Chương 36

[36] Sở Bạch hoan ái trong lùm cây, lúc đang chơi sướиɠ bị đôi tình nhân đi ngang qua dọa sợ

"Sở ca...... Đi đâu vậy?" Bạch Lẫm được nam nhân vững vàng ôm ở khuỷu tay, còn là ôm công chúa.

"Tới chỗ hữu tình." Ban ngày Sở Phong đã đi một vòng, cách lều không xa có một con sông, phong cảnh bờ sông không tồi, còn có thể ngắm sao, là nơi khá đẹp.

Bạch Lẫm thấy con đường Sở Phong đi rất quen, rõ ràng chính là con đường cậu mới chạy về, không, không phải là muốn làm ở đây chứ? Chưa nói đến đôi uyên ương kia đã rời đi chưa, Bạch Lẫm thật sự đã có bóng ma tâm lí với chỗ này.

Kết quả thật đúng là bờ sông kia, cũng là sau lùm cây, may mắn không phải là lùm cây của đôi nam nữ kia, mà ở đối diện......"Sở ca...... Đừng làm ở bên ngoài......" Bạch Lẫm được nam nhân đặt trên lớp cỏ mềm mại, hai người làm một nửa đã thôi, vẫn còn đang hưng phấn. Tiểu Bạch Lẫm và Tiểu Sở Phong được nam nhân nắm cùng nhau, bàn tay xoa xoa một chút tiểu người mẫu đã quên mất sự đời, mềm người chờ cᏂị©Ꮒ.

Kết quả Bạch Lẫm chuẩn bị tâm lí đủ, Sở Phong lại không đặt cậu trên mặt đất chơi một trận. Hắn đầu tiên là xoa bóp ngọc hành của người song tính, lúc này lại sờ đến hậu huyệt, vươn hai ngón tay đi vào thăm dò.

Bạch Lẫm trước đây không lâu mới được Sở Phong khai bao hậu huyệt, nhưng lúc này cậu không muốn chơi hậu huyệt, phía trước còn chưa thích đủ mà. Lúc cưỡi ngựa vừa rồi còn chưa đã, Sở ca lúc này lại muốn chơi phía sau, thật xấu xa...... Nói là như vậy, hậu huyệt được móc ngoáy một lát cũng ướŧ áŧ, độ ấm cao hơn huyệt phía trước, lại rất ít dùng nên tương đối chặt. Người song tính thiên phú dị bẩm, ngay cả hậu huyệt cũng có thể chảy nước, lúc chơi sẽ không bị đau, hơn nữa chỉ cần tìm đúng chỗ, cũng có thể biến thành tiểu người mẫu muốn ngừng mà không được.

Dù sao cũng đang dã ngoại, nghĩ vạn nhất có chuyện còn có thể mau chóng thoát thân, hai người chỉ kéo quần xuống, áo vẫn còn mặc. Về phần tư thế, tiểu gia hỏa trên giường vẫn luôn nghe lời Sở Phong. Nam nhân tìm được một thân cây, để mặt Bạch Lẫm hướng về thân cây, tách chân quỳ, cậu cũng ngoan ngoãn làm. Sở Phong thì đứng ở sau lưng, che lưng cậu, lấy tư thế làm từ sau lưng ôm cậu.

Bạch Lẫm tuy rằng ngoài miệng nói không muốn nam nhân dùng mặt sau, nhưng cậu dùng thân thể nhớ đến sự tuyệt vời khi ngọc hành bắn tinh không khống chế, cho nên côn ŧᏂịŧ Sở Phong vừa tiến vào đã bị hậu huyệt cắn, thật chặt, không trơn ướt mẫn cảm được như phía trước, nhưng cũng chơi sướиɠ. Kể đến thì cũng tiện nghi cho Sở Phong, nhặt được một bảo bối như vậy.

"Sở ca...... Ư...... Quá sâu ......" người Sở Phong vừa vặn to hơn người Bạch Lẫm, mặc kệ là chiều cao hay cơ bắp, loại tư thế này gần như là hắn ép tiểu người mẫu vào thân cây, sau lưng người song tính dính sát vào ngực của hắn. Mà Sở Phong đang quỳ ở sau hai chân mở ra của Bạch Lẫm, chậm rãi đâm côn ŧᏂịŧ vào nơi không hay được sử dụng.

Côn ŧᏂịŧ Sở Phong quá lớn. Hậu huyệt không giống nữ huyệt, trời sinh là lấy đến cho người chơi, kê ba lớn bao nhiêu cũng nuốt được, hơn nữa càng thô càng dài họ càng thích, cũng cực kì co giãn. Như là Bạch Lẫm, phía trước được chơi bạo, giờ chơi thế nào cũng được, còn cả ngày phát da^ʍ cầu nam nhân làm. Hậu huyệt mới là lần thứ hai, kết quả Sở nhị thiếu đã dùng tư thế phát rồ như vậy. Bạch Lẫm tách chân quỳ, một lúc sau rất dễ mỏi, người cũng sẽ trầm xuống, gần như là ngồi lên đùi Sở Phong, đồng thời nam căn chôn ở hậu huyệt sẽ đi vào càng sâu, quả nhiên là còn thâm hơn tư thế cưỡi ngựa. Bạch Lẫm cảm giác trường thương của Sở ca sắp xé mình làm hai nửa......

"A...... Quá sâu, Sở ca...... Thật sự không được, a, đau......" tay Bạch Lẫm bị cầm, nam nhân vùi đầu ở cổ cậu, ôn nhu tạo dâu tây, nhưng động tác ở hạ thân lại không ôn nhu. Tư thế này dễ dùng sức, Sở Phong vẫn kí©h thí©ɧ thân thể ra vào hậu huyệt, mỗi lần phải đâm hết vào, đồng thời cán nhanh chóng ma sát điểm G, lại mang đến một loại lại đau lại thích, kɧoáı ©ảʍ như lên thiên đường.

Bạch Lẫm ngay từ đầu đau đến ngọc hành cũng rủ xuống, sau khi được cᏂị©Ꮒ chốc lát lại thấy thích ý, không ngăn lại được, ngọc hành cương lên, rốt cuộc trong một lần Sở Phong mãnh liệt đâm vào, eo run lên bắn tinh.

"Ca ca...... A, em từ bỏ...... Quá sâu a...... Dùng, hức, dùng phía trước đi, xin anh......" Người song tính tuy rằng thích đến bắn tinh, nhưng tư thế quá sức chịu đựng này, đi vào quá sâu, Sở Phong lại đâm nữa cậu cũng sẽ bắn, hơn nữa phía trước rất ngứa, không ăn đủ dươиɠ ѵậŧ, cậu còn không thể sờ, nước chảy ra như dòng suối nhỏ, thậm chí còn mở ra một lỗ nhỏ, mấp máy chờ nuốt qυყ đầυ của Sở ca.

"Da^ʍ huyệt của Lẫm Lẫm thật ướt, có phải đã đói bụng lâu rồi phải không?" Nam nhân không làm khó cậu, rời khỏi hậu huyệt đi làm phía trước, nữ huyệt ngay lập tức ngậm vào. Nước tràn ngập nhục đạo, nhục bích dâʍ đãиɠ sợ nam nhân rời đi, dùng hết chiêu thức nuốt nam căn. Tư thế này đi vào cũng sâu, nhưng nữ huyệt chẳng những không có việc gì, ngược lại qυყ đầυ vừa đâm vào cái đã cao triều.

Ban đêm gió lạnh, họ lại ở bên ngoài thâu hoan, vốn là một sẽ bị lạnh cứng, kết quả Bạch Lẫm đói bụng lâu quá rồi, nữ huyệt quá mức nhiệt tình, từ sau lưng ôm cùng một chỗ hai người cứ như vậy trao đổi nhiệt độ cơ thể, nơi riêng tư bị đạp hư đến rối tinh rối mù, nơi nơi đều là dâʍ ŧᏂủy̠, hai người như hóa thân thành thú cũng vẫn không đủ, như cũ cơ khát dây dưa cơ thể đối phương.

"Hừ...... Dươиɠ ѵậŧ của ca ca lại lớn, ư...... Ăn không vô ......"

"Bảo bảo kẹp chặt nữa, để ca ca thao da^ʍ huyệt của em."

"A, qυყ đầυ đâm vào cửa tử ©υиɠ ...... Ư, thật thoải mái......"

"Haaa...... Dâʍ đãиɠ, cửa tử ©υиɠ cũng mở ra, có phải là muốn uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ca ca không?"

"Muốn...... Muốn ca ca bắn vào......" Hai người tình nhiệt dây dưa, độ ấm xung quanh không ngừng tăng lên, còn kém một bước là đồng thời lêи đỉиɦ.

Đến khi có âm thanh phá vỡ màn đêm.

"Này, chú ra đây làm gì thế."

"Ngắm sao chứ sao......"

"Chú điên à, đêm hôm khuya khoắt ra ngắm sao?"