Phần 4Chuyến tàu đặc biệt R3, đây là một chuyến tàu hướng đến quốc gia R mộng mơ.
Là một sinh viên ngành mỹ thuật, Kỷ Tiểu Thuần vốn luôn có niềm say mê với nghệ thuật, vừa tốt nghiệp cô mang theo bản vẽ với mong muốn được đi đến nơi mà mình mơ ước. Lần này, cô đặt một toa giường mềm cao cấp hai giường một ngăn, mong rằng người đi cùng cô sẽ không phải là một ông chú quái gở.
Tư Tuyên nằm trên giường, lưng dựa vào tấm sắt toa tàu, nhắm mắt lại nghĩ về tác phẩm mới. Chú ba kiêm chủ nhà xuất bản của anh yêu cầu chủ đề lần này đề cập đến vụ án gϊếŧ người ly kỳ, còn yêu cầu anh nhất định phải đề cập đến phương diện tình ái, không được qua loa một câu, phải có miêu tả chi tiết về quá trình.
Miêu tả chi tiết?
Ai cũng biết anh là người ít nói, lạnh lùng khiến người ngoài khó tiếp xúc, thậm chí anh còn không có nhiều bạn bè huống chi là có bạn gái, vậy muốn anh viết những cái này như thế nào đây? Nhưng thái độ của chú Ba lần này quá cứng rắn, Tư Tuyên nghĩ bứt tóc cũng không có manh mối nào.
Kỳ Tiểu Thuần đứng trước cửa toa, trái tim đập thình thịch, cầu trời khấn phật phù hộ cho bên trong không phải là một ông chú kì quái!!!
Tay run lẩy bẩy, thậm chí có chút không muốn đẩy cửa toa ra, trong lòng cô bất an không thôi.
Vừa đẩy cửa ra xuất hiện hình bóng không những không phải là một ông chú kì quái, mà còn là một người đàn ông đẹp trai, an tĩnh.
Cảnh đẹp ý vui, ha ha!!!
Cô nhẹ nhàng sắp xếp hành lí, chuyến đi này còn dài lắm, còn nhiều thời gian để gặp anh chàng đẹp trai này.
Kỷ Tiểu Thuần nhìn chằm chằm người đẹp trên giường đối diện, cẩn thận nhìn khuôn mặt của anh ta, hai mắt nhắm nghiền như vừa ngủ mê, thật yên tĩnh, vài tia nắng ngoài cửa sổ chiếu vào người anh giống như một bức tranh như trong phim, chiếu thẳng vào tâm trí của Kỷ Tiểu Thuần.
Không biết anh ta tên gì nhỉ.
Cô không phải là một tên ngốc, để không bị phát hiện Kỷ Tiểu Thuần cầm cuốn sách che mặt vờ đọc sách.
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng từ chiếc giường đối diện, Tư Tuyên có chút bực bội. Đáng lẽ ra anh cũng nên mua luôn chiếc giường đối diện, đúng là quá thiếu sót.
Kỷ Tiểu Thuần thản nhiên mở một trang sách ra để treo trên chân, ánh mắt vẫn không thể tách rời khỏi người đàn ông trên giường đối diện.
Anh rất tuấn tú, trái ngược với những tiểu thịt tươi môi hồng và răng trắng hay thân hình lực lưỡng đầy cơ bắp hiện giờ, cũng không mang phong cách bá đạo tổng tài lạnh lùng chút nào, cứ an tĩnh nhắm mắt như thế, tựa như một thần tiên không dính khói lửa phàm tục, lại giống như nhà giáo nho nhã, lịch sự.
Ấm áp như ngọc, quý ông khiêm tốn.
Kỷ Tiểu Thuần nhìn anh nhìn đến mê mẩn, tầm mắt không e dè làm Tề Tuyên thật không thoải mái.
Ai ở bên kia, chưa nhìn đủ sao, chẳng lẽ không có việc gì làm?
Tròng mắt anh khẽ chuyển động rồi mở ra, chuyển hướng sang tìm tòi nghiên cứu ánh mắt đối diện. Ngay thời khắc đó, Kỷ Tiểu Thuần đã nhanh chóng cụp mắt cúi đầu lật trang đọc sách.
Tề Tuyên liếc mắt nhìn qua, có chút kinh ngạc mà cảm thán, bây giờ nữ sinh đều ăn mặc như vậy hay là cô gái này quá phóng khoáng? Mặc một chiếc áo trễ vai họa tiết hoa voan mỏng và quần short ngắn denim, cũng dám lên xe lửa…
Tề Tuyên thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhắm mắt suy tư ý tưởng cho tác phẩm mới, mà Kỷ Tiểu Thuần lại ngẩng đầu lên nhìn anh lần nữa, giống như thiếu nữ đang xuân thì, không chớp mắt nhìn anh một cách háo hức, chăm chú.