Chương 11

[11] Bạch Lẫm bị vòng dươиɠ ѵậŧ làm cho vừa ngứa vừa cao trào tìm côn ŧᏂịŧ, làm cho Sở Phong cuối cùng tước vũ khí đầu hàng





Sở Phong vừa chen qυყ đầυ vào, tiểu người mẫu cũng không có phản ứng đặc biệt gì. Cậu cũng đã từng nếm qua thứ to như vậy, như vậy cũng chưa có gì kí©h thí©ɧ.

Nhưng rất nhanh, vòng dươиɠ ѵậŧ cũng tiến vào huyệt đạo, lông mềm mềm chen vào huyệt khẩu, theo trừu đưa nhợt nhạt của nam nhân quét qua miệng huyệt, này đã khiến Bạch Lẫm có chút chịu không nổi .

"Ngứa......" Giọng của tiểu gia hỏa nũng nịu. Cậu sợ ngứa nhất, cho phép nam nhân dùng vòng dươиɠ ѵậŧ cũng là tham mới mẻ, lúc này lông tơ kia vẫn ở huyệt khẩu càng không ngừng xoát đến xoát đi. Huyệt của cậu có nhiều nếp gấp, thứ đồ chơi kia một chỗ cũng không bỏ qua, lướt qua từng chỗ nếp gấp, sao cậu có thể chịu được? Sở Phong cũng không để ý đến cậu. Vòng dươиɠ ѵậŧ muốn chính là loại hiệu quả này, ngứa là được rồi, nữ huyệt của người song tính mẫn cảm hơn nhiều so với người thường, đại khái càng có thể phát huy công dụng của vòng dươиɠ ѵậŧ đến tận cùng.

"Dừng...... Ư, dừng một chút......" Nam nhân rất có kiên nhẫn, từ đầu tới cuối chen qυყ đầυ vào, mặc cho vòng dươиɠ ѵậŧ đâm vào nhục huyệt một lần lại một lần. Có lẽ tiểu người mẫu ngay từ đầu chỉ là có chút ngứa, đến lúc này quả thực ngứa đến trong xương rồi. Hai chân cậu không ngừng run lên, hai tay bị trói buộc bất an giãy dụa, miệng xin tha, "Ngứa chết...... Sở Phong, a......" Sở Phong nhìn đến Bạch Lẫm đã sắp khóc, cảm giác không tồi lắm, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn nóng bỏng bắt đầu đâm sâu vào, động tác vẫn là rất chậm. Bạch Lẫm nằm ở trên giường nước, thân mình vẫn lung lay, hai chân bị tách mở, nhục long đeo vòng dươиɠ ѵậŧ đi vào lại chậm. Ngứa ý do mỗi một sợi lông tơ quét qua cả cơ thể, người song tính đã cuộn tròn ngón chân, hắn không thể điều khiển bắt đầu thấp giọng khóc. Bởi vì cậu không thể nói ra cảm giác của mình, thực ngứa, thế nhưng bị đại kê ba thao thực thoải mái, có lẽ một giây trước nam căn đâm qua chỗ ngứa, giây tiếp theo vòng dươиɠ ѵậŧ lại tiếp tục xoẹt qua, căn bản không thể khống chế.

Sở Phong thật là cao thủ, không thì hắn cũng sẽ không vô sự tự thông với vòng dươиɠ ѵậŧ như vậy. Hắn lúc này đã vùi toàn bộ côn ŧᏂịŧ vào trong thân thể, thế này đối với Bạch Lẫm là một loại tra tấn, tiểu tao hóa này dĩ vãng thích nhất cảm giác bị lấp đầy, nhưng hôm nay côn ŧᏂịŧ cậu thích nhất buộc một vòng dươиɠ ѵậŧ, cậu sắp bị buộc điên rồi.

"Ư a...... Ngứa...... Ưʍ...... Côn ŧᏂịŧ đỉnh đến tao tâm ...... Ư không...... Đừng nhúc nhích, ngứa muốn chết......" Bạch Lẫm một bên rêи ɾỉ một bên bất an vặn vẹo. Như vậy cũng không phải một lựa chọn thông minh, bọn họ ở trên giường nước, vặn vẹo chỉ làm cho động tác của côn ŧᏂịŧ càng thêm trầm trọng. Cậu bài xích loại ngứa này, lại chống cự không được hành động hắn lấy qυყ đầυ đâm vào tao huyệt.

"A...... Bại hoại, ưʍ...... Từ bỏ...... Ư...... Đi ra......" Sở Phong hạ quyết tâm khiến cậu bắn trước một lần, liền chôn nhục căn vào sâu bên trong động, đầu nấm đè nặng huyệt tâm, mặc cho đôi chân của tiểu người mẫu giãy dụa thế nào cũng không thoát. Bạch Lẫm càng duỗi chân, tầng lông kia càng cọ vào chỗ sâu nhất, qυყ đầυ cũng một lần lại một lần đâm vào huyệt tâm, cái động kia của cậu mẫn cảm thành như vậy, quả thực lập tức liền đầu hàng.

Người song tính cao trào càng tự nhiên, Sở Phong lúc này mới bắt đầu trừu sáp. Dươиɠ ѵậŧ trước chậm rãi rút ra hơn phân nửa, lúc tiến vào lại là càng dùng lực. Tầng lông kia tuy mềm mại, lúc này động lại linh hoạt đến đòi mạng. Mỗi một nếp uốn của âʍ đa͙σ đều bị xoẹt qua, ngứa ý lan tràn, còn lợi hại hơn so với lúc không có vòng dươиɠ ѵậŧ, dường như có ngàn vạn con kiến đang bò, hoặc như là bị ong mật chích. Nơi bị xoẹt qua ngay từ đầu là ngứa, sau đó lại là ngứa và nóng, lại sau này lông tơ không nghe sai sử, thậm chí tao đến huyệt tâm của người song tính, tư vị kia cũng có thể hiểu, chỉ sợ da^ʍ nữ cũng không chịu nổi tư vị này.

Sở Phong mỗi sáp một chút đều có thể cảm giác được Bạch Lẫm không tự chủ được run rẩy, huyệt nhục đại khái đã bị đùa bỡn điên rồi, lông tơ quẹt qua liền phát run, vốn chính là huyệt da^ʍ, lúc này còn co rút nhanh như vậy, nam nhân thích đến mức lên thiên đường.

"Ha...... Đòi mạng, ngứa quá, nhanh lên...... Ưm a...... Nhanh lên...... Còn muốn...... Rất ngứa ......" Bạch Lẫm hiểu rõ chỉ có bị đâm mới giải được ngứa, nhưng lúc đâm vòng dươиɠ ѵậŧ đâm vào cũng càng ngứa. Thế nhưng cậu nhịn không được, anh anh đốc xúc nam nhân lại càng không khách khí thao tao bức của mình, "To quá...... A...... Lại mau chút, ư, đến...... Lại bắn......" Ngắn ngủi vài phút cao trào hai hồi, hiệu quả của vòng dươиɠ ѵậŧ quả nhiên danh bất hư truyền. Đồ chơi này vốn dĩ là để điều trị bệnh lãnh cảm, sau này rất nhiều người cảm giác chơi vui, mới lấy đến làm đồ chơi tìиɧ ɖu͙©, là có thể điều giáo trinh tiết liệt nữ thành da^ʍ phụ.

"Đừng dừng a...... Ư...... Đại kê ba ca ca ưʍ...... Tôi còn muốn...... Ngứa chết......" Nếu nói Bạch Lẫm ngay từ đầu bị đâm vào chơi đến thảm, lúc này liền muốn ngừng mà không được, trong miệng nói lời dâʍ đãиɠ. Phàm là dươиɠ ѵậŧ sáp chậm cậu đều phải oán giận, bích nhục vẫn là ngứa thành một đoàn, cho nên cậu vẫn đuổi theo nam căn đi cắn, làm cho nam căn cực đại của nam nhân thành bóng loáng.

Sở Phong nhìn cậu bắt đầu động tình, cởi vòng tay cho cậu. Vòng dươиɠ ѵậŧ rất kí©h thí©ɧ, Bạch Lẫm cao trào vô số lần, phỏng chừng ngay cả bản thân cậu đều không đếm được. Bối nhục vẫn bảo trì trạng thái đang cao trào, cắn chặt chẽ nhục long kia. Như vậy nam nhân liền phải dùng lực càng lớn thao cậu, làm bọt nước văng khắp nơi. Người song tính vài lần thở dốc, tiếng tim đập cũng thình thịch đập cực nhanh, lần làʍ t̠ìиɦ này kí©h thí©ɧ quá lớn với cậu.

"Ca ca...... Ô ô...... Đừng rút ra, tôi còn muốn...... Tao bức ngứa quá...... Muốn ăn côn ŧᏂịŧ......" Sở Phong thật sợ cậu hôn mê, tính toán thu tay lại, không nghĩ tới tay Bạch Lẫm khôi phục tự do vội vàng cầm gốc nhục long của hắn, không cho hắn rời khỏi, sợ không có kê ba ăn. Nam nhân bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục làm vận động pít tông nguyên thủy, "Côn ŧᏂịŧ của ca ca to quá...... Ư, thích, ưm, thích ăn kê ba...... A...... Phun...... Phun !"

"Muốn...... Còn muốn ăn...... Không cho ra ngoài......"

"Lại đến...... Vẫn ngứa quá a...... Kê ba của ca ca đang đâm vào...... Bắn cho tôi đi, tao tử ©υиɠ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ca ca......"

"Ngô, tử ©υиɠ bị ca ca bắn đầy, ha ha, nóng quá...... Ưm, huyệt tâm lại bị qυყ đầυ thao ngứa quá...... Ư, van cầu anh ...... Lại một lần nữa......"

"Ô ô, lại đi...... Một lần cuối cùng có được hay không, ca ca huyệt tâm của tôi rất ngứa ngủ không được, anh xoa xoa......"

"Thật sự một lần cuối cùng ...... Anh xem lại phun...... Ngứa đến mức chịu không nổi ...... Ưm ca ca......" Sở Phong bị Bạch Lẫm da^ʍ đến phát ngốc. Hắn vốn tưởng có chừng có mực, không nghĩ tới người song tính này trước nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, sau đó còn tiếp tục muốn, ca ca ca ca kêu loạn lên. Khuôn mặt nhỏ nhắn kia xinh đẹp đến kinh người, bản thân hắn bị bề ngoài của cậu mê hoặc, cậu muốn liền cho cậu. Kết quả tao huyệt của người này quả thực là không đáy. Cậu giống như một hồ ly hút dương khí của nam nhân, chỉ sợ thể lực của mình sẽ bị cậu vắt khô, chỉ có thể vội vàng kêu dừng lại. Mặc cho tao huyệt còn đang ngâm trong tϊиɧ ɖϊ©h͙, không để ý Bạch Lẫm bất mãn, rút dươиɠ ѵậŧ ra, tháo vòng dươиɠ ѵậŧ, thế giới này mới bình thường.