Chương 6

[6] Tiểu người mẫu thực tủy biết vị, Sở Phong bị đội viên gọi xem ảnh chụp gợi cảm của Bạch Lẫm

Qua mấy ngày sau cuộc cuồng hoan, Bạch Lẫm thỉnh thoảng nhớ tới, vẫn là cảm giác ngứa ngáy vô cùng. Cậu tự nhận thể lực không tồi, kết quả gặp gỡ một quái vật, ấn cậu lăn qua lộn lại thao, sinh sinh ép buộc một đêm, thẳng đến khi mình cầu xin tha thứ mới từ bỏ. Hãy xem người nọ ẩn ẩn còn có ý tứ không thỏa mãn, sợ là lại thượng vài lần cũng không phải việc khó...... Sau khai bao người song tính triệt để chân mềm, thanh lý vẫn là nam nhân kia ôm cậu đi làm. Người kia cực kì cường tráng nên xách một người một mét tám như cậu cũng không phải là việc gì khó khăn. Thậm chí là l*иg ngực vững chắc của người kia cũng khiến cậu thích cực kì, nghĩ đến tim đập nhanh, xem như hoàn toàn bị thân thể hoàn mĩ này làm cho mê mệt.

Lại sau đó cậu liền ngủ như chết, lúc tỉnh lại đã là giữa trưa hôm sau. Nam nhân không ở trong phòng, trên tủ đầu giường đặt tấm danh thϊếp. Bạch Lẫm thế mới biết nam nhân tên là Sở Phong, hơn nữa quả nhiên như cậu đoán, là vận động viên.

Kết quả tấm danh thϊếp này làm cho Bạch Lẫm mấy ngày này đều tâm ngứa. Muốn lại đi tìm nam nhân kia, lại làm một ít việc xấu hổ. Cậu trước kia độc thân hơn hai mươi năm cũng chưa có cảm giác gì, kết quả mới vừa bị khai bao, trực tiếp liền biến thành thuộc tính ăn thịt, lúc chụp ảnh cũng nghĩ tới việc đó, trạng thái cũng vì vậy mà chịu ảnh hưởng.

Kỳ thật cũng là bởi vì lịch trình kín mít, không thì tâm tư cậu cũng đã sớm bay đi, càng không có khả năng cầm danh thϊếp của Sở Phong không đi liên hệ. Cậu thật vất vả mới tìm thấy một bạn tình làm mình sung sung sướиɠ sướиɠ, tư vị làʍ t̠ìиɦ lại là tuyệt không thể tả như vậy, hận không thể mỗi ngày đều cùng Sở Phong quấn quýt si mê tại một khối, nào nghĩ đến quản công việc vô bổ......

Người song tính xinh đẹp thân mình mĩ vị kia mấy ngày cũng không liên hệ lại, Sở Phong cũng tiếc nuối thật sự. Tuy nói hắn cũng coi như duyệt người vô số, lại là lần đầu tiên gặp được một có thể khiến hắn cũng làm đến tận hứng. Người song tính này có thể coi là mĩ mạo, hơn nữa cũng không phải dáng người gầy yếu gió thổi cái là bay, ngược lại vóc người khá cao, thon dài gầy gầy. Tư vị nơi riêng tư càng là tuyệt không thể tả, lúc rêи ɾỉ cũng dễ nghe, giống y như móng vuốt mèo, chọc cho hắn ngứa ngáy khó nhịn, đổi các loại bất đồng biện pháp ép buộc người nọ, người nọ lại cũng chấp nhận. Toàn bộ quá trình có thể nói là nhẹ nhàng vui vẻ lâm li, nước sữa hòa nhau, khó được khiến hắn dậy lên tâm tư ăn thêm vài lần.

Đầu năm nay Hoa Hạ quốc đã trở thành cường quốc về bóng rổ. Sở Phong lần này về nước cũng không xem như hành động bất đắc dĩ, chỉ là trước kia hắn vì nguyên nhân gia đình mới ở ngoại quốc chơi bóng. Nay gia tộc đang định về nước phát triển, hắn cũng có ý đồ này, vừa vặn đội bóng giỏi nhất mời người, điều kiện chuyển nhượng không tồi, hắn liền thuận thế chuyển về nước, cũng coi như áo gấm về nhà.

Luyện tập ngày hôm nay còn chưa bắt đầu. Sở Phong làm người chủ lực của đội, đang phải tích cực huấn luyện, cũng không có quá nhiều tâm tư suy nghĩ vài việc phong nguyệt này. Kết quả giữa trưa hôm nay, lại thấy vài đồng đội kích động ở trong phòng nghỉ truyền đọc một quyển tạp chí. Họ thấy hắn lại đây, cũng không khách khí chút nào, thịnh tình mời hắn cùng nhau qua xem. Xem dạng này, Sở Phong cũng biết không ngoài loại tạp chí tình sắc, vận động viên nha, gần nhất lại huấn luyện vội vàng, sẽ xem thứ này lại cũng là đương nhiên.

Tuy thế Sở Phong cũng không hứng thú với loại sách này, nhưng cũng không thể làm mất mặt đồng đội, liền qua loa quét mắt nhìn vài lần. Không nghĩ đến lại thấy được một người rất quen thuộc. Model tóc vàng kia cả người mặc qυầи ɭóŧ màu hồng tình thú bại lộ, còn phụ kiện là đuôi mèo tai mèo. Cậu cũng thập phần phối hợp đón ý nói hùa màn ảnh làm ra các loại biểu tình ngạo kiều mang theo ngây thơ cùng ngượng ngùng. Nhục thể tuyết trắng tươi mới lại tinh thần phấn chấn, hơn nữa khuôn mặt mạo mĩ kia, cùng liên tục hơn mười trang, quả thực chính là khảo nghiệm cực lớn với người đọc.

"Ha...... Đại minh tinh của chúng ta cũng coi trọng Bạch Lẫm sao, ánh mắt không tồi nha......" Sở Phong cũng là nhận ra người trong quyển tạp chí là tiểu gia hỏa đã ân ái với mình, ánh mắt khó tránh khỏi chuyên chú, không nghĩ tới liền bị người nhìn thấy, còn lấy chuyện này trêu đùa hắn.

"Lẫm Lẫm thật sự là càng ngày càng mê người , nếu có thể cùng ẻm một đêm, khiến ta làm gì cũng được......""Nằm mơ đi ông, ngay cả ông cũng muốn Bạch Lẫm? Cũng không suy nghĩ mình mấy cân mấy lượng?""Sao chú nói nhiều thế......" Mấy người cười đùa một phen, trong lời nói cũng không có ý tứ châm chọc gì, ngược lại hiển lộ ra quan hệ chặt chẽ, còn có nói tới nói lui, ý tứ Bạch Lẫm người này không dễ chơi.

"Lẫm Lẫm nghe nói vẫn là xử nam, ánh mắt cao thật sự, Lục Sơn cái tên mắt cao hơn đỉnh theo đuổi một năm, cũng chưa có thể gần người, thật sự là cười chết anh......" Lục Sơn, hiện tại chính xác là một người đàn ông độc thân hoàng kim, công việc là cầu thủ, cũng là cầu thủ có tiếng tăm. Lục Sơn người này đánh cầu không tồi, bộ dạng cũng tuấn tú, liên tục hai năm đều là cầu thủ được hoan nghênh nhất. Hắn cũng hoa tâm vô cùng, cơ hồ mỗi tuần đều có tin tức giải trí, nhân sinh duy nhất một lần theo đuổi người, chính là theo đuổi Bạch Lẫm. Cho nên hắn hiện tại dễ dàng đều không để người nhắc tới việc này, cũng chỉ có cầu thủ đội thù địch sẽ lấy việc này tổn hại hắn.

Sở Phong nghe bọn họ thảo luận khí thế, hơi có chút cảm giác đồng cảm. Nam nhân là loài có tính chiếm hữu, người khác không chiếm được luôn là tốt nhất. Ngẫm lại tiểu gia hỏa này đối với người khác luôn là lạnh nhạt, cố tình đối với mình nhiệt tình vô cùng, tui cần tui cứ lấy, mềm mại như kẹo đường. Hắn về điểm này chủ nghĩa đại nam tử, tâm hư vinh cũng được thỏa mãn triệt để. Đến cuối cùng vài đồng đội của hắn nhất định muốn đưa tạp chí cho hắn, để hắn cầm mà "tự thẩm". Sở Phong cầm cũng không được, nhận cũng không xong, kết quả vào lúc ban đêm, lão nam nhân tự xưng là cao thủ tình trường một đêm mộng xuân, buổi sáng hôm sau còn mơ màng. Trong mộng tất cả đều là thanh niên tóc vàng da trắng, dung sắc chói mắt, ghé vào trên người hắn làm các loại tư thế xấu hổ, trêu chọc khiến cho hắn hóa thân thành sói, kết quả buổi sáng ngày hôm sau chỉ có thể chật vật đứng lên chà qυầи ɭóŧ.

Bên này Sở Phong như thế, Bạch Lẫm nơi đó cũngkhông có chỗ nào tốt. Chỗ nhỏ hẹp mới bị nam nhân khai phá, hiện tại cả ngàynhớ thương tư vị nam nhân, nhưng không thể suy nghĩ nhiều, bằng không một ngàynày cũng đừng tưởng công tác. Người đại diện của cậu cũng thật đáng ghét, sợcậu bỏ gánh chạy, liền cả ngày nhìn cậu làm việc. Một lần nhìn chính là cảngày, mỗi khi về nhà, đều là mệt đến ngả đầu liền ngủ. Cố tình du͙© vọиɠ khôngchiếm được thỏa mãn, lúc chụp ảnh mặc nội y bại lộ kia, cậu cũng không dám có độngtác quá lớn, sợ làm cho người khác thấy được miệng huyệt cơ khát không khépđược, cùng thủy ngân ướt sũng bên trong huyệt kính. Cứ như vậy, động tác khôngđược tự nhiên ngược lại hơn một phần xấu hổ khả ái, phù hợp với chủ đề chụpảnh, hiệu quả chụp tốt đến thần kì, quyết đoán lại hút vào một phần fan, cảngày ngao ngao kêu chờ Bạch Lẫm chụp càng nhiều ảnh đẹp để cho họ liếʍ ảnh