[67]

[67] Đêm động phòng hoa chúc [thượng]



Tiệc cưới kéo dài thật lâu, chung quy đều là nhân vật phú thương, rất nhiều người cũng là mượn cơ hội này kết giao bằng hữu, đều nhân sĩ thành công, không chừng lúc nào nhân mạch này có chỗ dùng.

Sở Phong ôm đại bảo bối dạo qua một vòng, giới thiệu bạn bè cho cậu làm quen, lại đi gặp mấy người bạn già của ông Sở. Sở Phong kết hôn tương đối sớm, phỏng chừng cũng là người có con sớm nhất, ông Sở thích khoe, muốn làm mấy ông già khác tức điên.

"Các ông xem cháu dâu cháu tôi cưới, rất tuấn tú, nói ngọt, còn rất ngoan. Ai nha, già như tôi muốn ôm chắt, lần trước bác sĩ nói cháu dâu mang thai đôi......" bản sự chọc người của ông Sở thật sự là dày công tôi luyện, Sở Phong cùng Bạch Lẫm cũng phối hợp, phỏng chừng qua hai ngày nữa mấy gia đình trong thành phố này lại gà bay chó sủa.

Sở Bạch ở đến một nửa rồi rời đi trước, trước khi đi Sở Phong còn cho tiểu bảo bối ăn mấy cái bánh ngọt. Lúc hắn đút Bạch Lẫm ăn không khéo bị truyền thông bắt giữ, thân mật làm chói mắt người khác làm cho người ở đây nóng cả mắt. Sở Bạch phu phu hôm nay rất xứng đôi, phàm là hai người bọn họ đứng cùng, tùy tiện chụp cũng đẹp. Hơn nữa nhiều ngày không gặp Bạch Lẫm đã rõ bụng, bụng nhỏ bởi vì âu phục mà hơi lộ ra chút.

Mấy công ty truyền thông hôm nay toàn chụp được ảnh dùng được, Sở gia chiêu đãi và săn sóc truyền thông cũng cẩn thận, bọn họ đại khái cũng biết trở về nên viết thế nào.

Bạch Lẫm đứng cũng mệt mỏi, ăn xong một cái bánh ngọt cuối cùng trong tay rồi cũng rời đi.

Hôm nay là đêm động phòng, Sở Phong có tâm dẫn bảo bối ôn lại mộng cũ, hai người đi thang máy xuống một tầng, trở về gian phòng tổng thống đêm đầu.

Hôm nay sáng sớm đã dậy, ép buộc đến lúc này mới xong, dựng phu hơi mệt, vừa vào cửa đã nhào vào lòng hắn như sủng vật, cọ đến cọ đi, chân cũng không thành thật, lấy đầu gối chạm vào đũng quần Sở Phong. Quần tây tương đối mỏng, hạ bộ cũng tương đối bó, chọc hai cái hắn đã cứng, làm quần cong rõ ràng, tiểu dâʍ đãиɠ nhìn mà chảy ròng nước miếng.

Sở Phong ăn miếng trả miếng, đè cậu lại lên cửa, chỉ bằng một bàn tay đã khống chế Bạch Lẫm. Hắn kéo khóa quần quả thực ngầu, qυầи ɭóŧ cũng không kéo, kéo khóa quần Bạch Lẫm ra bắt đầu xoa ngọc hành cậu. Dươиɠ ѵậŧ thanh tú bị Sở Phong niết trong tay tùy ý xoa bóp, một thoáng chốc cũng cứng rắn, hơn nữa dựng phu càng không chịu được người sờ mình, rầm rì, ôm lấy tay Sở nhị thiếu thủ càng ôm càng chặt.

"Ca ca, a!...... đừng xoa chỗ đó, ưʍ...... xoa phía dưới được không......"

Thân mình ngốc bảo bảo mềm mại thích nhất được Sở ca chạm, ngọc hành bị xoa đến cứng rắn, cách qυầи ɭóŧ bị bàn tay nóng bừng qua lại vỗ về chơi đùa, bên dưới cũng ấm áp. Bạch Lẫm sợ mình bắn tinh ra luôn, như vậy cũng quá đả kích lòng tự trọng, cho nên cậu mới xin Sở ca sờ chỗ khác, đừng nhìn chằm chằm chỗ đó mãi.

"Còn gọi ca ca?" Sở Phong cố ý giở trò xấu, tăng lực tay, bóp dựng phu hô đau, nam căn xinh đẹp cũng ỉu xuống một ít, tạm thời chưa thể khôi phục anh dũng vừa rồi.

Tiểu người mẫu ngốc hồ hồ há miệng, đau sinh lý dẫn đến cậu khẽ cau mày, vẻ mặt lại mê mang, trong con ngươi trong veo màu mật ong tràn ngập dấu chấm hỏi.

"A...... Sở ca đang nói gì, không gọi ca ca phải gọi gì......"

"Ngốc......" Sở Phong thật sự là chịu phục vợ mình, cúi đầu lấy chóp mũi mình cọ cọ cậu. Bạch Lẫm tâm động khó nhịn, còn vụиɠ ŧяộʍ dán lên hôn miệng hắn, chụt chụt chụt hôn thật nhiều lần, bại lộ thuộc tính si hán không thể nghi ngờ.

Tiểu người mẫu bị nói ngốc cũng không giận, phải nói là không rảnh giạn. Hoa huyệt dâʍ đãиɠ của đại bảo bối bị hắn lấy ngón tay kẹp lấy, qυầи ɭóŧ ướt đẫm dính ở hoa môi, Sở Phong cũng không cởi ra, ngón trỏ ngón giữa cũng cong lên, cách một tầng vải dệt thô bạo xoa ấn. Bạch Lẫm chỉ lo rêи ɾỉ, cậu vốn không nghĩ được gì, vào lúc thích đến đứng không vững trong não nào còn có thể có gì khác, cũng bởi vì cậu vừa da^ʍ vừa thèm khát, đóa nhục hoa phía dưới mới hai tháng đã bị chơi đặc biệt đầy đặn, mặc qυầи ɭóŧ đi tới đi lui có khi có thể ma xát làm dựng phu thèm khát, dục hỏa thiêu thân, nhưng lại không thể không mặc qυầи ɭóŧ đi ra ngoài, làm cậu rất ủy khuất.

"Đau...... vải, cọ đau quá......" Hắn hai ngày trước bảo cậu là vương tử đậu hà lan, làn da mẫn cảm non mềm, trên giường càng là yếu ớt, lực tay Sở Phong lớn, lại có vải dệt ướt lặp đi lặp lại ma xát hoa thần, thật sự cọ sưng âm thần, dính vào đau đớn.

"Yếu ớt, tiểu bại hoại." Dựng phu đã kêu đau, Sở Phong khẳng định dừng tay, rút tay kề lên đầu vai Bạch Lẫm lại gần cắn mũi cậu.

Tốt xấu cũng là đêm động phòng, làʍ t̠ìиɦ ở cửa cũng quá khó coi, Sở Phong kéo tay Bạch Lẫm, hai người thân thiết vào phòng, vẫn là gian phòng quen thuộc này, cũng là cái giường lớn quen thuộc kia. Tiểu người mẫu nhớ mình khi đó ép hắn bắn vào trong, mới làm ra nhiều chuyện hoang đường như vậy...... Sở nhị thiếu cởϊ qυầи bà xã, ném qυầи ɭóŧ dính đầy nước đi, vạt áo sơ mi vốn nhét vào trong quần bị kéo ra, vạt áo nhiều nếp nhăn, xuyên thấu qua vạt áo có thể chạm đến bụng hơi phồng lên.

Sở Phong cũng không nhịn được, theo đùi sờ lên. Làn da đại bảo bối trắng nõn căng mềm, mang thai lại bổ dưỡng, không lên được mấy cân, ngược lại hiện tại da dựng phu càng bóng loáng. Hắn quả thật yêu thích không buông tay thịt trên người Bạch Lẫm, bàn tay nóng bỏng khắp nơi đốt lửa, dựng phu vừa nãy lúc bị xoa huyệt đã có chút nhịn không được, bắp đùi eo đều là chỗ mẫn cảm, thấy xoa nhẹ như vậy phản ứng cũng lớn, đấu tranh vài cái như là không cho hắn chạm vào eo mình.

Sở nhị thiếu quen dùng võ lực trấn áp phản kháng, tay rốt cuộc đυ.ng đến bụng Bạch Lẫm. Cậu mới to bụng, bụng hơi hơi phồng lên một độ cong, hai người bọn họ đều biết trong bụng này là hai đứa. Sở Phong đau lòng đại bảo bối nhà hắn, sinh song thai tất nhiên phải thừa nhận đau đớn gấp hai, Lẫm Lẫm ngốc yếu ớt như vậy, còn không biết chịu khổ thế nào...... Kết quả hắn ngẩn ra quá lâu, bàn tay lại vẫn xoa xoa bụng Lẫm Lẫm. Tiểu người mẫu bị hắn trêu chọc khóe mắt phiếm hồng, mặt đỏ hồng, ngửi mùi trên người hắn, lại nhìn ngũ quan hắn, chân không thể khép.