Editor: Cindy

"Ục ục ——" Vốn là hình ảnh ấm áp, đột nhiên bị một trận âm thanh thật nhỏ đánh gãy. Lục Chi xấu hổ đỏ mặt, chôn ở trong ngực người đàn ông, muốn làm như không hề tồn tại.

Lục Dục Chi cười khẽ ra tiếng, dụ dỗ: "Phốc —— đói bụng? Là anh không tốt, anh đi nấu đồ ăn cho bảo bối."

Lục Chi đỏ mặt khẽ gật gật đầu, tiếp tục vùi trong chăn nghỉ ngơi.

Cô mới ngủ 2 tiếng, hiện tại là 11 giờ đêm, cơm trưa bởi vì chuyện hot search cũng không ăn ngon. Buổi tối còn bị Lục Dục Chi đè ngã giằng co mấy tiếng, lần này dạ dày không chịu nổi vạch trần.

Dưới thân thật ra thì không khó chịu như vậy, chẳng qua thời điểm cô trở mình dùng lực độ hơi lớn sẽ đau.

Hơn nữa bây giờ đã hiểu rõ tâm ý của Lục Dục Chi, trong đầu óc toàn bộ là lời tỏ tình, nào có để ý ê ẩm sưng nhức dưới thân.

Ngây ngốc nằm ở trên giường một lúc, tiếng động người đàn ông đi lên cầu thang truyền đến chút ít.

Lục Dục Chi nấu mì, bỏ thêm chút rau xanh, trứng gà và thịt bằm, một bát tô thơm ngát bốc hơi nóng, cám dỗ dạ dày Lục Chi.

Hắn đặt bát mì trên tủ đầu giường, muốn đi lấy cái bàn nhỏ đặt trên giường, bị Lục Chi ngăn cản, tự mình xoay người xuống giường.

"Không sao, em không khó chịu." Lục Chi nhỏ giọng nói, nửa người dưới vẫn chưa mặc qυầи ɭóŧ, vừa đứng lên thì có cảm giác hơi lạnh xuyên từ dưới làn váy, chọc cho hoa huyệt run lên.

"Không đau?" Lục Dục Chi muốn đi xem xét cảnh đẹp dưới thân, bị Lục Chi ngăn, đỏ mặt giận hắn.

"Em đói bụng."

"Được."

Một tô mì được cái miệng nhỏ của Lục Chi giải quyết thật nhanh, xem ra thật sự quá đói.

Lục Dục Chi đau lòng vuốt ve mái tóc đen nhánh của cô, vươn đầu lưỡi liếʍ nước canh dính trên khoé miệng cô, cạy mở răng môi, nếm mì ống trong khoang miệng, câu lấy lưỡi cô quấn quýt.

"Ngô... Em không thở nổi rồi..." Lục Chi thở hổn hển dựa vào trong l*иg ngực hắn, đôi môi anh đào bị hôn sưng đỏ, mắt hạnh nhân ướŧ áŧ, giống như được rửa bởi một bức màn nước trong.

"Là anh không tốt, không nhịn được muốn hôn bảo bối Chi Chi." Hôn môi sẽ làm cho người ta nghiện, đăc biệt sau khi tâm ý tương thông với người mình yêu.

"Em... Em cũng vậy." Lục Chi nhỏ giọng nói.

Lục Dục Chi ôm cô gái nhỏ, trên mặt cười, giọng điệu giả vờ như chưa nghe được gì: "Ân? Chi Chi nói cái gì? Anh không nghe rõ."

Lời này nói một lần đã đủ khiến cô gái nhỏ xấu hổ một thời gian, cô vội vàng ấp úng lảng tránh sang chuyện khác: "Không, không có gì... Đúng rồi, bên phía người đại diện phải làm sao bây giờ, anh ta thấy ca ca ——"

Lúc này Lục Dục Chi mới nhớ tới người đại diện có gọi tới mấy cuộc điện thoại, tin nhắn trên WeChat cũng bị spam, chắc hẳn video đánh người đã bị lan truyền trên mạng.

Bởi vì khoảng cách gần, quay được hắn, toàn bộ mặt mũi hắn và Trình Thịnh, lúc này phủ nhận nói không phải hắn cũng đã muộn.

Cũng may có camera giám sát ở lối vào trường học và các cửa hàng gần đó, trước khi video Lục Dục Chi chặn đường đánh Trình Thịnh bị tung lên, người đại diện đã đến thăm hỏi các cửa hàng và tổng hợp một số góc độ quay hình, sau đó cho các doanh tiêu hào truyền phát đoạn video này lên.

Trước mắt dư luận, tình huống biến thành nữ sinh bị chặn đường trước cổng trường, Lục Dục Chi gặp chuyện bất bình cứu người.

Trình Thịnh, một trong những đương sự bị đưa đến bệnh viện, còn chưa phát biểu lời nào, sợ rằng đang kìm nén chiêu lớn.

Lục Dục Chi ngay trước mặt cô gái nhỏ gọi lại hỏi: "Thế nào?"

Người đại diện thật vất vả mới nhận được điện thoại của Lục Dục Chi, lập tức 'Đùng đùng' nói một đống lời mà không hề thở gấp.

Người trong phòng làm việc bởi vì chuyện hot search mấy ngày nay, hơn nữa hôm nay đột ngột có chuyện phát sinh nữa, bận rộn mấy tiếng đồng hồ, có chút không chịu nổi.

Dư luận bên ngoài và Ông chủ lớn dồn dập gây áp lực cho người đại diện, hiện giờ đại khái ngoại trừ Lục Dục Chi, không có ai không nhức đầu muôn phần.

"Cậu không biết xấu hổ còn hỏi tôi như vậy? Cái tên tiểu tử cậu đánh bây giờ đang nằm trong bệnh viện giả bộ hôn mê, ngoài cửa có một đống ký giả canh chừng muốn phỏng vấn hắn ta. Trên mạng lưu truyền video đánh người của cậu, mấy cái thông cáo đều không thành công. Cảnh sát không liên lạc được với cậu, gọi điện thoại cho tôi nói muốn mời cậu đến lập biên bản, chuyện này rốt cuộc phải làm sao?"

Người đại diện hùng hổ, tất cả các vấn đề đều chồng chất ở một chỗ, hình tượng của Triệu An Nhiên ở trong giới giải trí rất nhanh được hành động này của Lục Dục Chi cứu vãn.

Nhà sản xuất phim điện ảnh có hai nhân vật chính, trước khi phim phát hành cố gắng hết sức, nhưng một hai gặp phải chuyện không may, bộ phim này cũng khó lên sóng tiếp.

Lục Chi nghe người đại diện nói chuyện xong, bất an cúi đầu.

Lục Dục Chi nhận ra được cảm xúc của cô gái nhỏ, một tay ôm lấy cô, hôn lên tóc cô, giao phó vài câu với người đại diện, lại gọi điện thoại cho một người khác, mới nói chuyện xong.

"Ca ca, có phải em gây phiền toái cho anh hay không?" Hốc mắt cô gái nhỏ phiếm hồng, mím môi, đôi mắt mờ mịt một tầng sương mù.

"Không có, anh sẽ giải quyết, là anh không tốt, anh liên luỵ Chi Chi." Video trên mạng, quay được toàn bộ mặt Lục Chi, mấy cái suy đoán lúc trước rằng bạn gái thần bí có phải Lục Chi hay không, cũng bị các doanh tiêu hào đối thủ chụp màn hình đăng lên.

Lần này, hắn không bảo vệ tốt Lục Chi, do hắn nhất thời xúc động khiến cho cô gái nhỏ bị quay chụp công khai trước mắt mọi người.

"Trình Thịnh theo đuổi em bởi vì hắn ta đánh cược, hắn còn lừa em, lại lấy ca ca uy hϊếp em, em mới có bộ dạng như thế ở cổng trường." Lục Chi đem tin tức cô biết nói hết cho anh trai, anh trai đánh Trình Thịnh vì cô, nhưng Trình Thịnh cũng không phải người vô tội.

"Được, cảm ơn bảo bối, anh đã biết." Lục Dục Chi hôn mυ"ŧ vài cái trên đôi môi anh đào, gọi điện thoại dặn dò người đại diện, Trình Thịnh có thể đào ra được những chuyện gì thì đều đào hết.

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~