Chương 7

Chờ tôi trở lại chỗ ngồi thì đã không thấy Chu Kỳ đâu, Tiểu A lại ngồi xuống đối diện tôi.

Tôi hỏi: ‘’Chu Kỳ đâu?’’

Tiểu A: ‘’Uống nhiều quá nên đi vệ sinh rồi.

Trời má, thật sự để tôi nói trúng rồi à.

Tôi: ‘’Uống bao nhiêu?’’

Tiểu A: ‘’Thật ra cũng không uống nhiều, chủ yếu là uống quá mạnh. Vừa rồi không biết cậu ta bị cái gì kí©h thí©ɧ, đột nhiên cầm chai rượu lên đổ vào miệng, doạ mấy người chúng em đều sợ hãi.’’

Tôi: ...

Không thể nào...

Chẳng lẽ là do phản ứng vừa rồi của tôi, làm tổn thương đến trái tim thiếu nam yếu ớt của cậu ấy sao?

Tôi chờ đợi trong thấp thỏm bất an, cuối cùng cũng đợi được Chu Kỳ loạng choạng trở về.

Chỉ là cậu ấy không quay lại chỗ ngồi của mình mà đi thẳng đến chỗ tôi, rồi nắm lấy cánh tay tôi.

Cậu ấy nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt ướt sũng, giọng nói còn có chút khàn khàn: "Chị, em không uống nhiều, mà em ghen tị! Trương Tử Khiêm nắm cánh tay chị, em cũng muốn nắm.

Không biết các bạn có thể tưởng tượng ra hình ảnh này không.

Một chàng trai menly thân cao 1m88, bây giờ khom lưng, cúi đầu, tủi thân bắt lấy cánh tay bạn, còn ra vẻ đáng thương nhìn chằm chằm bạn, chỉ thiếu điều vẫy đuôi với bạn nữa thôi.

Nhiều lý trí hơn nữa cũng đều sụp đổ vào giờ khắc này.

Nếu như không phải vì mấy thằng nhóc khác ở đây, tôi nhất định sẽ không được nhìn được mà vươn tay ra xoa xoa đầu Chu Kỳ, xoa xoa khuôn mặt tròn xoe này trong lòng bàn tay.

Tôi nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng ngay cả giọng nói cũng thay đổi: "Được, cho cậu nắm, nắm cho đã đi."

Tiểu A, Tiểu B và em trai tôi: ???

Sau cùng, Chu Kỳ bị bọn em trai tôi dùng sức kéo ra. Sau khi buông tay, Chu Kỳ cũng không nói gì, thành thật trở lại chỗ ngồi.

Tôi đã từng thấy người say rượu khóc lóc om sòm, mắng chửi người, la khóc, ngủ, nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người say rượu biến thành cục cưng ngoan ngoãn.

Chu Kỳ ngồi ở đó, hai tay ngoan ngoãn đặt ở trên bàn, lưng thẳng tắp, không ăn không uống không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm tôi.

Nhìn chằm chằm đến mức chân tay tôi luống cuống.

Tuy rằng em trai tôi uống say, nhưng vẫn không ngu, cuối cùng nó cũng ý thức được Chu Kỳ có thể có ý nghĩ nhỏ bé gì đối với tôi.

Sau đó nó đưa tay che mắt Chu Kỳ: "Sao cậu cứ nhìn chằm chằm chị tôi?"

Chu Kỳ không nói gì, kéo tay nó ra.

Em trai tôi không phục, lại che lên.

Chu Kỳ lại kéo ra.

Em trai tôi lại che.

Sau đó hai người liền vặn vẹo cùng một chỗ.

Tôi hiểu, ý định ban đầu của bọn họ có thể là tiến hành quyết đấu giữa đàn ông, nhưng hai con ma men vặn vẹo cùng một chỗ, một con 1m88, một con 1m75, hình ảnh kia quả thực giống như đang ve vãn đánh yêu, không đẹp mắt lắm.

Quả nhiên, người giống gay nhất đều là thẳng nam à?

Tôi nhịn không được nâng trán.

Tiểu A và Tiểu B vội vàng kéo ra, vừa kéo vừa giải thích với tôi: "Chị, bình thường hai người bọn họ không phải như vậy đâu, quan hệ của hai người bọn họ rất tốt, tốt đến mức hận không thể mặc một cái quần, qυầи ɭóŧ cũng giặt chung trong một cái máy giặt."

Tôi: ...

Có thể đừng giải thích như vậy được không?

Rạp hát nhỏ trong đầu tôi đã sắp tiến vào đấu kiếm rồi.