Chương 40

[40] Bạch Lẫm quan sát xong há miệng ướt quần, bị Diệp Thanh cho rằng sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© không thỏa mãn, đưa cho một đống sεメ toy

Quay xong cảnh này, Diệp Thanh là được người đỡ xuống. Mát xa bổng cùng nhục bích dính vào nhau, lúc anh đứng lên rõ ràng có một tiếng nước vang dội. Vốn chỗ kết hợp dính ướt một mảnh, mất đi thứ chặn lại, Diệp Thanh vừa rồi cao trào ba lần, ngọc hành cũng bắn một lần, nước nhiều như vậy cũng trào ra, đạo diễn nhất thời mắt sáng lên, cuối cùng còn quay cảnh đặc tả.

Mắt Bạch Lẫm trợn tròn, mắt màu hổ phách trợn lên như lục lạc, càng giống với cún con. Cậu chính mắt nhìn thấy lúc dây lụa kéo Diệp Thanh lên, người song tính có biểu cảm gì. Diệp Thanh vừa rồi còn chỉ điểm nói đa phần là diễn, chẳng lẽ, vừa rồi cũng là diễn sao? Bạch Lẫm kẹp chân, hơi ngượng ngùng. Cậu không giống Diệp Thanh, Diệp Thanh bình thường một bộ lãnh cảm, Bạch Lẫm lại là thể chất mẫn cảm nhất. Lúc chưa khai trai thì không nhìn ra, sau này gặp Sở Phong, lập tức liền củi khô lửa bốc, lăn đến một chỗ. Sở Phong người này cũng đủ mạnh, lúc này mới một tháng, đã làm một xử nam thành ra thế này, không chỉ làm lớn bụng người ta, cũng làm người ta thành thục.

Bạch Lẫm trời sinh mẫn cảm nhiều nước, lại kéo đến hai mươi tuổi mới tìm người phá thân, nghẹn hơn hai mươi năm mới được phóng thích, vừa lúc lại mang thai. Cái này càng xong đời, một thanh niên ngoan ngoãn thần phục dưới nɧu͙© ɖu͙©, bình thường chỉ cần vừa hơi kí©h thí©ɧ hoa thần đã bắt đầu rỉ nước, dựng phu còn đặc biệt dễ ngứa cửa tử ©υиɠ, lúc này mới mang thai một tháng, đã cả ngày muốn đàn ông không quan tâm ăn uống.

Ngày thường không chịu kí©h thí©ɧ cũng nhắm mắt cho qua, lúc này nhìn một hồi đông cung sống chân thật như vậy, lại còn là tư thế đèn treo Italia, Diệp Thanh cũng bắn mấy lần, vậy còn Bạch Lẫm thì sao? Qυầи ɭóŧ đã sớm ướt đẫm, ngọc hành cũng cương, khép chân không dám để người thấy. Cậu rất ngượng ngùng, rõ ràng là tới quan sát học tập, cuối cùng cũng không nghiêm túc nghiền ngẫm học tập, chỉ lo phát tao, thật sự là lãng phí ý tốt của người ta.

Nhân viên sợ Diệp Thanh chảy quá nhiều nước, nhanh chóng cầm ly nước cho anh. Diệp Thanh cũng mệt, uống cạn cả một ly, điều chỉnh lại mới tới chỗ Bạch Lẫm.

"Sao thế?" Diệp Thanh thấy cậu còn trừng mắt to nhìn mình. Ánh mắt Bạch Lẫm luôn ướŧ áŧ, người bị nhìn chằm chằm rất dễ bị câu mất trái tim, nhịn không được mềm lòng với cậu. Mấy người họ cho rằng bề ngoài của Bạch Lẫm đẹp, ngay từ đầu còn tưởng rằng cậu là con lai, sau này mới phát hiện ra, một hậu duệ Hoa Hạ thuần chủng cũng có thể lớn lên đẹp như vậy. Trước khi cha mẹ cậu sinh con có phải là mỗi ngày đều xem ảnh của tuyệt thế mĩ nhân, mới có thể như ý nguyện, sinh ra một chàng trai xinh đẹp như này?

"Không, không có việc gì." Bạch Lẫm vừa rồi si ngốc nhìn chằm chằm người ta, lúc này biết xấu hổ, đầu xù cụp xuống, tóc vàng lúc trước cũng không sáng, giờ giống màu bờm sư tử, sờ rất mềm.

Diệp Thanh mắt sắc liếc qua, nhìn động tác của cậu có chút không được tự nhiên, hiểu ngay, "Ướt à?" Bạch Lẫm mẫn cảm, không giống anh, thế này cũng bình thường, hơn nữa họ cũng biết Bạch Lẫm giờ ở cùng Sở nhị thiếu, trước đó một đoạn thời gian còn nói muốn cứu vớt tình cảm, chỉ sợ gần đây không dễ chịu...... Thiếu gia hào môn ấy à, đều kiêu ngạo, Bạch Lẫm lại ngốc, thích treo cổ ở trên một thân cây. Lấy hiểu biết của Diệp Thanh với cậu, Bạch Lẫm người này khẳng định không đi ăn vụng, nếu lại làm ầm ĩ với bạn cᏂị©Ꮒ, phỏng chừng trong khoảng thời gian này cũng không được ăn no, thật sự là quá đáng thương.

"Vâng." Bạch Lẫm vẫn là gật gật đầu thừa nhận, cậu không biết lừa người. Kết quả lập tức Diệp Thanh nhìn cậu bằng ánh mắt đồng tính, tiểu người mẫu sờ sờ cái ót quả thực không hiểu ra sao. Sau đó Diệp Thanh bảo cậu chờ, xoay người ra ngoài phòng, nhưng một lát đã quay lại, trong tay còn cầm gói to.

"Này cho chú," Diệp Thanh cho Bạch Lẫm đống sεメ toy mà gần đây anh mua, đều là những thứ từng dùng thấy thích lại mua thêm, hoặc là những đồ được đề cử, đều là mới tinh, tất cả đều cho Bạch Lẫm coi như là nhịn đau bỏ đồ yêu thích, "Mới hết đấy, có lẽ là dùng tốt, không nhịn được thì thử xem." Diệp Thanh lời này nói một nửa lưu một nửa, tiểu người mẫu ngốc nghếch không nhận ra, đã bị vui vẻ tiễn đi. Tiểu người mẫu tự lái xe đến, lúc này đũng quần hơi ướt, may là có thể lái xe không ai nhìn thấy, nhưng về nhà cũng không nhịn được, chỗ ngứa vẫn ngứa.

Dựng phu nằm ở trên giường, vốn là muốn ngủ, kết quả trừng mắt nhìn trần nhà nửa ngày vẫn không ngủ được, xoay người tiếp tục chuẩn bị buồn ngủ, vẫn là ngủ không được. Aiz, thư huyệt vẫn chảy nước, còn ngứa, ngủ thế nào được...... Từ trước tới giờ, bao gồm Sở Phong cùng Bạch Lẫm, đều chỉ cảm thấy tiểu người mẫu chính là dâʍ đãиɠ ở trên giường, những phương diện khác cũng bình thường. Kỳ thật Bạch Lẫm tính dục cao, hơn nữa trời sinh dâʍ đãиɠ, lúc nứиɠ lên thì rất kịch liệt. Loại người song tính này khả năng mang thai tốt, tuy nói người song tính phổ biến đều có thể sinh, nhưng Bạch Lẫm còn là loại một cᏂị©Ꮒ là mang thai, hơn nữa dễ dàng mang thai song sinh, chẳng qua bây giờ còn không ý thức được.

Lúc này kỳ thật trời còn chưa tối, Bạch Lẫm gần đây không có công việc hay ngủ sớm. Cậu cảm thấy mình ngủ đến béo, eo cũng mập lên, người đại diện còn nói hai tháng là eo bắt đầu thay đổi, eo cậu cũng vậy, qua hai tuần nữa là mềm đi.

Bạch Lẫm ngứa ngáy muốn đi tìm Sở Phong, nhưng sau khi dã ngoại về họ có mấy trận đấu khó. Sở ca lúc này khẳng định là đã huấn luyện xong, nhưng khẳng định cũng mệt mỏi, mình đi tìm sẽ làm phiền hắn nghỉ ngơi, còn phải lãng phí thể lữ, vẫn là bỏ đi...... Hơn nữa cậu ngẫm lại cũng ngại, mỗi lần đều phiền Sở Phong giúp mình phát tiết, rất ít khi Sở Phong muốn làm. Ai bảo cậu là đồ tiết dục cho Sở Phong, rõ ràng cậu luôn phát tao trước, sau đó lôi kéo ca ca làʍ t̠ìиɦ với mình. Nếu mình cứ dính lấy Sở ca, càng nhiều sẽ càng bị ghét. Lần trước lúc cắm trại đã gần gũi hơn với Sở Phong, vẫn nên ngoan chút, không nên làm phiền người ta.

Bạch Lẫm lăn qua lộn lại ngủ không được, cuối cùng vẫn là xoay người đứng lên, dứt khoát xem xem Diệp Thanh đưa cho mình cái gì.